Editor: Đào Tử
_____________________________
Bọn họ bị người ta bóp méo lời nói, rồi một truyền mười, mười truyền trăm, trăm truyền ngàn, truyền đi khiến nguyên thân cũng hoài nghi nhân sinh -- Cũng làm tai tiếng bạn trai bạn gái của Bùi Diệp gần như bao hàm từ học sinh ưu tú của thư viện Thiên Môn, lên tới hoàng thất quý tộc, xuống đến con cưng hàn môn, một mẻ hốt gọn.
Bà vú vẫn chưa thỏa mãn.
"... Trông cô ấy cũng chẳng ra sao, không biết những hậu sinh trẻ tuổi ấy làm sao đều mê cô ấy."
Bà không nhịn được thẳng tắp sống lưng, đường sự nghiệp vốn đã chùng xuống lại chao đảo -- Quái vật kia còn có thể mê đảo nhiều thiếu niên lang có tiền đồ trẻ tuổi tiến lại gần, mặc dù mị lực của bà không thể sánh với quý nữ hoàng thất, vậy cũng có thể quăng quái vật tám mươi mốt con phố đó!!!
Không tham lam đùa bỡn nhiều thiếu niên lang như vậy, chia cho bà một người cũng tốt.
Tiêu Phi Nhi: "..."
Cô ta bất giác đau đầu đỡ trán, lo lắng chờ đợi cả đêm, kết quả chờ được một đống chuyện rác rưởi không có cái rắm tác dụng?
Ngoại trừ Bùi Diệp là nữ, quen biết rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi, bà vú không hề có một chữ là thật, bao quát ngắt câu.
"Cô ta hòa thân từ lúc nào?"
Bà vú nói: "Cái này không biết, nhưng nghe bà nương thủ vệ cổng thành nói, vị kia ngày mai sẽ vào thành."
Tiêu Phi Nhi khẽ giật mình.
"Ngày mai?"
Bà vú lui xuống, thị nữ thiếp thân nhẹ giọng tiến lên, dùng ngón tay thay cô ta xoa trán.
"Nương tử, đến mai có cần đi ra xem một chút?"
Tiêu Phi Nhi cười gằn nói: "Đi xem cô ta? Không xem."
Dù là sự phát triển hiện tại đã sớm khác biệt, cô ta không bị chồng trước cặn bã hố, nhưng Tiêu Phi Nhi vẫn không thích gương mặt ấy của Bùi Diệp.
Bùi Diệp hòa thân Diêm Hỏa La?
Ha ha, đại vương Diêm Hỏa La là con ma chết sớm đấy.
Ai gả đi kẻ đó phải thủ tiết.
Tiêu Phi Nhi nhớ không lầm, vị đại vương Diêm Hỏa La này sẽ chết trong đảo chính mấy người con trai khởi xướng, cuối cùng người đắc vị không phải hoàng tử mưu đồ cuộc chính biến này, mà là con riêng Diêm Hỏa La ẩn núp đã lâu. Vị con riêng đó lòng dạ tàn độc, tàn sát huynh đệ tỷ muội còn lại không còn một mảnh, thần tử phản đối hắn cũng bị hắn ngũ mã phanh thây, chính là bạo quân tiếng tăm lừng lẫy trong loạn thế.
Mặc dù kiếp này không nghe thấy Diêm Hỏa La có người như vậy...
Nghĩ lại cũng có thể lý giải, trước khi vị bạo quân đó leo lên võ đài một mực giấu tài, cảm giác tồn tại thấp, Tiêu Phi Nhi chưa từng nghe là bình thường.
Giấu trong lòng ý nghĩ như vậy, Tiêu Phi Nhi đối với việc Bùi Diệp vào đô thành không hứng lắm.
Ngược lại là bách tính và quan lớn hậu trạch đô thành tràn ngập háo hức với Bùi Diệp, không khỏi rướn cổ lên vây xem bộ dáng quái vật này.
Cũng không biết Diêm Hỏa La nghĩ thế nào, vì sao phải chỉ rõ hòa thân với quái vật xấu xí như vậy.
Thân cao một trượng ba thước đó, cái này tùy tiện nhảy một cái cũng có thể bám vào lỗ châu mai trên thành nhỏ, người đàn ông kia dám ở chung phòng với cô ta?
Thậm chí còn có nhiều bách tính ác ý phỏng đoán hình tượng hai người động phòng hoa chúc.
"... Tên sát thần này mà ngồi xuống giường, chăn mền chỉ đắp tới chân, tân lang đâu, ha ha ha, bị đè không tìm được..."
Mọi việc đồn xôn xao tràn lan, toàn vẹn quên tin đồn "Bùi Diệp và Tiên hoàng hậu cùng một khuôn đúc ra, chính là con gái của Tiên hoàng hậu và Bùi Triêu". Trăm họ bách tính chỉ thích loại tin đồn mới lạ như vậy, tốc độ truyền bá trong đô thành khuếch tán như virus...
Ngày hôm nay, trời xanh không mây.
Bách tính hóng dưa sớm tới, duỗi cổ, muốn xem quái vật trong truyền thuyết có bộ dáng gì.
Hai người Tần Thiệu cũng trong số đó.
"Chắc Bùi tiên sinh sẽ tức chết cho xem."
Tần Thiệu nhìn nhóm gãi chân im ắng, mày tiu nghỉu.
Thân Tang nói: "Lời đồn dừng ở trí giả, những người dân này cũng chỉ là bảo sao hay vậy, nhìn thấy người thật sẽ hiểu được mình sai vô cùng."
Bùi Diệp độ lượng còn chưa đến mức so đo với những người dân này.
Cậu ta đoán đúng.
Bùi Diệp không chỉ không có so đo, còn ở thời điểm nghỉ chân ngoài thành ăn mặc lại cho mình một phen, phong lưu lưu chuyển giữa sóng mắt.
Lăng Triều cảm thấy bản thân không bằng.
Mặc dù Bùi Diệp không mặc y phục sặc sỡ đỏ chót, nhưng thực chất bên trong lại chảy ra đuôi công kiêu hãnh một cách lộ liễu.
"Nhìn xem, trang phục Cô thế nào?"
Cô dang tay