[Quyển 2] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Quyền chủ thực ngạo kiều (31)


trước sau

Sau khi nói xong, ánh mắt của Tinh Chỉ lại không kiên định như lúc đầu.

Giống như sợ Nam Nhiễm sẽ không đồng ý, bộ dáng vô cùng hoảng loạn.

Nam Nhiễm lắc đầu, nhìn nàng ta một cái.

Rồi xoay người, tiếp tục đi về phía trước.

Vừa đi vừa nói: "Ta không thích bị người khác làm phiền, cũng không thích bị người khác khuyên răn."

Dứt lời, cô lại liếc mắt nhìn cái đuôi đang đi theo mình ở đằng sau.

"Nếu làm được thì đi theo..."

Tinh Chỉ biết, cái này biểu hiện cho việc tiểu thư đã đồng ý cho nàng ta đi theo.

Nàng ta gật đầu, trên mặt hiện lên ý cười.

"Tinh Chỉ có thể."

Cứ như vậy, Tinh Chỉ đi theo sau Nam Nhiễm.

Xuyên qua đường phố đông đúc, đi loanh quanh một vòng, cuối cùng cũng tới được Đường gia.

Nam Nhiễm nhấc chân định bước vào trong.

Nhưng còn chưa bước lên bậc tam cấp đã bị thị vệ ngoài cửa chặn lại.

Vẻ mặt thị vệ lạnh băng, giơ đao trong tay ra: "Hôm nay gia chủ không tiếp khách."

Nam Nhiễm cũng giơ tay lên, đè thanh đao trong tay thị vệ xuống.

Chậm rãi nói: "Ta không phải khách."

Thị vệ vẫn im lặng, ra hiệu cho Nam Nhiễm tự mình trở về.

Trên đời này có rất nhiều người muốn tới nịnh bợ gia chủ nhà họ.

Tất cả đều cảm thấy quan hệ của họ với gia chủ rất tốt, không phải khác mà là bằng hữu.

Tuy rằng vị cô nương này lớn lên rất xinh đẹp.

Nhưng trong mắt gia chủ lại không có cô nương đẹp hay xấu.

Chỉ có người hữu dụng và vô dụng.

Nghĩ như vậy, thị vệ càng kiên định chặn không cho Nam Nhiễm đi vào.

Thị vệ cầm đao, không hề động đậy.

Để trước mặt Nam Nhiễm.

Lúc này, Tinh Chỉ đứng sau Nam Nhiễm đột nhiên bước lên một bước.

Nàng ta không hề động thủ.

Chỉ là quanh người đột nhiên phát ra một cổ lực lượng nhẹ.

Trực tiếp đánh bay tên thị vệ đang ngăn cản Nam Nhiễm.

Mà Nam Nhiễm ở bên cạnh Tinh Chỉ lại không hề hao tổn một cọng lông.

Nam Nhiễm nhướng mày.

Đánh giá cả người Tinh Chỉ một lượt.

Thật không ngờ.

Còn có tác dụng này.

Tinh Chỉ có hơi khẩn trương.

Ẩn ý trong lời nói của tiểu thư, hẳn là như vậy?

Nếu tiểu thư không thích bị người khác cản đường, vậy nàng ta sẽ khiến người cản đường tiểu thư biến mất.

Nam Nhiễm câu môi, cười một cái: "Không tệ."

Dứt lời liền nghênh ngang đi vào Đường phủ.

Mấy tên thị vệ khác thấy thế, định cầm trường đao chặn Nam Nhiễm và Tinh Chỉ lại.

Cuối cùng, đều bị lực lượng của Tinh

Chỉ đánh bay ra ngoài.

Tinh Chỉ thấy tiểu thư vui vẻ liền biết mình làm đúng rồi.

Cái gì cũng không nói, chỉ im lặng đi theo Nam Nhiễm.

Đến khi.

Ở cửa tiền viện gặp được Tần Nhất.

Tần Nhất mặc một bộ y phục màu xám, vẻ mặt ôn hòa, tươi cười đi tới.

Hai tay ôm thành quyền, hành lễ với Nam Nhiễm.

"Nam cô nương."

Nói xong, hai mắt lại nhìn mấy người nằm rạp trên đất.

Cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Tinh Chỉ.

Thế nhưng rất nhanh sau đó liền dời tầm mắt sang chỗ khác, cung kính nói: "Nam cô nương, gia chủ đang xử lý sự vụ ở thư phòng. Mời cô nương đến thính đường(*) chờ một lát."

Dứt lời, lập tức bày ra tư thế, mời.

Nam Nhiễm nghe vậy, gật đầu.

Coi như đáp ứng.

Tần Nhất đi đằng trước dẫn đường, còn Nam Nhiễm chậm chạp theo sau.

Tần Nhất thấy bộ dạng thất thần của Nam Nhiễm.

Lại nghĩ tới chiều nay gia chủ cũng thất thần đến tận hai lần.

Khóe môi Tần Nhất khẽ cong.

Thái độ đối với Nam Nhiễm cũng ôn hòa hơn chút: "Nam cô nương, trời cũng đã tối, không biết cô nương đã dùng cơm tối chưa?"

Thật vất vả mới có một nữ tử khiến gia chủ để bụng như vậy.

Phải chiếu cố cẩn thận.

Nam Nhiễm: "Chưa."

Tần Nhất nghe Nam Nhiễm nói, lập tức phân phó cho tên thị vệ ở bên cạnh: "Mang Nam cô nương đến thính đường."

Thị vệ cung kính nhận lệnh.

"Vâng."

Sau đó, Tần Nhất lại nói với Nam Nhiễm: "Cô nương, thuộc hạ đi thông báo với đầu bếp làm nhiều món hơn một chút. Rồi đi thông báo với gia chủ, cô nương đã tới."

...

(*) Thính đường (餐廳): phòng ăn


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện