“Sau đây chúng ta hoan nghênh Lục Duệ đồng chí nói chuyện.
.
.
“
Theo âm thanh của Tiền Cường chấm dứt, Lục Duệ cầm lấy micro, ánh mắt nhìn cán bộ dưới đài chung quanh, tuy rằng ánh mắt của hắn không lợi hại, thế nhưng cán bộ dưới đài lại cảm thấy tựa như có ma lực, trong lòng chấn động.
"Tôi là Lục Duệ, tham gia công tác chỉ có ba năm.
Lần này được lãnh đạo tỉnh ủy coi trọng, khiến cho tôi đến huyện Đại Hồng hiệp trợ Đào bí thư và Lý huyện trưởng công tác, tôi không có cái gì để nói, mới đến, tôi ở chỗ này chỉ nói một câu, sau này toàn lực ứng phó làm tốt công tác bản chức, hy vọng mọi người ủng hộ nhiều hơn."
Nói xong, Lục Duệ buông micro xuống.
Cán bộ phía dưới đều ngây ngẩn, ngay cả lãnh đạo thành phố và huyện trên đài cũng đều sửng sốt, diễn thuyết nhậm chức ngắn gọn của Lục Duệ như vậy thật đúng là kỳ quái, dù sao lãnh đạo cán bộ bình thường nhậm chức sẽ phát biểu cảm khái một chút, hoặc là biểu đạt quyết tâm, thế nhưng Lục Duệ này lại chơi nổi, nói mấy câu thì xong?
Đường Ba dẫn đầu vỗ tay, ông là cán bộ từng bước từ cơ sở làm lên, đối với thái độ cụ thể như vậy của Lục Duệ rất là tán thưởng.
Ông là người có thân phận cao nhất nơi này, nhất thời người phía dưới thật giống như vừa tỉnh ngộ, đều dùng sức vỗ tay.
Lục Duệ ánh mắt bình tĩnh, tuy rằng đối với huyện Đại Hồng của tình huống cụ thể tự mình hoàn toàn không biết gì cả, thế nhưng Lục Duệ trong lòng nhưng không sợ, tự mình nếu đi tới ở đây, nhất định phải muốn đối mặt đông đảo khiêu chiến, lúc trước tại huyện Thuận An tự mình có thể với trấn Hạ Gia trưởng trấn thân phận của cùng Tất Vân Đào cái này bí thư huyện uỷ chống lại, càng không chỉ nói hiện tại đã là phó bí thư huyện ủy, trong tay của con bài chưa lật càng nhiều, hắn còn có thể sợ cái này giúp ngoại trừ đấu tranh nội bộ ngay cả xây dựng kinh tế đều làm không tốt của quan cao sao?
Quan trọng nhất là, Lục Duệ tin tưởng, Hoàng Thế Hùng nếu đem mình đặt ở chỗ này, sẽ không quên để lại chuẩn bị ở sau.
Hội nghị sau khi chấm dứt, Đường Ba bởi vì có việc, đi đầu rời đi.
Đám người Tiền Cường không dám ở lâu, tự nhiên muốn đưa vị bộ trưởng bộ tổ chức tỉnh ủy này rời đi.
Trước khi đi, Đường Ba đặc biệt kêu Lục Duệ vào xe của mình, hai người không biết nói cái gì một hồi mới cho Lục Duệ xuống xe.
Mọi người tự nhiên không phải đứa ngốc, bộ trưởng bộ tổ chức tỉnh ủy coi trọng Lục Duệ như thế, lại đặc biệt gọi hắn vào trong xe nói chuyện, nói rõ là giữ thể diện cho Lục Duệ.
Đường Ba cùng Lục Duệ hai người ở trong xe nói rất đơn giản, Đường Ba mặt mang nụ cười nói: "Thế nào? Ấn tượng đối với cán bộ của huyện Đại Hồng ra sao?"
Lục Duệ sửng sốt, lập tức cười ha ha: "Không tồi, đều là rất có năng lực.”
Đường Ba liếc mắt nhìn Lục Duệ thật sâu: "Trần Thành đồng chí là em vợ của Tiền Cường bí thư, Tiền Cường đồng chí đã từng nhiều lần đảm nhiệm huyện trưởng, bí thư huyện uỷ tại huyện Đại Hồng."
Lục Duệ gật đầu: "Tôi rõ ràng."
Hắn cũng không phải đứa ngốc, Đường Ba nhắc nhở mình rõ ràng như thế, không riêng là nói cho mình, huyện Đại Hồng cũng không đơn giản như biểu hiện cho thấy, rất nhiều người rất nhiều chuyện đều giấu ở dưới bề ngoài bình tĩnh, lần trước tổ điều tra tỉnh ủy ở chỗ này điều tra một phen, tuy rằng tạm thời trấn an tâm tình của quần chúng, thế nhưng chuyện cụ thể vẫn chưa có giải quyết, mà vấn đề đầu tiên Lục Duệ phải đối mặt, cũng là giải quyết cái này.
Nhìn xe của Đường Ba và lãnh đạo thị ủy đi xa, Đào Ngọc Cường đi tới bên cạnh của Lục Duệ, cười nói: "Tiểu Lục đồng chí, cậu vừa đến nơi đây, tạm thời không mời dự họp cuộc họp thường uỷ, tôi cùng Lý huyện trưởng cũng chỉ tới so sớm hơn ba ngày mà thôi, vẫn là nghỉ ngơi trước, cậu xem?"
Lục Duệ trong lòng khẽ động, nhớ tới tư liệu nhận được mình, vị Đào Ngọc Cường bí thư này mười năm trước đã từng cùng Tiền Cường hiện giữ bí thư thị ủy cùng nhau tranh đoạt bảo tọa huyện trưởng của huyện Đại Hồng, kết quả thất bại bị điều nhiệm nơi khác, đợi mười năm sau, Tiền Cường đã là bí thư thị ủy Tất Phương, cấp chính sở.
Mà Đào Ngọc Cường vẫn là một bí thư huyện uỷ.
Cười cười, Lục Duệ gật đầu nói: "Đào bí thư nói cũng phải, tôi lúc này còn chưa có dàn xếp xong, ngày mai đi, ngài xem có thể chứ?"
Hai người kẻ xướng người hoạ, trực tiếp đem ngày của cuộc họp thường uỷ chậm lại, điều này làm cho huyện trưởng Lý Tú Quân vốn dĩ muốn nói chuyện biến sắc, ông ta cùng bộ trưởng tổ chức Trần Thành trao đổi ánh mắt một chút, hai người lặng lẽ không nói.
Mặt khác, thường ủy huyện ủy Đại Hồng, chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Từ Nhân Anh đi lên trước nói: "Lục bí thư, ký túc xá đại viện huyện uỷ đang lắp đặt thiết bị, Đào bí thư và Lý huyện trưởng đều ở nhà khách, ngài xem, có phải là cũng ở vài ngày, không lâu sau, đại khái một tuần sau là có thể vào ở ký túc xá."
Lục Duệ cười ha ha, gật đầu nói: "Chủ nhiệm Từ khách khí, không có việc gì." Nói xong hắn lại cười nói cùng Đào Ngọc Cường: "Đào bí thư, vậy tôi phải làm hàng xóm với ông rồi." Lục Duệ cũng không phải tới hưởng thụ, ở nơi nào với hắn mà nói cũng không quan trọng, Lục Duệ kiếp trước là một trạch nam căn bản không quá để ý đối với hưởng thụ hoàn cảnh các loại.
Đào Ngọc Cường cười ha ha lên, gật đầu nói: "Vừa lúc buổi tối tìm cậu uống vài ly."
Nói xong, nói với Từ Nhân Anh: "Chủ nhiệm Từ, cô mang lục bí thư đi nhà khách đi, nhất định phải an bài tốt."
Xoay người lại nói với các thường ủy khác: "Tất cả mọi người quay về đi."
Các thường ủy khác rời đi, mà Lục Duệ đi theo Từ Nhân Anh đi đến hướng nhà khách huyện ủy không xa.
Đồ của Lục Duệ cũng không nhiều, hắn từ tỉnh ủy đi tới.
Lúc nhậm chức chỉ mang theo một cái va li, bên trong là một ít quần áo và đồ dùng hàng ngày, sau đó Lâm Nhược Lam lại mang cho hắn không ít đồ, cùng với quần áo mới và vài thứ khác, cũng chỉ có một cái va li lớn và một ba lô, Lục Duệ lưng mang ba lô, trong tay mang va li, nhìn thế nào cùng giống một học sinh lữ hành, tác phong quan liêu ngược