(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Đố kỵ, nhiệm vụ hoàn thành 1/7 (Giữa)


trước sau

Editor: Đào Tử

___________________________

Dứt lời, chính hắn sửng sốt trước.

Bạch tuộc?

Nếu như là bạch tuộc...

"Bạch Tuộc giống con mực khi gặp nguy hiểm sẽ phun mực nước..."

Cái này tương ứng với sương đen vừa rồi chú Chu phun ra.

Vừa rồi hắn vô ý hít vào một chút, rõ ràng cảm giác được thần kinh bị tê dại, tay chân cứng ngắc, phản ứng chậm chạp đi rất nhiều.

Mặc dù ảnh hưởng không lớn, nhưng thời khắc mấu chốt lại có thể tạo được hiệu quả đánh bất ngờ.

Bùi Diệp cười nói: "Tôi vừa nói đẳng cấp cải tạo sinh học chú Chu cao hơn anh, năng lực ông ta có cũng nhiều hơn anh."

Bảy đại gia tộc sừng sững nhiều năm không phải không có đạo lý.

Người ta có kỹ thuật vốn liếng quá mạnh, rất khó có người có thể chống cự cành ô liu bọn họ ném ra.

Phó Miểu sầm mặt lại.

Bạch tuộc còn có năng lực gì?

Gặp nguy hiểm sẽ phun mực, cảm xúc kích động còn... Biến sắc?

"Là biến sắc!!!"

Phó Miểu nhìn quần áo vớ giày ngổn ngang trên đất, thốt ra.

Bạch Tuộc sẽ đổi màu, nếu như đẳng cấp cải tạo của chú Chu cao hơn, năng lực có được không chỉ một loại, tuyệt đối là biến sắc!

Hòa bản thân làm một thể với hoàn cảnh.

Phó Miểu được gợi ý đi tìm tòi vách tường, nhưng tìm nửa ngày không sờ được thứ gì.

Lúc này sắc trời lại tối, bắt đầu tìm kiếm rất phiền phức.

Hắn chỉ đành bất đắc dĩ nhìn Bùi Diệp.

Bùi Diệp tâm trạng vui vẻ nghe bên tai có chút tiếng hít thở khẩn trương, cười tiếp tục nói: "Ai nói chỉ có hai loại năng lực cơ?"

Phó Miểu: "..."

Dù năng lực chịu đựng của hắn cường đại cũng có chút xúc động nổi bão.

"Loại năng lực thứ ba là cái gì?"

Nhìn thái độ Bùi Diệp không nhanh không chậm, hắn cơ bản xác định chú Chu còn ở phụ cận, nhưng loại trò chơi đoán đố này thật tiêu hao kiên nhẫn.

"Giác hút nha, có thể ứng phó mọi loại địa hình. Vừa rồi anh toàn tìm quanh tường, vì sao không xem trần nhà." Bùi Diệp ung dung nói, "Chu tiên sinh, ngài nói xem tôi nói có đúng hay không? Tuy có thể dính trên tường, nhưng nằm sấp tốn sức, sao không xuống đây nói chuyện?"

Cô dứt lời, chú Chu cũng không còn quản hành động quá lớn gây nên tiếng vang, nhanh chóng bò về phía cửa sổ.

Nhưng có người hành động nhanh hơn ông ta.

Động tác chú Chu lớn, Phó Miểu bắt ông ta liền đơn giản hơn nhiều.

Không muốn chú Chu chết quá nhanh, vậy quá lợi cho ông ta, Phó Miểu không có hạ độc chết, mà trói gô người lại.

Lại sợ chú Chu còn có năng lực chưa biết, cũng kiêng kị sương đen vừa rồi, liền che miệng lại luôn.

Sức chú Chu làm sao địch nổi người trẻ tuổi như Phó Miểu?

Lại thêm ông ta tiếc mệnh, độc của Phó Miểu có thể khiến ông ta đi gặp cha mẹ Phó Miểu chỉ trong vài phút, biết mình giãy dụa không thoát liền từ bỏ chống cự.

"Bạch tuộc không thể phun mực tùy thích, phải tích lũy mực rất lâu mới có thể sử dụng một lần."

Nói bóng gió chính là không cần thiết chặn miệng chú Chu.

Phó Miểu thở hào hển nói: "Tôi không muốn nghe chú ta nói chuyện."

Bùi Diệp nhìn chú Chu sắc mặt trắng bệch, cũng nhìn thấy ánh mắt âm độc của ông ta, không để ý cười cười.

"Người này giao cho anh xử lý."

Cô chỉ là người qua đường, thuận tiện thử thời vận, xem Phó Miểu có thể phát động manh mối bước kế tiếp của nhiệm vụ không.

Phó Miểu im lặng một lúc rồi nói: "Cám ơn cô."

Mặc dù hắn nhìn không thấu Bùi Diệp, nhưng cử động mấy ngày nay của đối phương không có ác ý, ngược lại là hắn cảnh giác quá mức, lộ ra không biết điều.

Bùi Diệp nói: "Không cần cám ơn, hỗ trợ lẫn nhau thôi."

Phó Miểu kinh ngạc nói: "Hỗ trợ lẫn nhau?"

Mình đã giúp cô cái gì đâu?

Bùi Diệp nói: "Cuộc sống quá nhàm chán, đi theo anh còn có thể xem một màn kịch, cũng coi như anh giúp cho tôi."

Phó Miểu: "..."

Hắn vừa muốn nói gì, nét mặt Bùi Diệp phút chốc lạnh lẽo, ánh mắt rơi vào gần cửa sổ.

"Đã đến rồi, lén lút trốn tránh làm gì? Ra đi!"

Thần kinh Phó Miểu căng cứng, không ngờ nơi này còn có người thứ tư, người của bảy đại gia tộc?

"Năng lực cảm giác của cô thật nhạy cảm."

Địa phương không có một ai vang lên tiếng nói lạ lẫm, biểu lộ đề phòng của Phó Miểu buông lỏng.

Bùi Diệp chú ý tới chi tiết này.

"Quen biết?"

Phó Miểu nói: "Người quen trong quân Tự do."

Đích thật là người quen, người đến là thanh niên tuổi tác xê xích Phó Miểu, một nửa bên mặt trắng nõn bóng loáng, mặt mày sắc bén sáng sủa, một nửa khác lại mấp mô một mảng cháy đen, hai bên một âm một dương, đêm hôm khuya khoắt trông đặc biệt khiếp người đáng sợ.

Bùi Diệp nhìn thấy gương mặt có tính nhận diện như thế, phản ứng đầu tiên trong đầu chính là nam chính "Quỷ Diện tướng quân"!

Thanh niên thân cao, tướng mạo giống nam chính bên trong « Vợ yêu nữ đầu bếp ôm bầu bỏ

chạy: Tướng quân mặt quỷ đừng đuổi theo » như đúc.

"Làm sao cô phát hiện được tôi?"

Bùi Diệp nói: "Mùi máu tươi, rất nhạt, nhưng tôi ngửi được."

Dĩ nhiên không phải như thế, đây chỉ là một trong số đó thôi.

Phó Miểu tiến lên hỏi: "Cậu bị thương ư?"

Thanh niên trông khí chất âm trầm, thời điểm không nói lời nào, nửa bên mặt quỷ cực kỳ dọa người, nhưng mới mở miệng lại cho người ta cảm giác anh ta rất đáng tin.

Anh ta rủ mí mắt nhìn vị trí cánh tay phải.

"Bị chút vết thương nhỏ, nhưng tôi đã xử lý, mùi mùi máu tươi hầu như không thấy. Cô thật sự là thuần nhân loại sao?"

Đây là năng lực thuần nhân loại có thể có?

Bùi Diệp cười nói: "Tất nhiên tôi là nhân loại chưa từng trải qua cải tạo, anh chớ xem thường tiềm lực bản thân nhân loại."

Thông qua cải tạo sinh học nhận được năng lực những sinh vật khác, nhìn như là đi đường tắt, nhưng cũng ngăn chặn khả năng phát triển tiềm lực của nhân loại.

Thanh niên không phản bác vấn đề này.

Kẻ mạnh đáng được tôn kính, dù nói lời đi ngược số đông cũng sẽ có người nghe.

Phát giác ánh mắt Phó Miểu, thanh niên giải thích đơn giản tại sao mình lại xuất hiện ở đây.

"Tôi đang điều tra nội tặc, lần theo manh mối tra được người này, nhưng không ngờ cậu cũng liên lụy vào đó."

Tổ chức nói Phó Miểu mất tích, đã ngầm thừa nhận hắn sẽ lên danh sách hi sinh.

Không ngờ làm nhiệm vụ sẽ gặp chiến hữu cũ.

Theo tình báo anh ta biết biểu thị, nội tặc xảo trá nguy hiểm, Phó Miểu không có tình báo hỗ trợ, nếu bất cẩn rất dễ dàng ăn thiệt thòi.

Thanh niên đánh nhau với địch nhân gần đó, còn đụng phải người bình thường, vì người bình thường kia làm trễ nải một hồi mới xử lý xong.

Vừa đến chốc lát, anh ta liền bị Bùi Diệp tóm gọn.

"Cậu phát hiện ông ta là nội tặc?"

Thanh niên nói: "Gần đây tổ chức đang thanh tra nội tặc, tôi phát hiện báo cáo kiểm tra sức khoẻ của ông ta có vấn đề, liền chú ý hơn. Nhưng không ngờ ông ta có liên quan đến cái chết của cha mẹ cậu... Bảy đại gia tộc thẩm thấu tổ chức sâu hơn chúng ta tưởng..."

Kỹ thuật cải tạo quân Tự do nắm giữ không thể so với bảy đại gia tộc, đương nhiên chú Chu có vấn đề.

Ánh mắt Bùi Diệp hiện lên một tia kinh ngạc.

"Phó Miểu, không giới thiệu một chút?"

Phó Miểu lúc này mới nhớ tới Bùi Diệp, nói ra: "Đây là chiến hữu của tôi trong tổ chức, Cố Thiều."

Chuyên môn làm nhiệm vụ ám sát.

Cố Thiều hạ đao, Phó Miểu hạ độc, hai người phối hợp hầu như không có người sống.

Cố Thiều???

Nhưng tên nam chính là Cố Vận.

Cố Thiều...

Cố Vận...

Giữa hai người này có liên quan gì?

Chà chà!

Nên biết dựa theo thiết lập tiểu thuyết, nam chính là người thừa kế hàng đầu của bảy đại gia tộc đó!

Bây giờ Cố Thiều là một thành viên trong quân Tự do, làm nhiệm vụ giết chết tai mắt nằm vùng của bảy đại gia tộc.

Bảy đại gia tộc cũng cam lòng, thế mà để người thừa kế đến chịu khổ.

Thời gian Cố Thiều xuất hiện cũng rất vi diệu...

Cô không khỏi thương hại nhìn Phó Miểu.

Trong vòng một ngày bị người quen phản bội hai lần, vận khí này có thể mua vé số...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện