Editor: Đào Tử
_____________________________
"Bà nói ai được phong làm đế cơ?"
Tiêu Phi Nhi đang uống trà ở phủ tông cơ, cẩn thận liếc nhìn khoản chi tiêu tháng này.
Khoản thiếu hụt quá nhiều, trông cô càng ngày càng tức, càng làm cô ta nổi giận là việc tôi tớ trong phủ đệ lừa trên gạt dưới.
Những kẻ thấp hèn này giỏi nhất leo cao giẫm thấp, đối với hai phái là hai mặt, thời điểm cô đắc thế vinh quang nịnh nọt phục tùng cô, cô ta thất thế bị răn dạy, bọn họ liền liên tục tìm cánh dưới đường ra. Những kẻ không ai muốn kia, thế mà lén trộm bổng ngân khố phòng của cô ta.
Tiêu Phi Nhi buộc chịu đựng đau đầu và phiền phức, tìm kiếm tất cả các khoản trước đó cẩn thận kiểm tra đối chiếu hiện vật.
Kẻ nào xảo quyệt trộm của cô, lừa cô, một phần một văn đều giao ra, không thì để bọn họ nếm mùi bị đánh gần chết.
Trước kia không chút bận tâm, chi tiêu trong phủ cũng dư xài, hiện tại bắt đầu túng, kết quả náo loạn đến cô ta bó tay toàn tập.
Khoản hỗn loạn không nói, còn báo giá lung tung, ngay cả bổng ngân mỗi tháng cô ta nhận cũng loạn xì ngầu.
Tiêu Phi Nhi không phải hạng người hẹp hòi, cô ta biết tôi tớ đều có tâm tư nhỏ riêng mình, lợi nhỏ cô sẽ không để ý để bọn họ dính lây. Chẳng thể ngờ sau khi cô ta thất thế những kẻ thấp hèn đó không chỉ không cùng chung hoạn nạn với cô ta, còn từng bước lấy oán trả ơn.
Cô ta nén cơn giận giải quyết các khoản hơn phân nửa, thính tai nghe thấy ngoài phòng có người khe khẽ nói nhỏ.
Mơ hồ nghe được mấy chữ "Sắc phong đế cơ".
Cơn giận bốc lên cao, Tiêu Phi Nhi khẽ nhếch giọng, thị nữ bên người ngầm hiểu túm nha hoàn lắm mồm quấy nhiễu tông cơ vào.
Một bà đầy tớ già mặc trường y màu đen, đầu đội dải thêu cúc vàng.
Một nha hoàn nhỏ tuổi tóc cài trâm bạc, người mặc áo đuôi ngắn thu sắc làm công việc vẩy nước quét nhà trước sân viện.
"Vừa rồi các ngươi líu ríu gì ngoài viện đấy?"
Tiêu Phi Nhi ngồi ngay ngắn ở chủ tọa chính sảnh, tay trái đặt trên bàn trà, tay phải cầm sổ sách, người sáng suốt đều nhìn ra tâm trạng cô ta không tốt.
Hai người đều là kẻ dưới biết nhìn mặt mà nói chuyện sợ hãi cúi thấp đầu, ấp úng tóm tắt chuyện kể vừa rồi.
Bùi sát thần đóng giữ biên cương, chống cự Diêm Hỏa La được Thánh thượng nhận làm dưỡng nữ, sắc phong Đức Phúc đế cơ, hòa thân Diêm Hỏa La.
Tiêu Phi Nhi nghe sửng sốt.
Lỗ tai cô ta xảy ra vấn đề?
Bùi Diệp được sắc phong làm Đức Phúc đế cơ?
Còn để cô ta hòa thân Diêm Hỏa La?
Đây là diễn biến hoang đường gì thế?
"Chuyện xảy ra khi nào?"
Bà đầy tớ nhỏ giọng nói: "Việc hơn một tháng trước."
Hơn một tháng trước?
"Vì sao ta không biết? Sao không ai nói cho ta?"
Tôi tớ tỏ vẻ bị làm khó.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Thầm Vợ Cũ
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng
4. Yêu Em, Yêu Em, Cả Đời Chỉ Yêu Em!
=====================================
Đoạn thời gian đó Tiêu Phi Nhi bị việc nô tài gian xảo trộm kho tức giận không nhẹ.
Phủ tông cơ từ trên xuống dưới đều bị cô ta làm ầm ĩ một lượt, từ người gác cổng trông coi cửa lớn, hộ vệ gia đinh đến nha hoàn bà vú làm việc vặt ở hậu viện, trong lúc đó còn có nô tài cùng một giuộc, bao che lẫn nhau, còn bị lan truyền ra ngoài, để người ngoài xem trò cười phủ tông cơ lông gà đầy đất.
Bách tính và phu nhân nhà quan lớn đều chế giễu cô ta quản không nghiêm, ngay cả người hầu nhà mình nuôi cũng không ép được, nuôi đến nô dám khi chủ, còn nói cô ta keo kiệt, bị trộm một chút chất béo đã muốn lục soát một lượt tài sản của tôi tớ, Tiêu Phi Nhi tức giận đến nỗi vài ngày khẩu vị chẳng ra sao cả.
Phủ tông cơ thần hồn nát thần tính, ai còn dám ở trước gót chân cô ta nói những chuyện này chứ.
Tiêu Phi Nhi làm rõ điểm ấy, gương mặt gần đây gầy gò hơn trông càng gay gắt.
"Các ngươi lui xuống rồi thám thính một chút tin tức, điều tra thêm việc của Đức Phúc đế cơ."
Tiêu Phi Nhi nhìn tôi tớ khúm núm phục tùng khẽ thở dài.
Trước kia cô căn dặn như thế, hạ nhân luôn ngầm hiểu, không cần cô nói quá rõ là có thể tra tin tức kỹ càng, hiệu suất cũng cao.
Hiện tại à --
Từng bước thấy cô thất thế liền lười biếng, làm việc không tận tâm, còn không ngừng lừa gạt cô ta.
May mà việc Đức Phúc đế cơ không khó thám thính, đi ra ngoài vào một quán trà, tùy tiện nghe ngóng liền có thể nghe được không ít tình báo.
Tiêu Phi Nhi ôm tâm tình phức tạp một đêm, ngày hôm sau mới nghe được tình báo lộn xộn chưa sửa sang.
Có số còn có thể tin đôi