Cảnh Tư rót cho Mặc Yên một ly trà, "Hẳn là do Tả Phiên Phiên làm! Nàng ta cũng không phải là người bình thường, nàng ta chính là chó điên! Ai đến cũng cắn!"
Mặc Yên: Cảnh Tư vẫn luôn đối xử với mình quá tốt, dẫn tới bản thân đã quên mất thuộc tính độc miệng của hắn.
Lúc trước, không phải hắn còn nói hoàng đế là lão đông tây hay sao!
Mặc Yên nhìn về phía Cảnh Tư, dịu dàng cười một cái.
Cảnh Tư sờ sờ gương mặt của nàng, cũng cười theo.
Mặc Yên liền yên lòng.
Thị vệ tiếp tục nói: "Thuộc hạ không dám tiếp cận Tả Phiên Phiên quá gần, dù sao võ công của nàng ta cũng không thấp, rất có thể sẽ phát hiện có người nhìn chằm chằm nàng ta."
"Chuyện của Lý Ngọc Thiền, người Lý gia đã biết chưa?" Mặc Yên bắt lấy trọng điểm.
"Thuộc hạ trở về trước, nhìn thấy nha hoàn bên người của Lý Ngọc Thiền lén lút đi đến cửa sau.
Nếu như thuận lợi, lúc này hẳn là đã trở lại Lý gia.
Trừ phi có người không muốn để nàng ta trở về báo tin." Thị vệ nói xong, Cảnh Tư liền phất tay để hắn đi xuống.
"Giấy không gói được lửa, sớm muộn gì Lý gia cũng sẽ biết!" Thị vệ vừa đi, Cảnh Tư liền gấp không chờ nổi mà bế Mặc Yên lên đùi của mình, sau đó dùng hai tay gắt gao ôm lấy.
Mặc Yên đang nghiêm túc tự hỏi, cũng không quá chú ý động tác của Cảnh Tư.
"Hình như ta có một cái ý tưởng!" Linh quang trong đầu Mặc Yên vừa hiện, kích động mà nói.
"Ừm, nàng nói nghe thử một chút!" Cảnh Tư hôn một cái trên mặt Mặc Yên.
Hắn thích nhất là bộ dáng hai mắt sáng lấp lánh như vậy của Thanh Thanh!
Đôi mắt đẹp của Mặc Yên nhìn chằm chằm vào mắt của Cảnh Tư, "Đối với Tả Phiên Phiên mà nói, Lý gia chính là trở ngại lớn nhất trong việc nắm giữ hoàn toàn Nhị hoàng tử của nàng ta! Kế hoạch của nàng ta nếu muốn thực hiện, nhất định cần phải dựa vào Nhị hoàng tử cùng Lý quý phi.
Mà Lý gia vĩnh viễn sẽ không đứng ở bên phía Tả Phiên Phiên.
Bởi vì Tả Phiên Phiên là đối thủ một mất một còn của Lý Ngọc Thiền.
Nhưng Nhị hoàng tử cùng Lý quý phi thì không giống, bọn họ chỉ muốn cái vị trí kia, cho nên Lý gia cũng được, Tả Phiên Phiên cũng thế, ai có thể trợ giúp Nhị hoàng tử thành công đoạt vị, bọn họ liền đứng ở bên phía người đó! Cho dù là quan hệ huyết thống chất nữ hay biểu muội, cũng đều không bằng quyền lợi cùng địa vị!"
"Cho nên, bước tiếp theo, Tả Phiên Phiên sẽ thuyết phục Lý quý phi, mà Lý gia nhất định sẽ đối đầu với Nhị hoàng tử!" Cảnh Tư hiểu rõ quan hệ trong đó, nói theo ý của Mặc Yên.
"Đúng! Chính là như vậy!" Mặc Yên kích động mà lúc lắc ở trên đùi Cảnh Tư, không chú ý tới Cảnh Tư bởi vì động tác đột nhiên của nàng mà cả người cứng đờ.
Cảnh Tư mang theo ý cười không tốt, khích lệ nói, "Cục cưng của ta thật là thông minh! Vi phu quyết định hảo hảo khen thưởng nàng! Đi thôi! Chúng ta trở về phòng nhận thưởng!" Nói xong, Cảnh Tư liền bế Mặc Yên lên, hướng về phòng ngủ của bọn họ.
Mặc Yên hiểu rõ Cảnh Tư muốn làm cái gì.
Bởi vì lúc này, eo của nàng đã cảm nhận được rõ ràng sự biến hóa của Cảnh Tư.
"Không phải huynh đã nói loại sự tình này không thể làm ban ngày hay sao? Mới mấy ngày mà huynh đã quên mất lời mình đã nói qua rồi! Huynh đúng là nam nhân hay thay đổi!" Mặc Yên trêu chọc hắn.
"Nàng không nói thì ta cũng đã quên! Nàng còn nói nam nhân muốn ở dưới.
Kết quả, ta đã hỏi vài người, căn bản là không phải!" Cảnh Tư nhắc tới chuyện này, cũng cảm thấy ủy khuất.
Bởi vì gần đây tiểu tử Lâm Thành kia quá bận rộn, rốt cuộc cũng ý thức được bản thân có thể đã đắc tội chủ tử, lo trái lo phải.
Lúc này mới ý thức được, có thể là chuyện nghe góc tường đã bị bại lộ, vì thế quyết đoán chạy đến trước mặt Cảnh Tư để thỉnh tội, còn thuận tiện tặng thêm một cái kiến nghị.
Cảnh Tư không tin nên hỏi thêm vài người, kết quả làm hắn trợn mắt há hốc mồm, thì ra nam nhân mới là người ở trên!
Mặc Yên nói gần nói xa, "Chậc..
Chúng ta đang nói đến chuyện ban ngày ban đêm, có quan hệ gì đến việc ai trên ai dưới chứ! Huynh không cần nói sang chuyện khác!"
Cảnh Tư cho nàng một cái ánh mắt kiểu "Ta đã nhìn thấu nàng".
Mặc Yên ghé vào vai của Cảnh Tư, liếm liếm cái ót của hắn.
Mặc Yên: Ai đã nói chuyện này với Cảnh Tư?
Đang ngồi xổm, sau cổ Lâm Thành chợt lạnh.
Hắn giơ tay sờ sờ, sao lại có cảm giác giống như bị người khác phát hiện vậy nhỉ!
Kết quả cuối cùng, Mặc