Editor: Đào Tử
________________________
Không thể nào ngờ được, tông môn trong tiểu thuyết tu tiên muốn tu tiên phải có giấy phép kinh doanh, bằng buôn bán?
Đã làm mấy cái bằng đó rồi, có phải còn phải đóng thuế hàng năm luôn không?
"Hàm Ngư chân nhân còn có chỗ không rõ ư?"
Bùi Diệp không tỏ vẻ gì lắc đầu.
"Không có."
"Vậy ta đi đưa giấy phạt cho vị kế tiếp."
Lượng công việc của nhóm hạc giấy nặng nề, gặp tu sĩ không thèm nói lý còn phải đánh hai chiêu.
Vốn tưởng rằng Hàm Ngư chân nhân rất khó liên hệ, không ngờ cô dễ nói chuyện như vậy, giao tiếp không chướng ngại.
"Đi thong thả, không tiễn."
Hạc giấy vỗ cánh bay ra ngoài cửa sổ.
Hóa thành một tia sáng bay về phía chân trời, một hồi liền không còn hình bóng.
Hạc giấy rời đi một hồi lâu, Phượng Tố Ngôn bị sốc mới tìm về năng lực nói chuyện.
"Cái đó... Giấy phép kinh doanh và bằng buôn bán là cái gì..."
Vì sao cô nghe được hai từ ngữ này ở một cái dị giới tu chân không khoa học?
Đi đâu làm???
Sở công thương và quản lý hành chính Thiên Đạo à???
"Tên như ý nghĩa, cho phép mở tông môn. Muốn mở tông môn nhất định phải có bọn chúng, không thì sẽ không phải là tông môn chính quy."
Phượng Tố Ngôn cứng nhắc nói: "Muội chưa từng nghe nói những thứ này..."
Bùi Diệp mím môi không nói.
Cô cũng chưa từng nghe nói.
Thiếu niên Thích Thủy nhiệt tình giải thích nghi hoặc.
"Trước kia huynh cũng chưa từng nghe nói, thật ra cũng là sự vật mấy năm gần đây mới nổi. Chuyện còn phải nói từ dị biến mấy năm trước."
"Dị biến? Dị biến gì?"
Thiếu niên Thích Thủy nói: "Chuyện này là huynh nghe mấy tiền bối đi theo Chưởng môn nói, nghe nói mấy năm trước nơi cực hàn của bầu trời xuất hiện cái hang lớn màu đen. Mới đầu chỉ là lỗ nhỏ không đáng chú ý, không đến hai tháng, cái này liền lớn bằng nửa nơi cực hàn."
"Nơi cực hàn lớn bao nhiêu?"
Thiếu niên Thích Thủy nói: "Nơi cực hàn lớn hơn đại lục Thiên Lan hai vòng."
Vân Xung nghe hít một hơi lạnh.
Cậu từ nhỏ lớn lên ở nước Hoa Chi, chỉ biết là nước Hoa Chi là một trong mấy cường quốc của đại lục Thiên Lan, diện tích quốc thổ cũng mới là dáng vẻ một phần mười đại lục Thiên Lan. Bầu trời xuất hiện lỗ lớn thế mà lớn bằng nửa "Nơi cực hàn", chẳng phải là lớn bằng 20 nước Hoa Chi?
"... Động lớn như thế... Đây là tai ương diệt thế à..."
"Cái gì tai ương diệt thế? Nếu có nghiêm trọng như vậy, chúng ta còn có thể an ổn đứng ở chỗ này?"
Phượng Tố Ngôn từ nhỏ nghe "Nữ Oa vá trời" lớn lên có kiến thức hơn Vân Xung.
Không phải chỉ là trời xuất hiện lỗ à?
Ngạc nhiên cái gì.
Nếu nghiêm trọng, Hàm Ngư chân nhân và Ngọc Cẩn chân nhân sẽ không có thời gian chạy đến nông thôn như nước Hoa Chi thu đồ đệ.
"Thích Thủy sư huynh, lỗ nơi cực hàn giải quyết như thế nào?"
Nữ Oa vá trời bản dị giới?
"Không có giải quyết, tự nó khép lại."
Đám người: "..."
Bầu trời như khóa kéo, nói mở liền mở, nói khép liền khép bất cần quy tắc.
Thiếu niên Thích Thủy nói: "Động tĩnh nơi cực hàn kinh động tu sĩ chính đạo ma đạo, tu sĩ hai đạo hiếm thấy vứt bỏ hiềm khích lúc trước, lựa chọn hợp tác. Chưởng môn các phái đều đi, Lăng Tiêu tông là đại tông chính đạo, càng không có khả năng vắng mặt. Tất cả mọi người đang chuẩn bị tiếp thu ý kiến quần chúng tu bổ cho bầu trời, kết quả -- "
Vân Xung và Phượng Tố Ngôn trăm miệng một lời truy hỏi.
"Kết quả cái gì?"
"Kết quả còn chưa chờ bọn người Chưởng môn thương lượng ra cái gì, một người bước ra từ trong động. Tự xưng là hóa thân của Thiên Đạo, người phát ngôn của Thiên Đạo, phụng mệnh đến hạ giới chỉnh đốn tập tục xấu. Nói là hạ giới trật tự hỗn loạn, oán khí như mưa ảnh hưởng tới thượng giới..."
Đám người: "..."
"Nghe không đáng tin cậy như thế cũng có thể tin?"
Còn bảo người phát ngôn của Thiên Đạo?
Hắn nói mình là hóa thân của Thiên Đạo chính là hóa thân của Thiên Đạo à?
"Đương nhiên không có khả năng tin tưởng." Thiếu niên Thích Thủy nhún vai, "Với lại, tên hóa thân này vừa đến đã lập tức cho thấy ý đồ đến, nói muốn chỉnh đốn trật tự hạ giới, hy vọng các đại tông môn đều phối hợp làm việc. Người tu đạo chúng ta, tiêu diêu tự tại, có bao giờ chịu sự trói buộc như này? Không nói hai lời liền muốn ra tay -- "
Ở đây không chỉ có Chưởng môn các phái, còn có người chiến lực mạnh nhất các phái.
Nhóm người này tập hợp một chỗ, không dám nói đâm trời ra một cái lỗ, quét ngang toàn bộ hạ giới không cần tốn nhiều sức.
Phượng Tố Ngôn nghe đến đó liền biết kết quả thắng bại.
"Chưởng môn thua?"
Thiếu niên Thích Thủy gật đầu: "Thua."
Vân Xung chấn kinh thì thào: "Người kia ghê gớm như vậy? Lấy một địch hàng trăm hàng ngàn còn có thể thắng... Xem ra thật sự là thay mặt thượng giới tới..."
Thiếu niên
Thích Thủy nói bổ sung: "Thật ra cũng không tính đánh nhau."
"Lời này có ý gì? Đến cùng là đánh hay là không đánh?"
Thiếu niên Thích Thủy nói: "Nghe nói -- hắn trực tiếp vận dụng pháp tắc Thiên Đạo, tước đoạt tất cả tu vi, hệ thống thiên phú, năng lực của Chưởng môn. Người tu đạo chúng ta, tu vi kết tinh cả đời đều ngưng tụ tại đây... Mất đi bọn chúng giống như thịt cá trên thớt gỗ... Đến nước này làm sao đánh?"
Trừ phối hợp, không có lựa chọn khác.
May mắn chính là vị thay mặt này tính tình hành động chỉ hơi quái, cái khác cũng còn tốt.
Mọi người cũng rõ người ta mang theo nhiệm vụ thật, trong lòng không tình nguyện cũng phải phối hợp làm việc với người ta.
Không bao lâu, vị hóa thân này liền gây dựng một tổ chức đặc biệt tên là "Thiên Đạo", tu sĩ ngự kiếm phi hành phải có bằng lái phi hành, pháp khí phi hành phải đi sở quản lý pháp khí phi hành đăng ký, tốc độ phi hành có hạn chế... Đây đều là "Thiên Đạo" làm ra...
Trâu bò nhất vẫn là "Thiên Đạo" quy định -- bất luận tông môn chính đạo hay ma đạo, mỗi tông nhất định phải có giấy phép kinh doanh, bằng buôn bán giấy chứng nhận, giấy chứng nhận đầy đủ hết tông môn mới có thể tiếp tục mở, tông môn phi pháp không có tư cách nhận đệ tử tông môn, nghiêm trọng thậm chí có khả năng bị thủ tiêu.
Mỗi tông môn chính quy còn phải giao danh sách thành viên nội bộ tông môn cho ban ngành "Thiên Đạo" thẩm tra, định kỳ đi làm kiểm tra thân thể.
"Cái này..." Vân Xung nhớ tới đôi điều, hạ giọng nói, "... Cũng thật bá đạo..."
Cái này có khác nào nước nào đó yêu cầu hoàng thất nước Hoa Chi có chứng chỉ mới có thể lập nước?
Đường đường là hoàng thất còn phải đăng ký toàn bộ thành viên, tin tức toàn bộ bại lộ trong mắt người ngoài?
Còn có tự tôn hay không?
Còn có uy nghiêm hay không?
Thiếu niên Thích Thủy bất đắc dĩ nói: "Vậy thì có biện pháp gì? Nếu như oán khí hạ giới từ đầu đến cuối không được khống chế, thượng giới rất có khả năng hết kiên nhẫn, trực tiếp dùng thủ đoạn máu tanh bạo lực để hạ giới không còn ảnh hưởng thượng giới. Thủ đoạn thượng giới bạo lực đẫm máu... Tới lúc đó còn có thể thương lượng hữu nghị cùng đệ? Nơi cực hàn bầu trời hiện ra lỗ lớn chính là uy hiếp. Các đại tông môn cũng là vừa phối hợp vừa quan sát..."
May mà vị hóa thân ấy xây dựng "Thiên Đạo" cũng không để ý chuyện khác, càng không trực tiếp nhúng tay vào nội bộ tông môn.
Chỉ cần không đạp ranh giới cuối cùng, vẫn có thể nhịn một chút.
Cũng nhờ "Thiên Đạo" tồn tại, hai năm nay tập tục hạ giới tốt hơn nhiều.
Theo điều kiện trước kia, thực lực Thích Thủy vẫn chưa đủ xuống núi rèn luyện, sợ đi ra ngoài hai bước liền bị chặn giết về "Sảnh phục sinh".
Hiện tại an toàn hơn nhiều.
Chưởng môn chân nhân cũng yên tâm để Thích Thủy đi ra ngoài thêm kiến thức.
Phượng Tố Ngôn: "..."
Cô hoài nghi vị hóa thân của Thiên Đạo đó là đồng hương ở trái đất xuyên qua.
Nhưng đồng hương sống tốt hơn cô nhiều.
"Những cái này đều không quan trọng... Việc cấp bách..."
Bùi Diệp bất đắc dĩ vung vẩy giấy phạt trong tay.
"Ta phải nộp tiền phạt trước, không thì ảnh hưởng đến tông môn sẽ không tốt."