Ma tông khí thế ngất trời, hai môn phái chưa kịp phản ứng đã bị bắt lại đánh đập. Chờ đến khi không ai có sức phản kháng nữa, tất cả cùng dâng lên một nỗi tuyệt vọng.
Mà đầu sỏ, cũng là vị thánh nữ Ma tông đang ngồi trên vị trí vốn thuộc về chưởng môn Phi Sa môn. Mạc Vân Thiên cười ha ha ngồi một bên, nhìn như đang thất thần nhưng trên thực chất là đang đi khoe với các thành viên trong nhóm.
Đường Quả quét mắt nhìn người trong đại sảnh, cuối cùng ánh mắt dừng trên người một thiếu niên, "Dẫn người kia đến đây cho ta."
Bạch Vô Thanh không nhịn được mà nhìn cô, chẳng lẽ Tiểu Quả để ý người ta rồi? Hắn đánh giá vài lần thiếu niên, vẻ ngoài cũng khá ưa nhìn, nhưng... vẫn còn kém xa hắn.
Thiếu niên cực kì hồi hộp, hai má trắng bệch lên, trên người còn dính đầy máu tươi, đáy mắt vừa có sợ hãi vừa có bất khuất, môi mím chặt lại, bị người ta đưa đến trước mặt Đường Quả.
"Ngươi tên là Ôn Ý?"
Nghe thấy giọng nói hiền hòa của nữ tử, thiếu niên hơi sửng sốt, cảm giác đây không phải người xấu, không kiềm được mà gật đầu, "Ôn Ý đúng là tên tại hạ."
"Sau này Phi Sa môn của ngươi sát nhập vào Ma tông chúng ta, mà Ôn Ý ngươi có thiên phú rất tốt, không thích hợp tu luyện ở đây, theo ta về Ma tông tu luyện đi."
Ôn Ý: "..."
Cậu căng thẳng vò ống tay áo, đánh giá nữ tử đội đấu lạp lụa mỏng có giọng nói dễ nghe trước mặt, chẳng lẽ vị thánh nữ cô cô này có ý gì với cậu?
Cậu có thể không theo không?
Không theo có thể bị đánh một phát chết tươi không? Môn phái có thể vì cậu mà bị diệt môn không? Nghe nói ma tu cực kì hung tàn, một lời không hợp sẽ ăn thịt người để tu luyện.
"Quyết định thế đi, về phần môn phái xung đột với các ngươi, cũng sát nhập vào Phi Sa môn."
Đường Quả thấy đôi bên không vui, nụ cười ẩn hiện, "Vì sao các ngươi lại đánh nhau?"
"Đương nhiên là vì Phi Sa môn bọn hắn khinh người quá đáng, gϊếŧ đệ tử hạch tâm của chúng ta. Chúng ta không đánh lại thì còn