Editor: Đào Tử
____________________________
Nghe Bùi Diệp và Lê Thù trò chuyện, hai thiếu niên lang bên cạnh có loại cảm giác bị ép mở ra cánh cổng thế giới mới.
Tần Thiệu vốn luôn nhu thuận lúc này cũng không khống chế nổi nội tâm chấn động muốn chửi thề, khóe miệng thần kinh giật giật.
"Tiên sinh..."
Cậu ta khó khăn mở miệng, biểu lộ như muốn sụp đổ.
"... Đừng nói là cô muốn đoạt người này thật nha?"
Tập tục Triều Hạ có phóng khoáng, cũng chưa từng xảy ra chuyện hoang đường một cô gái giành "Thô kỹ" với quan khách làng chơi.
Mmmm...
Dù là thô kỹ này có vấn đề.
Tần Thiệu cảm thấy phong cách trước mắt quá khiêu chiến tam quan.
"Cậu không cảm thấy phá hư bố cục người khác khổ tâm dựng nên là một chuyện vô cùng sảng khoái? Nhìn kẻ chắc chắn thắng lợi trong tay lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bối rối, luống cuống, kiểm soát tâm tư của đối phương..." Bùi Diệp lộ ra nụ cười ác liệt, một tay đặt trên bả vai Tần Thiệu, dùng giọng điệu người từng trải giáo dục cậu ta, "Cậu còn trẻ, không cách nào tiếp thu sự tuyệt diệu trong đó, đợi cậu lớn lên sẽ hiểu..."
Tần Thiệu mờ mịt.
Sắc mặt Thân Tang bắt đầu tối.
Lê Thù tay run, Tetris dựng sai dẫn đến trò chơi kết thúc.
Luôn cảm thấy dáng vẻ Bùi Diệp lung lạc người cực kỳ giống "Thân (biến) sĩ (thái)".
Một giây sau, Bùi Diệp trực tiếp đề cao giá cả gấp đôi.
Lấy tư thế xa xỉ phóng khoáng tuyệt đối đè bẹp tất cả những người cạnh tranh.
Ba người: "..."
Toàn trường yên tĩnh im ắng.
Vị thô kỹ ấy càng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng.
Bùi Diệp lười biếng dựa vào cửa sổ, khóe môi cong lên bất cần đời.
Khi cô phát hiện mình thành tiêu điểm toàn trường, còn nghịch ngợm quơ quơ tay, mở miệng nói khẩu hình với thô kỹ.
【 Có bất ngờ hay không? 】
【 Đủ ngoài ý muốn chưa? 】
【 Hài lòng chứ? 】
Thô kỹ: "..."
Tú bà thấy người kêu giá là con nhóc miệng còn hôi sữa, sắc mặt nháy mắt âm trầm.
Một giây sau lại mang nụ cười nịnh nọt, tốc độ trở mặt nhanh chóng làm người ta hoài nghi là mình hoa mắt.
"Vị quý khách kia, ngài đừng nhìn nơi này của bọn ta là tiểu điếm, nhưng cũng là chỗ mở cửa đón khách thâm niên..."
Bùi Diệp hiểu lời tú bà uy hiếp.
"Đạo lý này ta hiểu, nhưng hôm nay chẳng phải ai ra giá cao là có thể ôm mỹ nhân về?"
Tú bà cười nói: "Đúng là đạo lý này."
Bùi Diệp búng tay cái phốc: "Vậy thì đúng rồi! Ta trả nổi tiền, còn không cho ta kêu giá?"
Tú bà nghe xong trong bụng mở cờ.
"Nào có, ngài là quý khách, ra giá cao mua là phúc khí của cô ta."
Ai bỏ ra nổi giá cao người đó là đại gia.
Đâu cần quan tâm đại gia là người hay là chó, là nam hay là nữ?
Chỉ cần Bùi Diệp lấy ra tiền qua đêm, tú bà sao lại đẩy thần tài dâng tận cửa ra ngoài?
"Lời này ta thích nghe."
Bùi Diệp chặn ngang một chân báo giá cao, hoàn toàn vượt qua giá cả dự tính trong lòng khách nhân khác.
Cho dù không cam lòng, bọn họ cũng không có ý tiếp tục kêu giá.
Giá cả cao hơn sẽ thua lỗ.
Bùi Diệp cười duỗi tay một cái.
"Xem có vẻ thỏa rồi."
Tần Thiệu bất đắc dĩ nhỏ giọng thì thầm với cô, sợ tạp dịch bên ngoài nhã gian nghe được.
"Tiên sinh... Cô có nhiều tiền như vậy sao?"
Bọn họ cũng không muốn bị tay chân tiểu trúc Kết Duyên vây quanh ẩu đả, lột sạch ném ra cửa đâu.
Vậy quá mất mặt.
"Đây không phải là số tiền nhỏ."
Lê Thù cũng tò mò không để ý tới trò chơi.
Hẳn là cô thật muốn để Cố Ương làm kẻ ngốc lắm tiền?
Bùi Diệp vuốt cằm cười gian: "Tiền không thành vấn đề, cái thứ này muốn bao nhiêu có bấy nhiêu."
Ba người còn lại không cho ý kiến với câu nói này.
Bùi Diệp lại nói: "Thô kỹ giả nào xứng với vàng ròng bạc trắng đâu."
Tần Thiệu hiểu ra đồng thời lo lắng hơn.
Dùng tiền giả lừa gạt người tiểu trúc Kết Duyên, thực sự sẽ bị lột sạch quần áo hành hung ném ra ngoài.
Quan trọng nhất là --
Bùi Diệp làm gì có nhiều tiền giả như vậy.
Lê Thù lại đoán được, hắn ra khẩu hình "Chướng nhãn pháp".
Bùi Diệp mỉm cười gật đầu, khen: "Trẻ con dễ dạy."
Nói xong cô liền thấy Lê Thù thưởng cho cô cái đảo mắt trắng.
Nếu không phải Lê Thù, tùy tiện đổi lại là ai, câu nói này của Bùi Diệp nói ra đều bị hành hung.
Nào có đứa trẻ mười một mười hai tuổi nói "Trẻ con là dễ dạy" với người đàn ông trung niên hơn mình hai chục?
Trong thời gian nói chuyện, người tiểu trúc Kết duyên đã chờ sẵn ở cửa