"Anh về rồi....." Anh vừa về cực kì vui vẻ định lao vào nhà tìm cô thì đã thấy cô đang nhồm nhoàm, miệng đầy cơm rồi. Ủa, có ai vợ mà như cô không? Trờ ơi, miệng nói yêu lắm yêu vừa còn không thèm chờ người ta về ăn cơm cùng như vậy là ghét người ta rồi
Anh đi lại khuôn mặt cứng đờ nhìn cô "Em...em...không chờ anh?"
"Đói sắp chết đến nơi, đợi gì mà đợi" Cô nói rồi nhét miệng đùi gà vào mồm anh. Trong đầu anh vẫn cực kì nhiều câu hỏi, ủa tôi là gì trong căn nhà này, tôi được cô ấy bao nuôi à
"Bộ anh mắc đẻ hay gì?" Nhìn cái mặt anh nhăn nhăn nhó nhó cô ăn cơm cũng mất cả ngon. Anh nghe cô nói thế thì cốc vào đầu cô một cái "Luyên thuyên"
"Reng...reng"
"Alo, có gia đình người thân, họ kiện à?"
Cô nghe thấy thì hóng hớt, lỗ tai như to ra nghiêng về phía anh và nghe được cuộc hội thoại của anh và Diệp Hoàn "Họ muốn cảnh sát điều tra sao con trai họ lại chết?"
Cô tự nhiên giật lấy điện thoại của anh nói vào "Đánh cả nhà hắn đi"
Anh tức giận giật lấy điện thoại, mắt trợn lên nhìn cô nói "Nhờn à?" Cô lè lưỡi lêu lêu anh mấy cái rồi lại hóng tiếp tục
"Kệ họ, điều tra thì điều tra, tôi đâu có làm gì" Anh nói rồi cúp máy, cô lập tức chen vào "Vụ gì đấy?"
"Cái tên