781.61
Phong Ngọc bất đắc dĩ nhìn màn hình trước mặt hiện lên bốn chữ Trò chơi thất bại.
Có lẽ gã nên sớm tung game thực tế ảo ra, dùng khoang trò chơi đi vào gặp Tiểu Quả.
Phong Ngọc vốn là người đã nói là làm, hôm đó về công ty ngay, tiếp tục dự án game thực tế ảo đã bị trì trệ gần một năm.
Gã đã để Phong thị tổn thất không ít, nhưng game này chỉ là một phần của Phong thị, chủ tịch và phu nhân đều tưởng Phong Ngọc bị làm sao nên cũng không so đo. Trò chơi sao quan trọng bằng con trai chứ. Đặc biệt là chuyện của Phong Minh năm xưa khiến bọn họ càng không muốn Phong Ngọc cũng như thế.
Lúc này, Phong Ngọc trở về, toàn công ty vô cùng vui vẻ.
Vốn dĩ đã chuẩn bị gần xong, lần này làm tiếp, tiêu phí mất một tháng thời gian để thí nghiệm an toàn.
Lại dùng hai tháng nữa để sửa chữa.
Sau đó, chính là đưa ra sử dụng, hấp dẫn nhiều người chơi thử, có được phản hồi rất tốt.
Nửa năm sau, khoang trò chơi cá nhân đầu tiên của Phong thị đưa ra thị trường, bắt đầu thời đại game thực tế ảo. Tiếp đó, vô số nhà phát hành game lựa chọn Phong thị, tạo ra các game hoàn toàn mới. Vì thế, Phong thị thành tập đoàn đi đầu.
Tất cả cùng vui, chỉ có Phong Ngọc không vui.
Một ngày nọ, người gã phái đi tìm Hạ Ý gọi điện đến, phát hiện được tung tích của đống đá quý, tìm được Hạ Ý, đang đưa Hạ Ý về.
"Đưa cô ta lên biệt thự trên núi của tôi, đừng nói cho ai biết." Ánh mắt Phong Ngọc nặng nề, đặc biệt là khi thấy được gương mặt tái nhợt gầy yếu của Hạ Ý, trong lòng vô cùng tức giận.
Sao lại có thể?
Cô ta sao lại có thể đối xử với thân thể hoàn hảo của Tiểu Quả như thế.
Lúc này gã sẽ không để cho Hạ Ý đào tẩu. Thân thể của Tiểu Quả sẽ được gã bảo tồn thật tốt, không kẻ nào có thể làm tổn thương đến nửa phần.
Không bao lâu sau, Hạ Ý bị đưa đến biệt thự trên núi.
Phong Ngọc kết thúc hạng mục game là nghỉ, không ai nghi ngờ gì. Ngay hôm Hạ Ý bị đưa về, gã đến biệt thự.
Hạ Ý bị bắt lại, vô cùng khủng hoảng. Cô ta sợ mất đi thân thể này. Cô ta thích được có thân thể. Cô ta không muốn là sóng não, không muốn quay lại máy tính, trở thành một thứ giống như số liệu.
Sau khi về biệt thự, cô ta lập tức nghĩ cách đào tẩu. Có điều, Phong Ngọc đã chuẩn bị trước. Cô ta một không có bản lĩnh, hai không có trí khôn, sao có thể chạy được.
Phải nói, nếu cô ta không mang thẻ và trang sức châu báu đi, cô ta khó sống nổi trên thế giới này.
Phong Ngọc mở cửa ra, nhìn Hạ Ý run bật bật ôm lấy đầu gối trốn trong góc.
"Tiểu Ý này, sao có thể không nói không rằng, không chào hỏi anh một tiếng mà đã đi?"
Phong Ngọc đến trước mặt Hạ Ý, dịu dàng cười hỏi, ngón tay lạnh lẽo nâng cằm cô ta, "Em gầy rồi."
Trong lòng Hạ Ý phát lạnh. Đôi mắt dịu dàng kia, không phải là đang quan tâm cô ta. Da gà cô ta nổi lên.
"Mặt tái như này, chắc sống không tốt đúng không?"
Cả người Hạ Ý phát run. Phong Ngọc đang muốn làm gì?
"Tiểu Ý à, thân thể không phải của em, không được tùy tiện dày vò. Anh hi vọng sắp tới em sẽ ngoan ngoãn ăn cơm, chăm sóc cơ thể thật tốt."
"Tốt nhất là trong vòng một tháng phải khôi phục lại trạng thái ban đầu."
Phong Ngọc buông cằm Hạ Ý ra, nhẹ giọng cười, "Anh đã nghiên cứu ra cách chỉ trừng phạt sóng não mà không ảnh hưởng đến thân thể, chắc em không muốn thử đâu, đúng không nào?"
782.62
Trong lòng Hạ Ý kháng cự. Cô ta biết Phong Ngọc tạm thời sẽ không đuổi sóng não của cô ta đi, tránh cho thân thể này bị tổn thương. Mất đi sóng não, thân thể này có khả năng sẽ chết, dù có bất tử cũng phải thành người thực vật.
Sau khi thành người thực vật thì cơ thể cũng sẽ dần thoái hóa. Dù cô ta ít đọc sách nhưng vẫn biết những chuyện này. Nhiều năm trước, trong TV có phim về người thực vật tỉnh lại.
Cho nên, Phong Ngọc căn bản không phải quan tâm cô ta, cũng không phải không nỡ đuổi sóng não của cô ta ra ngoài, mà là nhờ sự tồn tại của cô ta bảo quản thân thể này.
Cô ta không muốn phối hợp, tại sao cô ta phải chăm sóc thân thể cho người khác chứ.
Thân thể này không phải do cô ta chiếm, có trách thì cũng trách Phong Ngọc. Nếu không phải gã lừa cô ta thì có thể xảy ra một đống chuyện như bây giờ không?
Cô ta cũng là người bị hại, nếu ban đầu cô ta không ra ngoài, căn bản sẽ không tham lam những gì tốt đẹp cơ thể này mang lại.
Cô ta bị bắt phải nhận lấy nó, hiện tại lại thành một kẻ tội ác ngập trời.
Cô ta muốn phản kháng. Phong Ngọc muốn cô ta chăm sóc cơ thể? Không. Phong Ngọc đi rồi, cô ta dùng sức cấu véo bản thân, dùng sức đập đầu vào tường để bản thân tràn đầy thương tích.
Phong Ngọc không cần cô ta, cô ta cũng không cho Phong Ngọc như ý.
Hạ Ý tự mình hại mình, không nhịn được bật khóc. Cô ta đã chọc ai mà phải trải qua những chuyện thế này?
Phong Ngọc vốn dĩ thích cô ta, hiện tại sao lại tàn nhẫn với cô ta như thế. Rõ ràng gã đã đưa cô ta ra. Nếu không phải gã, cô ta sẽ không ở đây.
Phẫn nộ, tủi nhục, khổ sợ.
Trong lòng tràn đầy trả thù. Muốn hủy diệt cơ thể này, muốn Phong Ngọc vĩnh viễn không được như ý nguyện.
Phong Ngọc gặp lại Hạ ý, nhìn thân thể đầy thương tích, mắt đỏ lên.
Gã đi qua, dùng sức véo cằm Hạ Ý, rất muốn cho cô ta một cái tát. Hạ Ý trừng mắt, châm chọc, "Đánh đi, mày đánh đi, dù sao đây cũng không phải thân thể của tao, mày cứ đánh đi, đánh mạnh vào, đánh đến hỏng càng tốt."
"Được." Phong Ngọc nhẹ nhàng buông Hạ Ý ra, sờ mặt cô ta, rồi ôm cô ta ra ngoài, đưa vào trong một gian phòng, rồi cuối cùng đặt cô ta lên một cái ghế kì lạ, "Anh nói rồi, không nghe lời sẽ bị phạt."
Phong Ngọc cười như thằng bệnh, vừa u ám vừa kinh dị, khiến Hạ Ý khủng hoảng.
"Không, mày thả tao ra."
"Phong Ngọc, mày làm thế sẽ khiến cơ thể cô ta tổn thương."
Phong Ngọc nhìn Hạ Ý giãy dụa, quơ quơ điều khiển từ xa trong tay, ngồi xuống trước mặt cô ta, "Anh làm sao có thể tổn thương thân thể Tiểu Quả được chứ. Trước khi cô ấy về, anh nhất định sẽ chăm sóc nó thật tốt, đảm bảo nó không bị thương."
"Tiểu Ý à, anh vốn không định làm gì em, chỉ là em quá không ngoan thôi."
Phong Ngọc cười, ấn nút điều khiển. Hạ Ý nói không ra lời, muốn đau khổ, muốn gào thét cũng không thể.
Đầu óc trống rỗng, chỉ cảm thấy đâu đó rất đau, đau đến mức muốn đi chết. Đau đớn đến mức cô ta có thể biến mất bất cứ lúc nào.
Phong Ngọc rất hài lòng với kết quả này. Từ lúc Hạ Ý bỏ trốn, gã đã nghiên cứu ra. Kết quả, thành công mỹ mãn.
Cô ta sẽ không kêu gào được, sẽ không làm hỏng giọng của Tiểu Quả.
Không lộ vẻ đau khổ, sẽ không phá đi gương mặt đẹp đẽ.
Không giãy dụa, sẽ không đụng đến những chỗ khác trên cơ thể.
Hạ Ý chỉ cảm thấy rất đau, không muốn sống, đau đến mức có thể biến mất, nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài. Cách công kích sóng não này thật không tệ.
Thằng điên!
Hạ Ý mơ hồ thấy được Phong Ngọc cười lên, trong đầu bật ra hai chữ như thế.
783.63
So với Phong Ngọc và Hạ Ý hành hạ nhau, cuộc sống hàng ngày của Đường Quả và Phong Minh là ngược chó.
Hệ thống: Tui nghĩ tui chính là con chó ngày nào cũng bị ngược kia.
Từ khi biết được Đường Quả là sóng não con người, còn không có ý định ra ngoài và ở với mình cả đời, Phong Minh quyết định ở lại trong game nghiên cứu thế giới internet thần kì.
Nếu tương lai thế giới mạng là nhà của họ, anh chắc chắn phải sớm nắm bắt được thế giới này, miễn cho tương lai phát sinh chuyện gì đó không lường trước được.
Dã tâm của anh rất lớn, anh muốn thành đầu não trong truyền thuyết, có thể khống chê được internet, tất cả đều ở dưới sự quản lý của anh.
Chỉ có như thế anh mới có thể bảo vệ được cô vợ nhà mình, cùng cô sống thoải mái trên mạng, không phải chịu bất cứ ràng buộc nào.
Đường Quả nghe vậy, cực kì ủng hộ. Tuy rằng hiện tại cô có thể điều khiển internet, bất cứ bảo mật mạng nào cũng không cản được cô, nhưng đây là cô dựa vào linh hồn của mình nên mới có thể như thế.
Phong Minh gần như là một sóng não, anh không giống với cô. Với cả, cô cũng muốn xem xem, ở trên thế giới internet nghiên cứu cách nắm giữ internet liệu có thể thành công hay không.
Vì thế, cô đưa cho anh không ít tài liệu nghiên cứu, còn nói chuyện với Emmanuelle trong nhóm, "Có không? Tài liệu về internet, đầu não, trí não ấy. Không cần bản mới nhất đâu, bản cũ đã bỏ đi cũng được."
Emmanuelle nghi ngờ, "Giáo Hoa tính khống chế toàn bộ internet?"
Người tinh tế có khác, nói cái nghĩ ra ngay.
"Không phải tôi, là bạn trai tôi. Anh ấy đang hứng thú với chuyện này, và chúng tôi đang định sống ở thế giới internet. À quên chưa nói tin tốt cho mọi người, tôi phát hiện ra một sóng não con người trong game, hiện tại ảnh là bạn trai tôi."
Các thành viên trong nhóm choáng váng.
Thế mà cũng được?
Sóng não này chắc chắn không đơn giản.
Emmanuelle sống ở thế giới tinh tế có khoa học kỹ thuật phát triển cũng tò mò về chuyện tình yêu của hai sóng não, "Giáo Hoa, mạn phép hỏi một câu, cảm giác hai sóng não yêu đương là thế nào?"
Những người khác tuy không hỏi nhưng cũng rất