Không chỉ không phát hiện Âu Văn Hải, Lục Duệ càng phát hiện, tựa như hội nghị lúc này là mời dự họp đột xuất, bởi vì hắn thấy mình cùng Lý Chí Cường tới, còn không ngừng có những người khác lau mồ hôi tiến đến, rất rõ ràng là vừa nhận được thông báo, vội vội vàng vàng chạy tới.
Ủy ban hương Duyên Giang ở giữa thôn, cự ly cũng không xa, ngoại trừ mấy làng thoáng xa một chút, còn lại trên cơ bản chỉ cần mười phút là có thể đến.
Lục Duệ cẩn thận phát hiện, sắc mặt của bí thư đảng ủy Điền Mẫn Chính ngồi ở trên đài chủ tịch không dễ coi cho lắm, ngược lại biểu tình của hương trưởng Hà Chí Quốc là vẻ đắc ý dào dạt.
Không chỉ có như vậy, tất cả thành viên đảng uỷ hương đều có chút kỳ quái, tựa như, có chuyện gì trọng đại đã phát sinh.
Mọi người rất cẩn thận, sau khi gật đầu với người quen liền tìm vị trí ngồi xuống.
"Sợ rằng, đã xảy ra đại sự!" Lục Duệ trong lòng âm thầm suy đoán.
Cau mày, Lục Duệ đau khổ suy tư, chẳng lẽ là Âu Văn Hải xảy ra chuyện? Bất quá hắn nhanh chóng bỏ cái ý niệm này trong đầu, dù sao không nói có Hàn Định Bang chống ở phía sau, chỉ bản thân Âu Văn Hải, Lục Duệ cũng tin tưởng ông ta sẽ không xảy ra vấn đề.
Toàn bộ hội trường im lặng tiếng động, hầu như ngay cả âm thanh một cây châm rơi trên mặt đất đều có thể nghe được, ai nấy đều thấy được, lãnh đạo trên đài tâm tình tựa như không phải tốt, nếu như lúc này mình xảy ra sai lầm, phỏng chừng đời này cũng đừng nghỉ đi lên nữa.
"Các đồng chí, hiện tại chính thức họp.
Mời phó bí thư khu ủy Mã Quốc Lực đồng chí tuyên bố văn kiện thông báo của thị ủy."
Ngoài dự đoán mọi người chính là, hội nghị dĩ nhiên là do hương trưởng Hà Chí Quốc chủ trì, Lục Duệ đánh giá cẩn thận mọi người trên đài, phát hiện ngay cả trên mặt của Điền Mẫn Chính tựa như đối với loại hành động này cũng lộ ra một vẻ bất đắc dĩ.
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, phó bí thư khu ủy Mã Quốc Lực nhìn mọi người phía dưới, cầm lấy một phần văn kiện bắt đầu tuyên đọc.
Đây là một phần văn kiện thông báo, nội dung chính là, nguyên khu trưởng khu Đông Phong, phó bí thư đảng uỷ Lý Hiếu Đức trưa nay đã bị bắt giữ vì tội nhận hối lộ, bỏ rơi nhiệm vụ!
Lục Duệ rốt cục rõ ràng, vì sao sắc mặt của Điền Mẫn Chính lại xấu xí như vậy, mà Hà Chí Quốc lại vì sao có vẻ đắc ý dào dạt như thế.
Thì ra, là thời tiết muốn thay đổi!
Lục Duệ nhớ kỹ, Lý Chí Cường đã nói qua, hậu trường lớn nhất của Điền Mẫn Chính cũng là khu trưởng khu Đông Phong Lý Hiếu Đức, không ngờ rằng tại thời điểm mấu chốt này, Lý Hiếu Đức tự nhiên rơi đài.
Nghĩ đến cái này đối với Điền Mẫn Chính một lòng muốn dựa vào ông ta để an tọa vào cái ghế bí thư đảng ủy giống như gặp phải tai ương ngập đầu, Lục Duệ thậm chí có thể cảm thụ được cảm giác tâm nguội như tro nguội từ trên người của Điền Mẫn Chính phát ra.
Mặt khác, còn có một tin tức cũng khiến cho Lục Duệ trong lòng khẽ động, đó chính là nguyên phó bí thư đảng uỷ hương Duyên Giang Âu Văn Hải điều đông cương vị, có phân công khác.
Người khác sẽ cho rằng Âu Văn Hải bị đổi đi nơi khác có lẽ là có quan hệ cùng vụ án của Lý Hiếu Đức, thế nhưng Lục Duệ lại không nghĩ như vậy, tuy rằng hắn có chút suy đoán không rõ, thế nhưng cũng không dám xác định.
Suy nghĩ một chút, hắn khẽ đẩy Lý Chí Cường đã trừng to mắt ra, thấp giọng nói: "Xem ra, Hà Chí Quốc muốn lên chức!"
Lý Chí Cường mặt âm trầm gật đầu, thấp giọng nói: "Lão họ Mã kia chính là anh rể của Hà Chí Quốc!"
Sau khi giới thiệu đơn giản về tình huống vụ án của Lý Hiếu Đức, Mã Quốc Lực bắt đầu phát biểu.
Rất nhiều chuyện không cần phải nói quá rõ ràng, mọi người chỉ cần không phải ngu ngốc đều biết Lý Hiếu Đức đã xóng, Điền Mẫn Chính xuống đài bất quá là chuyện sớm muộn, mặc dù không bị liên lụy, thế nhưng muốn giữ chức vụ bí thư đảng ủy hương Duyên Giang là không có khả năng.
Đương nhiên, quan tâm của mọi người hiện tại đối