[Kí chủ, cô chỉ còn có nửa năm.]
Đường Quả đang lướt Weibo, tuy không đóng phim nữa nhưng cô vẫn lướt Weibo mỗi ngày. Fan cũng phát hiện, Đường Quả không đóng phim chơi rất vui, cũng không xoắn xuýt nữa, cả ngày lên Weibo chọc cười cô.
"Nhanh thế à."
Đường Quả dừng một chút, buông điện thoại ra rồi đứng lên; cô kéo rèm nhìn thế giới bên ngoài, rất nhanh phải rời đi rồi.
Cô lại cầm lấy điện thoại, gọi cho Kiều Nghiệt.
"Quả Quả, hôm nay em muốn gì à?"
Khóe môi Đường Quả uốn lên, "A Nghiệt, tự dưng em muốn đi ra ngoài, đi cùng em không? Anh đáng có được một chuyến lữ hành ngọt ngào."
"Đi."
Cúp máy, Đường Quả tự lên kế hoạch cho chuyến lữ hành, cũng tìm thợ chụp ảnh cho mình.
Kiều Nghiệt vội vàng trở về, trên sô pha không có người phụ nữ nằm ườn ra chơi điện thoại như mọi ngày, mà trong bếp lại có một mùi hương tỏa ra. Hắn vội vàng đi vào trong bếp, ngạc nhiên nhìn Đường Quả nấu ăn.
Bàn bên cạnh bày một mâm đồ ăn ngon tinh xảo, thật sự khiến hắn giật mình.
Hắn cứ tưởng mình đã nuôi cô đến phế, không ngờ cô còn đảm đang hơn trong tưởng tượng của hắn.
"Được hầu hạ quen rồi, tay em có hơi vụng."
Kiều Nghiệt vội vàng đi đến, muốn cầm cái chảo, "Để anh, cẩn thận dầu bắn lên người."
"Không được, cứ để em, sắp xong rồi." Đường Quả mỉm cười, "Em đã nói là muốn đối xử với anh tốt một chút mà."
Kiều Nghiệt ngẩn ra, không nghĩ là cô sẽ nghiêm túc như thế; thực sự, hắn cũng cảm giác được thái độ của Đường Quả với hắn càng ngày càng tốt. Bắt đầu là từ không quan tâm, giờ hắn từ trên xuống dưới đều là đồ cô chọn cho.
Ngay cả trang sức nhỏ nhất cũng là cô tỉ mỉ lựa chọn.
Người ta nghĩ là hắn đã chiều cô lên trời, thực tế là cô đang chiều hắn.
Cô nói sẽ đối xử tốt với ai đó, là tốt thật sự.
Cô nói cô có hơi thích hắn, hắn thấy được trong mắt cô có ưa thích.
Cô nói cô không thích Tô Hòa nữa, quả nhiên quay đi là quên ngay, không một chút do dự.
Cô vô tình lại