Chỉ là hôm nay có hơi khác với mọi ngày.
Có một người nam nhân đứng trước mặt Phượng Cửu Tô.
Người nọ mặc một bộ áo giáp, tay cầm bội kiếm.
Gương mặt chữ điền, chòm râu đen dài.
Người nọ cười lớn: "Nhờ vào túi gấm Vương gia đưa mà tiền tuyến liên tục truyền về tin tức thắng lợi."
Người này gọi là Trương Khuê.
Là đại tướng quân của Thịnh Long quốc.
Có mối quan hệ khá tốt với Phượng Cửu Tô.
Đúng hơn là Trương Khuê có được địa vị như ngày hôm nay, ít nhiều đều do Phượng Cửu Tô một tay đề bạt đưa lên.
Hắn ta nói một hồi, cửa phòng đột nhiên bị người khác đẩy vào.
Thấy người đến là một thị nữa.
Trương Khuê nhíu mày.
"Nô tỳ ở đâu ra mà không biết quy củ như vậy?"
Hắn ta đang cùng Vương gia bàn chuyện đại sự, há có thể để một tỳ nho nhỏ không biết phép tắc quấy rầy?
Nam Nhiễm liếc mắt nhìn nam nhân này một cái.
Rồi cứ thế trực tiếp đi tới trước mặt Phượng Cửu Tô.
Cô đứng trước mặt Phượng Cửu Tô, không nói lời nào.
Khóe môi của Phượng Cửu Tô từ lúc thấy Nam Nhiễm đi vào đã cong lên, nở nụ cười nhẹ.
Hắn nhìn cô.
Thấy cổ tay áo của cô hơi căng lên.
Đây là...
Sau đó, Phượng Cửu Tô lại ra hiệu cho Trương Khuê.
"Nói tiếp đi."
Trương Khuê nhìn tỳ nữ kia một cái.
Gật đầu.
"Tất cả quân lính ở tiền tuyến đều đã trở lại. Hiện đang đống quân ở ngoại ô kinh thành..."
Trương Khuê hai tay ôm quyền, cung kính hội báo.
Trong khi đó, Phượng Cửu Tô giơ tay ra.
Nắm lấy cổ tay áo của Nam Nhiễm.
Hai mày khẽ nhướng, ánh mắt đảo quanh người Nam nhiễm.
Con ngươi đen nhánh không chút cảm xúc nhìn cô chằm chằm.
Tựa hồ như đang dò hỏi, đây là cái gì.
Nam Nhiễm hơi kinh ngạc liếc hắn một cái.
Không ngờ tới ngay cả chuyện này hắn cũng phát hiện?
Cô còn đang nghĩ nếu hắn không nhắc tới gà nướng cô sẽ để lại cho bản thân ăn.
Nghĩ là nghĩ thế.
Nam Nhiễm vẫn lấy đồ vật ra.
Để trước mặt Phượng Cửu Tô.
Một cái giấy giữ dầu.
Vừa mở ra, một cái đùi gà nướng vẫn còn đang bốc khói liền xuất hiện trước tầm mắt hắn.
Phượng Cửu Tô liếc mắt nhìn cái đùi gà kia một cái rồi lại chuyển dời lên người Nam Nhiễm.
Đây là sợ bị sung quân ra ngoài nên trực tiếp dùng đùi gà để hối lộ hắn?
Lúc này, Trương Khuê đã bẩm báo mọi việc xong xuôi.
Vừa nhấc đầu lên, đập vào mắt của Trương Khuê tướng quân chính là cảnh tượng Vương gia và tỳ nữ không biết điều kia đang mày qua mắt lại.
Vì nhìn quá nhập tâm mà hắn ta quên cả thở.
Cứ thế tự làm mình bị sặc.
Trương Khuê ho khan liên tục.
Tiếng ho khan của hắn ta