Hiện giờ có người làm được.
Diệp Tử Đào càng ngày càng tán thưởng Nam Nhiễm.
Trách không được có thể khiến biểu ca nhìn bằng con mắt khác.
Nói đến độ Ninh Khuynh Thành không có từ nào để cãi lại.
Không khí giữa hai người lúc này chỉ cần thêm một chút nữa thôi là giống y hệt cảnh tượng giương cung bạt kiếm.
Lòng tự trọng của Ninh Khuynh Thành không cho phép nàng ta bị đánh bại bởi một tỳ nữ.
Nàng ta nhịn rồi lại nhịn.
Cuối cùng nhịn không được, giơ tay lên tát Nam Nhiễm một cái.
"Tiện tì, không biết xấu hổ."
Giọng nói của Ninh Khuynh Thành cao hơn rất nhiều.
Ngữ khí vô cùng tức giận.
Hiển nhiên một cái tát này không hề đánh trúng mặt Nam Nhiễm.
Ngược lại, Nam Nhiễm còn giữ được tay của Ninh Khuynh Thành.
Một giây sau dùng lực ném nàng ta vào trong hồ.
Nháy mắt cả người Ninh Khuynh Thành rơi vào trong nước.
Tất cả mọi người chứng kiến đều ngây ngẩn, đợi ba giây đồng hồ sau mới hồi phục tinh thần.
Nha hoàn hầu hạ bên người Ninh Khuynh Thành hoảng loạn kêu lớn.
"Ngươi đâu, mau tới đây! Tiểu thư rớt xuống hồ rồi!"
Thị vệ chạy tới rất nhanh, ai nấy đều ra sức nhảy xuống cứu người.
Trong viện nhất thời lâm vào hỗn loạn.
Hiện giờ đã vào thu, nước trong hồ rất lạnh.
Đợi đến khi Ninh Khuynh Thành được cứu lên, cả người nàng ta đã lạnh đến phát run.
Trâm bạc trên đầu cũng sớm không thấy tung tích.
Mái tóc ước đẫm, nhỏ nước tí tách.
Còn đâu khí thế hào môn quý nữ thường ngày?
Cả người Ninh Khuynh Thành run rẩy, sắc mặt tái nhợt nhìn xung quanh.
Muốn tìm thấy bóng người Bao Nhiễm Nhiễm.
Kết quả tìm nửa ngày.
Mới phát hiện nàng đã chạy từ lâu.
Ninh Khuynh Thành dùng sức nắm chặt hai tay, đánh một quyền thật mạnh lên đất.
Nàng ta chưa từng bị người khác đối xử thô lỗ thế này.
Cho dù là Trưởng công chúa cũng không dám ra tay trực tiếp như thế.
Một tiện tì ấm giường làm sao dám...?
Lúc này tinh thần của nha hoàn bên người Ninh Khuynh Thành vô cùng bất an.
Chỉ biết đứng cạnh nàng ta khóc thút thít.
Ninh Khuynh Thành giơ tay.
Tát một cái thật mạnh vào mặt nha hoàn kia.
Ánh mắt ác độc.
"Khóc cái gì mà khóc?"
Nha hoàn kia bị ăn tát chỉ biết ngây ngốc đứng ngẩn ra một chỗ.
Nhưng không phải chỉ có nàng ta ngây ngốc mà tất cả ma ma, nha hoàn và thị vệ ở Vương phủ đều ngẩn người.
Ninh Khuynh Thành lại có thể ra tay đánh nha hoàn của mình?
Đây có còn là Ninh Khuynh Thành cầm kỳ thư họa, mọi thứ đều tinh thông, tính tình thuần lương thục đức, là tấm gương của tất cả danh môn khuê nữ trong kinh thành không?
Rất nhanh, Ninh Khuynh Thành đã lấy lại tinh thần.
Nàng ta không nói nữa.
Chỉ cúi đầu, ôm chăn run rẩy.
Mà