Editor: Đào Tử
________________________
"Thấy sắc liền mờ mắt, thật không lừa người."
Nhìn ba lô trò chơi một nhóm rồi một nhóm đồ chơi nhỏ, Bùi Diệp yếu ớt thở dài.
Bị A Tể mê hoặc đến quên lối về, cô liền mất khống chế tay rút ao cầu nguyện.
Ao cầu nguyện một lần mười lượt mới 90 công đức.
Nhưng vừa rút một ngàn lần mười lượt.
Một ngàn lần! ! !
Điều này có ý gì?
Mang ý nghĩa lúc này cô ném ao cầu nguyện tròn trĩnh chín mươi ngàn điểm công đức!
Chín mươi ngàn điểm công đức, cô chỉ vớt lên hai bộ phận trang phục【 Đông Phương Quảng Sinh Thái Hạo Đế Quân 】.
【 Chúc mừng người chơi A Cha rút bộ phận trang phục (Kiểu tóc Đông Phương Quảng Sinh Thái Hạo Đế Quân), tiến độ sưu tập hiện tại 2/6 】
【 Chúc mừng người chơi A Cha rút ra bộ phận trang phục (Phối sức Đông Phương Quảng Sinh Thái Hạo Đế Quân), tiến độ sưu tập hiện tại 3/6 】
Còn lại đều là đồ chơi, bánh kẹo.
Tổ chồng chất 999, chỉ riêng bánh kẹo đủ vị khác nhau cô đã tích được cả đống.
Kịch bản trò chơi rác rưởi quá nhiều.
Khắp nơi đều có hố, giẫm một cái chuẩn một cái.
Có điều lần này cũng không thể trách trò chơi lừa gạt nạp, muốn trách chỉ có thể trách Bùi Diệp ý chí không kiên định, thế mà bị một quả trứng mê hoặc.
"Mình thật sự sa đọa rồi."
Ngửa đầu tựa trên cành cây, móc thuốc A Tể mua, đốt lên.
Mùi thuốc lá tại làn khói lượn lờ hóa thành tro tàn, một sợi hương vị cực kì nhạt nhưng lại thấm vào ruột gan tràn ngập khoang miệng.
Một điếu thuốc đốt hết, chút phiền muộn Bùi Diệp đè ép trong lòng cũng tiêu tán theo sạch sẽ.
"Há?"
Khi Bùi Diệp ý thức được một điếu thuốc của A Tể khiến phiền muộn mình tiêu hết, cô liền biết túi tiền mình xong đời.
Biết bao người chế tác trò chơi rác rưởi ỷ vào người chơi thích mới có sức lực làm trò?
Bùi Diệp nhìn A Tể đang ngủ say trong phòng nhỏ tầng hai, đôi môi ngậm điếu thuốc câu lên cười nhạt, tới đáy mắt đều hiện ý cười.
Được rồi, lừa gạt nạp cứ lừa nạp đi.
Ai bảo "Được yêu chuộng không sợ hãi" chứ?
Kiếm được điểm công đức không tiêu cho A Tể, thế tiêu cho ai?
Trò chơi lừa gạt nạp chỉ là là khoản điểm công đức này sớm tiêu xài thôi.
Nghĩ như thế, tâm tình lại chuyển biến tốt đẹp mấy bận.
Cô chọn trong túi trò chơi thật nhiều kẹo đường A Tể thích ăn, nhét chúng nó vào hộp quà mua ở cửa hàng, đóng gói xong đặt ở đầu giường A Tể.
Gần đó có một tờ giấy ghi chú.
【 Tất cả đều là kẹo đường con thích ăn đó, nhưng A Tể không thể quá tham ăn, dễ sâu răng lắm 】
"Không đúng —— A Tể là một quả trứng mà, nó lấy đâu răng?"
Nghĩ một hồi, vẫn không xóa bốn chữ cuối cùng đi.
Thiết lập trò chơi không thể quá nghiêm túc.
Ví dụ A Tể là một quả trứng không có tay chân và miệng, nó làm sao tắm rửa, mặc quần áo, mang giày, ăn cơm?
Thế giới quan người chế tác trò chơi chế tạo, nghiêm túc so đo liền thua.
Thời gian đâm chọt, Liễu Diệp Tiên và Hướng Thụy Quân trở về.
Bùi Diệp nói, "Thời gian hơi trễ, mọi người đi ngủ trước đi, sáng mai còn phải làm nhiệm vụ."
Cô có thể tự do xuất nhập không gian Liễu Diệp Tiên, nhưng cân nhắc tôn trọng đồng đội, vẫn như cũ lựa chọn để Liễu Diệp Tiên đưa cô ra ngoài.
"Ngủ ngon."
Liễu Diệp Tiên nói, "Tiểu Tú, ngủ ngon."
Đánh răng rửa mặt về, cô phát hiện Hướng Thụy Quân đang cầm điện thoại nói chuyện phiếm với ai, trò chuyện rất chuyên chú.
Vụиɠ ŧяộʍ tiến lên ngắm một chút, đối phương phản ứng nhanh nghiêng người tránh đi.
"Chị làm gì thế?"
Liễu Diệp Tiên nheo mắt, "Ảnh đại diện đối tượng nói chuyện phiếm của em sao giống Tuân Minh Viễn thế..."
Hướng Thụy Quân cầm điện thoại nằm trên giường trở mình, đem chăn mát đắp ngang hông, phần lưng đối Liễu Diệp Tiên.
"Là anh ấy thì thế nào."
"Có chuyện gì không nói trong nhóm được, ngược lại nói chuyện riêng, chẳng lẽ hai người có biến?"
Hướng Thụy Quân bật tôm nhảy dựng lên, tránh khỏi tay Liễu Diệp Tiên.
"Nói chuyện riêng thì có chuyện? Chị đây là logic quỷ gì thế?"
Liễu Diệp Tiên nói, "Chị là lo lắng cho em."
Hướng Thụy Quân lạnh lẽo nghiêm mặt nói, "Bớt quan tâm, chúng tôi chỉ hẹn ban ngày luyện công buổi sáng, không có quan hệ khác."
Đao thuật của cô là Tuân Minh Viễn kiếp trước chỉ dạy, mặc kệ là thói quen dùng đao hay cái khác, cơ hồ đều mang cái bóng đối phương.
Một thế này Tuân Minh Viễn gia nhập tiểu đội người sống sót "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie", thành đồng đội kề vai chiến đấu cùng Hướng Thụy Quân, hai người không tránh khỏi hiệp trợ tác chiến.
Bọn họ có thói quen sinh hoạt làm việc nghỉ ngơi và yêu thích