Mạc Vân Thiên không hiểu được, Lãnh Dạ Lăng móc tim móc phổi cho Phượng Phi Linh như thế, ả đàn bà độc ác kia vì sao còn muốn hại y.
Lãnh Dạ Lăng thấy vân kiếp đột nhiên chạy đến trên đỉnh đầu mình cũng sửng sốt một chút. Đúng là y đã có thể độ kiếp, nhưng y muốn đợi Phượng Phi Linh độ kiếp xong rồi nói.
"Dạ Lăng, lôi kiếp đã tìm đến chàng rồi, hay là chúng ta cùng độ kiếp đi?"
Không đợi Lãnh Dạ Lăng nghĩ thêm, Phượng Phi Linh nở ra một nụ cười với y, ngay lập tức y quên sạch có chuyện không ổn.
Y dứt khoát nhảy đến bên cạnh Phượng Phi Linh, hai đám vân kiếp nhập chung lại. Phượng Phi Linh chủ động nắm lấy tay Lãnh Dạ Lăng, cười với y, "Dạ Lăng, chúng ta cùng độ kiếp, cùng phi thăng nhé? Không phải chàng luôn muốn mãi mãi ở bên ta hay sao?"
"Sau khi độ kiếp, chúng ta cùng rời khỏi nơi thị phi này, chuyện lúc trước ta sẽ quên hết, chỉ toàn tâm toàn ý thích chàng được không?"
Không thể không nói, Phượng Phi Linh thâm tình như thế khiến Lãnh Dạ Lăng động lòng. Coi như tính y lạnh lùng, y vẫn bị Phượng Phi Linh làm cảm động.
Huống hồ, đây còn là người mà y thích. Coi như ả đã hoàn toàn thay đổi, y vẫn thích, thích đến không kiềm lòng được, thậm chí nhìn thấy ả làm đủ chuyện không phải, y cũng không ngại.
Y đã từng nghĩ, ả nhập ma, y cũng nhập ma, ả xuống địa ngục, y cũng xuống địa ngục.
Hai người thâm tình nhìn nhau, đều bị thu vào đáy mắt của Ma tông đang ngồi trong bóng tối.
Nhất là Mạc Vân Thiên, biểu cảm một lời khó nói hết, Phượng Phi Linh chỉ dùng mấy câu ngon ngọt này để dỗ dành đồ nhi hắn?
Đường Quả cười, nụ cười lúc ẩn lúc hiện, nhìn hai người ân ái với nhau nghĩ đến chuyện sắp xảy ra, trong lòng vui vô cùng.
Hệ thống thấy năng lượng tăng lên vùn vụt cũng rất phấn kích.
"Được."
Lãnh Dạ Lăng vô cùng kích động mà kéo tay Phượng Phi Linh, ôm ả vào lòng, thâm tình nói, "Chốc nữa ta che chở cho Linh Nhi."
"Ở bên ta đi, ta cũng muốn bảo vệ Dạ Lăng chàng."
Nhìn Phượng Phi Linh nở nụ cười chân thành, Lãnh Dạ Lăng không khỏi nhớ đến vừa mở mắt ra đã thấy một cô bé hỏi y rằng, ngươi còn ổn chứ?
Đến giờ y vẫn nhớ rõ nụ cười đó, thật là cười vào trong lòng của y.
Ầm ầm...
Vân kiếp gần như đã chuẩn bị xong.
Hai người cũng không tình chàng ý thiếp nữa, nắm tay nhau nhìn vân