Không bao lâu sau, cô bị phát hiện. Nhưng cô không muốn bị bắt về.
Một khi bị bắt về, cô sẽ vĩnh viễn không có cơ hội đào tẩu.
Cô nghĩ đến bạn thân mình bị cưỡиɠ ɦϊếp, nghĩ đến những người đàn bà chết lặng cho con bú. Dáng vẻ ấy như đã mất đi linh hồn. Cô biết, đó là nỗi tuyệt vọng vì không thể trốn thoát.
Cho nên, cô liều mạng chạy. Chạy mãi, chạy ra khỏi nơi đáng sợ ấy.
Có điều, cô chỉ là một thiếu nữ cấp ba, làm sao có thể thoát được đám đàn ông to lớn kia.
Cảm thấy mình không thể trốn được, cô chạy lên núi. Những kẻ đó vẫn đuổi theo cô không dứt.
Bất đắc dĩ, cô chọn nhảy xuống.
So với chuyện phải sống chết lặng cả đời trong thôn kia, cô thà chết còn hơn.
Cô không rơi xuống dưới kia mà cheo leo trên vách núi. Cô bị kẹt lại, đá nhọn xuyên qua người. Kiên trì ba ngày, cô tắt thở trong uất ức.
Cô chưa chạy thoát khỏi đó, chưa cứu được bạn cô, chưa lôi thôn nhỏ đáng sợ này ánh sáng, chưa dặn những cô gái thích đi du lịch ngàn vạn lần không được đến đó.
Đấy là chỗ ở của ma quỷ, chỉ có vào không có ra.
Có lẽ vì không cam lòng nên cô hóa thành ma.
Lúc tỉnh lại, lập tức thổi đến chỗ rẽ vào thôn kia.
Cứ thấy được có cô gái nào đến đó, cô sẽ khiến cây cối xung quanh rung lên, ý đồ đuổi các cô ấy đi.
Trong vòng ba năm, cô đã cản được rất nhiều người.
Nhưng cốt truyện đến đây mới chỉ bắt đầu, cũng là bắt đầu cho bi kịch thứ hai của cô ấy.
Ngày đó, cô lại thấy được một nhóm nữ sinh đến chơi, vẫn dùng trò cũ, thật sự đuổi được người ta đi,
Nhưng mà, trong đó có một cô gái tên Ninh Tương Tư, cũng là nữ chính của thế này. Cô ấy tuy là người thường nhưng biết được thế giới này có ma quỷ tồn tại.
Cô ấy nghĩ, mọi chuyện không đơn giản. Nhưng vì nguyên chủ không làm gì cô ấy, nên cô ấy cho rằng con ma này không quá ghê gớm.
Vừa hay cô ấy quen biết một học trò của đạo