Editor: Đào Tử
_________________________
Mặc dù hiếu kỳ vì sao Bùi Diệp đột nhiên hừng hực như bị điên, nhưng Cố Thiều không phải người thích hóng chuyện.
Anh ta ngồi lặng yên, biểu lộ như lão tăng tu hành không hề bận tâm, lại thêm quá bảo thủ, lộ ra một cỗ khí chất cấm dục tuyệt đối. Tướng mạo quá xuất chúng đáng chú ý cộng thêm dáng người cực phẩm, ném vào đám người cũng vài giây là nhận ra.
Bùi Diệp liếc nhìn anh ta một chút, khóe môi hơi hạ.
Còn nói cô hành động lập dị sẽ khiến đại gia chú ý, không phải anh ta cũng "Hạc giữa bầy gà"?
Mỗi người đàn ông trong tiệc rượu, hầu như từng người đều đang dùng phương thức của mình biểu hiện ra thân hình, tài ăn nói, tướng mạo, tính cách... Đủ loại ưu thế, chỉ có anh ta yên lặng nấp một góc, còn ở gần cô, trình độ thu hút sự chú ý của người khác không chỉ là gấp đôi nha.
Bùi Diệp nhàm chán xem hệ thống ghi chép, nhìn vết tích hoạt động của A Tể.
Làm nhiệm vụ thường ngày trong game, mải mê thưởng thức trang phục mới của A Tể.
Phong cách quân trang làm cô cực kỳ hài lòng.
Nhưng quãng thời gian giải trí hưu nhàn luôn luôn ngắn ngủi.
Đại gia từ đầu đến cuối không có xuất hiện, tân khách một mực show mị lực cùng hình thể, không khác nào vứt ánh mắt quyến rũ cho kẻ mù.
Bất luận là cạnh tranh thương nghiệp hay tranh giành tình cảm, không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh hằng. Mấy người đàn ông tương đối xuất chúng trao đổi ánh mắt với nhau, ăn ý lựa chọn cường cường liên thủ -- Tạm thời hợp tác cùng một trận doanh, hợp tác xử lý người cạnh tranh có tính uy hiếp trước.
Cũng có người tới hàn huyên với Cố Thiều, phóng thích điệu bộ hiền lành muốn kết minh, nhưng Cố Thiều khó chơi, hết thảy lựa chọn lạnh lùng không quan tâm.
Trên mặt "Cường giả" bị cự tuyệt vẫn phong độ mỉm cười, nội tâm lại bắt đầu mụ nội nó, chốc lát kết minh bè lũ với những người khác.
Xử lý tên này trước!
Bùi Diệp nhìn mấy người đàn ông trang phục tỉ mỉ, phun nước hoa đắt đỏ nồng đậm cậu một lời tôi một câu thăm dò, chèn ép, khóe miệng giật giật.
Cô hoài nghi cách cô mở phó bản trò chơi có vấn đề, không phải tiến vào thế giới cây khoa học kỹ thuật phát triển cong vẹo, mà là tới phó bản nữ tôn, vây xem đàn ông tô son điểm phấn trạch đấu, chỉ vì mấy cân lửa than, vài thước vải vóc, quyền sở hữu thê quân vào ban đêm _(:з)∠)_
Cố Thiều càng thẳng thừng, lựa chọn phớt lờ hết thảy.
Biểu lộ từ lão tăng thiền định biến thành "Liên quan cái rắm gì tới ông mày, liên quan gì đến mày".
Mặc người uốn lưỡi, anh ta vẫn lù lù bất động.
"... Đàn ông của cô trông không thích nói chuyện lắm, tính cách cộc cằn thế này sao cô chịu được thế?"
Nói chuyện với Bùi Diệp là bạn gái đi cùng một người đàn ông, đồng dạng cũng là trang phục chải chuốt.
Bùi Diệp trợn mắt trắng nói: "Anh ta đến đây rồi, dù sao sau này người khác chịu anh ta, liên quan quái gì đến tôi."
Bạn gái: "..."
Bùi Diệp để lộ ra bài xích khiến người ta không vui, về sau dĩ nhiên cũng không có chuyện cố lựa lời làm thân, đặc biệt ngay thẳng.
Thậm chí trực tiếp mở miệng hỏi thăm gương mặt Cố Thiều sửa ở đâu, có phải cùng chỗ với Bùi Diệp không.
Vui một mình không bằng cùng vui.
Đồ tốt cùng chia sẻ, chớ che giấu.
"Có nhiều thứ ngoại lực cũng vô pháp chỉnh sửa, tôi cho cô hiểu đạo lý này." Bùi Diệp cười nói, "... Còn nữa, tôi nghĩ nhan sắc cho dù tốt cũng chỉ là lớp da ngắn hạn, kém xa sức hút của một nhân cách thú vị, cô thấy có đúng không?"
Đeo mặt nạ còn có thể nhận ra nhan sắc ai cao.
Có nhãn lực này làm gì không được, không phải đi đường này.
Bùi Diệp vô sỉ tỏ vẻ "Tôi sẽ không tức giận với cô", khiến cô ta xám xịt rời đi.
Những người khác rõ ràng biết một chút nội tình, hoặc là người được đề cử có dặn dò, nên không cãi cọ với Bùi Diệp, chỉ là sắc mặt hơi đen đi.
"Đẳng cấp khiêu khích thấp như vậy, còn muốn ôm đùi đại gia cũng chỉ là đưa túi kinh nghiệm cho người ta, trong phim cung đấu không sống quá một tập."
Tinh túy cung đấu chính là "Tùy tiện" và "Ám hại".
Công khai giở trò xấu kém xa âm thầm hại người đi được lâu dài.
Cố Thiều nói: "Cho nên không cần để ý tới bọn họ, ngay cả nước bọt cũng không đáng lãng phí."
Còn chưa thấy đại gia, còn chưa ôm được đùi, thế mà suy nghĩ xử lý người cạnh tranh có tính uy hiếp trước?
Sao bọn họ biết mình nhất định sẽ được tước mặt nạ trúng tuyển?
Ngay cả người