Khoảng đầu giờ Ngọ, ở chân núi Lang Nha, Sách Ngạch Đồ và Sách Ni cưỡi hai con tuấn mã tiên phong đi trước.
Theo sau là đoàn quân thiết giáp, rồi tới xa giá của con trai Não Đại tên Ba Lỗ giả dạng thành Khang Hi.
Tế Độ, Mã Tề cưỡi đôi hắc mã hộ tống hai bên tả hữu cỗ xe.
Thêm một đạo quân không vận áo giáp bạc cầm trường mâu lăm lăm trong tay hành quân phía sau Tế Độ và Mã Tề.
Não Đại, Đông Quốc Duy cho ngựa đi cuối cùng.
Tế Độ cùng cha con họ Sách, Mã Tề, Đông Quốc Duy, Não Đại đều được Kiều Tam Thể dùng mặt nạ da người dịch dung thành những người lính Chính Bạch Kỳ.
Quân đoàn đi qua Lang Nha Sơn, hướng tới Thái Hành Sơn.
Khi đến Thái Hành Sơn thì thời thần là chính ngọ nên mặt trời như một quả cầu lửa treo lơ lửng trên không trung.
Sách Ngạch Đồ kéo dây cương cho ngựa dừng trước một hẻm núi, dõng dạc hô lớn:
- Ngừng!
Đoạn khum bàn tay che ngang mắt, trông lên đỉnh núi.
Sách Ngạch Đồ quan sát đỉnh Thái Hành Sơn cao chót vót một thoáng, quay đầu bảo hai tên lính thiết giáp đứng sau chàng:
- Hai người vào hẻm núi phía trước xem thử.
- Dạ!
Hai tên lính thiết giáp tuân lệnh Sách Ngạch Đồ hành sự, một lát sau trở về báo cáo:
- Bẩm Sách đại nhân, ở đằng trước không có động tĩnh!
Tế Độ thúc ngựa lên cho ngựa dừng cạnh Sách Ngạch Đồ.
Sách Ngạch Đồ giơ tay chỉ đỉnh núi, bảo Tế Độ:
- Lúc nãy hạ quan thấy tia sáng trên đỉnh núi.
Mã Tề cũng kịp thời xua ngựa lại gần Tế Độ, khẳng định:
- Không riêng gì Sách đại nhân, hai lần từ khi chúng ta rời Ngọ môn hạ quan cũng trông thấy vệt sáng đó.
Một lần ở cổng thành, một lần khi chúng ta đi qua rừng thông, bây giờ lại thấy nữa.
Sách Ni nhìn Sách Ngạch Đồ và Mã Tề:
- Vệt sáng đó hình dạng thế nào?
Sách Ngạch Đồ trả lời Sách Ni rằng ánh sáng trông như được phản chiếu từ một tấm gương.
Tế Độ nghe qua biết hành trình của bọn chàng đã bại lộ, không ngờ Ngao Bái đã phát hiện lộ trình này là lộ trình do bọn chàng hộ tống, dồn tất cả binh lực mai phục tại đây.
Huyết Trích Tử thật không hổ danh là vũ khí lợi hại