Quyền Khuynh Nhất Thế
Tác giả: Thần Quan Lộ Tây Pháp
Nguồn: Vipvandan
=== oOo ===
Chương 71 : Nhóm lãnh đạo muốn tiến hành điều chỉnh
Lục Duệ cười, chỉ biết lão bí thư khẳng định sẽ không khiến ình thất vọng.
Chỉ chỉ núi lớn ngoài cửa sổ, Lục Duệ cười nói: "Nếu chúng ta biết rõ nơi này có bảo bối, vậy treo giá đi."
Hạ Tụ Bảo nhướng mày, không kiên nhẫn nói: "Cậu đừng như Chí Hoa, cứ đem văn từ tới đối phó tôi, nói rõ ràng chút."
Lục Duệ đột nhiên buồn cười, không thể làm gì khác hơn là nói: "Nói đúng là, chúng ta muốn cho quần chúng các thôn biết, trấn Hạ Gia không còn là trấn Hạ Gia đây trước, không cần bao lâu ở đây sẽ là chậu châu báu."
"Ý của cậu là, đem chuyện mỏ đất hiếm để lộ ra?"
Lục Duệ lắc đầu, xua tay nói: "Cái kia không phải trọng điểm, dù sao chúng ta mặc dù giải thích, các hương thân cũng không rõ ràng mỏ đất hiếm là gì, ngài nói thật với tôi đi, bản thân ngài có phải là cũng không rõ ràng?"
Hạ Tụ Bảo mặt đỏ lên, hơi lúng túng nói: "Ặc, cái kia, thật ra, tôi. . ." Sau đó thấy Lục Duệ vẻ mặt chế nhạo, lớn tiếng nói: "Tên nhóc cậu, chơi năng lực có phải không, dám chê cười tôi?"
Lục Duệ liên tục xua tay nói: " Tôi tôn kính ngài đều không kịp, nào dám chê cười ngài. Ý của tôi là nói, có thể cho bí thư chi bộ các thôn thông báo xuống dưới, trấn Hạ Gia lập tức sẽ biến thành khu khai phá, quốc gia sẽ bồi thường cho chúng ta. Như vậy mặc dù là có người tới mua nhà ở mua đất, quần chúng cũng lấy nhiều tiền."
Dừng một chút, hắn lại nói tiếp: "Không chỉ như thế, chúng ta còn muốn thông báo sở quản lý đất đai trên trấn, phàm là nhà ở mới xây đều không phê duyệt, giao dịch nhà cửa và đất đai cũng phải đến sở quản lý đất đai báo cáo, bằng không đều coi là phạm quy."
Hạ Tụ Bảo gật đầu, vui vẻ nói: "Không tồi, như vậy tối thiểu có thể giữ gìn một chút lợi ích của người trong trấn chúng ta, về phần người bên ngoài có thể có hại hay không, vậy không phải chúng ta quản."
Lục Duệ cười ha ha, tuy rằng chủ nghĩa bảo hộ địa phương có chút quá phận, thế nhưng có người thể đến trấn Hạ Gia trước khi khai phá đều là người có tiền, làm việc giữa người nghèo và kẻ có tiền, Lục Duệ không phản đối thiên hướng người nghèo một chút.
Cúi đầu suy nghĩ một chút, Hạ Tụ Bảo trầm giọng nói: "Tiểu Lục à, cậu lo lắng qua không, cán bộ của trấn Hạ Gia chúng ta?"
Cái này đến phiên Lục Duệ sững sờ, có chút nghi hoặc nhìn Hạ Tụ Bảo nói: "Lão bí thư, có vấn đề gì sao?"
Hạ Tụ Bảo cười khổ một chút, chậm rãi nói ra nguyên do. Người Hoa Hạ từ xưa đến nay đều là không sợ đàn bà con nít chỉ sợ tiểu nhân, từ sau khi tin tức núi Thanh Vân trấn Hạ Gia chứa mỏ đất hiếm truyền ra ngoài, thế lực khắp nơi của thành phố sẽ triển khai đánh cờ. Trước đây là bởi vì trấn Hạ Gia quá nghèo, cho nên không ai đem ánh mắt nhìn đến nơi đây, làm quan tự nhiên cũng sẽ không nguyện ý tới một chỗ thâm sơn cùng cốc như vậy. Hiện tại chỉ cần không phải một kẻ ngu, là có thể nhìn ra được trấn Hạ Gia tương lai phát triển tuyệt đối là... có tương lai. Một chỗ rất có phát triển, đối với quan viên mà nói thì ý nghĩa có chiến tích. Dựa theo cách nói của Trình Chí Hoa cùng Hạ Tụ Bảo, lúc này đám đại lão thành phố đã có người muốn hái đào.
Nói đến đây, Hạ Tụ Bảo thở dài một hơi, "Thời của tôi, từ lúc trước nghèo đến nỗi chim không thèm bay đến, cũng không thấy người lãnh đạo nào quan tâm qua chúng tôi, lúc này thấy có thể có lợi, cả đám như con ruồi nghe thấy được mùi thi nhau bay đến đây, thứ gì vậy!"
Lục Duệ nghe được ông ta đem đại nhân vật hô gió gọi mưa của thành phố ví dụ thành con ruồi, không nhịn được đột nhiên buồn cười. Bất quá vẫn hỏi: "Vậy Trình bí thư có nói hay không, nhóm chúng ta hiện tại có thể có biến động hay không hả?"
Gật đầu, Hạ Tụ Bảo hừ lạnh một tiếng nói: "Đó là khẳng định, vốn dĩ chúng ta đã thiếu người, mượn cái lý do này, cấp trên lần này làm động tác không nhỏ."
Lục Duệ không nói gì, hắn tự nhiên rõ ràng, trước đây trấn Hạ Gia là bởi vì nghèo, không ai nguyện ý tới loại địa phương này chịu tội, hiện tại mà xem, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, trấn Hạ Gia tất nhiên trở thành khu tăng trưởng phát triển kinh tế lớn nhất của huyện Thuận An thậm chí toàn bộ thành phố Dương Minh, những tên có bối cảnh muốn thăng quan, phỏng chừng là muốn chen vỡ đầu vào đây.
Nhìn Lục Duệ không nói chuyện, Hạ Tụ Bảo cười hắc hắc nói: "Bất quá cậu yên tâm, Chí Hoa nói cho tôi, tên nhóc cậu khẳng định sẽ thăng chức một bước, về phần tôi à, cũng sẽ điều đến trong huyện."
Cái này đến phiên Lục Duệ đờ ra, nhìn Hạ Tụ Bảo lẩm bẩm nói: "Ngài với tôi thăng chức?"
Thở dài một hơi, Hạ Tụ Bảo có chút bất đắc dĩ nói: "Nghe nói lần này cậu đi xuống là người của một đại gia tộc trong kinh thành, là vì mạ vàng. Vốn dĩ ý kiến của Chí Hoa là tôi tiến vào huyện ủy làm chủ quản phó huyện trưởng, tên nhóc cậu tiếp tôi làm bí thư. Thế nhưng cấp trên lâm thời sửa lại mệnh lệnh, chỉ có thể ủy khuất cậu làm trưởng trấn."
Do dự một chút, Lục Duệ vẫn hỏi: "Vậy Quốc Thành trưởng trấn bọn họ?"
Thở dài một hơi, Hạ Tụ Bảo lắc đầu nói: "Tôi đã lo lắng chuyện này, tuy rằng bọn họ đã làm sai chuyện tình, nhưng đều là vì trấn Hạ Gia. Lần này ý của Chí Hoa, là điều chỉnh trên trấn sẽ rất lớn, hắn mất khí lực rất lớn, cũng chỉ giữ được cậu tôi và Hướng Đông, Quốc Thành bọn họ sẽ bị điều chỉnh, về phần cụ thể đi nơi nào, thật ra chưa có định ra, bất quá khẳng định sẽ không quá kém, dù sao đám người kia là tới hái đào, cũng không thể qua cầu rút ván."
Lục Duệ gật đầu, đối với chuyện này hắn cũng không có biện pháp, dù sao mệnh lệnh của cấp trên hắn cũng không có cách nào phản đối.
Lấy ra một điếu thuốc lá, Lục Duệ chậm rãi mồi lên, rồi ngồi xuống ghế sô pha bắt đầu trầm tư, hắn luôn cảm thấy mình quên cái gì, tựa hồ là một chuyện rất trọng yếu.
Bỗng nhiên, Lục Duệ nhìn chằm chằm Hạ Tụ Bảo nói: "Lão bí thư, ngài nói ngài muốn điều đến trong huyện làm phó huyện trưởng?"
Hạ Tụ Bảo ngẩn ra, lập tức gật đầu: "Đúng vậy, Chí Hoa nói, là bởi vì cấp trên muốn điều tới một