Tại trước mặt của Lục Duệ, Từ Đại Phú dẫn theo một cô gái chừng mười tám tuổi, mặc một bộ đồng phục màu xanh, hình dạng có chút sợ hãi đứng ở trước mắt Lục Duệ.
Sắc mặt của Lục Duệ có chút âm trầm, trầm giọng nói: "Từ Đại Phú, cái này là có ý gì?"
Từ Đại Phú cúi đầu, khom người nói: "Lục bí thư, sinh hoạt của ngài sau này tại nhà khách, sẽ do Tiểu Phương phụ trách, dọn vệ sinh trong phòng và quần áo và đồ dùng hàng ngày của ngài đều do cô ấy phụ trách.
Tiểu Phương, vị này chính là Lục bí thư huyện ủy, em phải phục vụ Lục bí thư cho tốt, đây là nhiệm vụ chính trị!"
Lục Duệ bất đắc dĩ lắc đầu, quan sát Tiểu Phương, phát hiện cô ấy hẳn là cùng độ tuổi với nha đầu Uông Tuyết Đình, mặt tròn tròn với mái tóc buộc đuôi ngựa, bất quá tựa như có chút xấu hổ, cúi đầu hai tay nắm góc áo của mình, rõ ràng có chút khẩn trương và sợ hãi đối với thân phận của Lục Duệ.
Phỏng chừng là ảnh hưởng của Từ Đại Phú trong ngày thường rất nặng, cô gái nhỏ nghe được lời nói của gã xong, thân thể run rẩy một chút, thấp giọng nói: "Vâng, em nhớ kỹ."
Đối với loại chuyện này Lục Duệ không có phản cảm gì, dù sao trong nhà lãnh đạo tìm một người phục vụ cũng không gì đáng trách, bất quá độ tuổi của Tiểu Phương thật sự là quá nhỏ, mình lại độc thân, Lục Duệ đối với an bài như vậy trong lòng vẫn có chút mâu thuẫn, nhíu nhíu mày, hắn không nói gì thêm, nhưng hạ quyết tâm mình nhất định phải cẩn thận, không cho người khác cơ hội.
"Lục bí thư, ngài đối với an bài như vậy có thoả mãn không?" Từ Nhân Anh cười hỏi.
Lục Duệ mỉm cười gật đầu: "Không tồi, làm phiền chủ nhiệm Từ.
Như vậy, tôi sáng sớm đến đây còn chưa có nghỉ ngơi, cô xem.
.
."
Từ Nhân Anh biết ý, mỉm cười gật đầu: "Tốt, Lục bí thư ngài nghỉ ngơi trước, tôi cáo từ."
Lục Duệ tiễn Từ Nhân Anh và Từ Đại Phú, ngồi ở sô pha suy nghĩ về ngày hôm nay tại huyện Đại Hồng, từ tình huống của buổi sáng mà xem, huyện Đại Hồng lúc này hẳn là tồn tại vài thế lực, bí thư thị ủy Tiền Cường hẳn là có một nhóm người tại huyện Đại Hồng, đám người này phỏng chừng do cậu em vợ của Tiền Cường bộ trưởng tổ chức Trần Thành và huyện trưởng Lý Tú Quân dẫn đầu.
Mà bí thư huyện uỷ Đào Ngọc Cường phỏng chừng cũng giống như mình, rất có khả năng chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Từ Nhân Anh là người của ông ta.
Về phần các thường ủy còn lại, Lục Duệ từ lúc Tiền Cường giới thiệu cho mình nhìn ra được, phó bí thư đảng ủy Phương Nhân Quý trong đông đảo thường ủy, uy vọng không nhỏ.
Thường vụ phó huyện trưởng Phó Trung Nguyên và bộ trưởng tuyên truyền Uông Quốc Phú vẫn đều đứng ở bên cạnh ông ta.
Từ những tình huống này mà xem tình huống của huyện Đại Hồng không phải phức tạp bình thường, muốn mở cục diện, khí lực cần xài của Lục Duệ khẳng định sẽ không nhỏ.
Nghỉ ngơi một hồi, Lục Duệ ngẩng đầu nhìn thấy đồng hồ đeo tay đã sắp hai giờ, thu dọn đồ một chút, Lục Duệ rửa mặt xong rồi đi đến hướng huyện ủy.
Ngoài ý liệu của Lục Duệ chính là, mình gặp lại chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Từ Nhân Anh tại cửa đại viện huyện uỷ, Từ Nhân Anh từ xa thấy được Lục Duệ đã đi tới nói: "Xin chào Lục bí thư, Đào bí thư bảo tôi dẫn ngài đi phòng làm việc của ngài."
Lục Duệ gật đầu mỉm cười, trong lòng lại âm thầm nở nụ cười, xem ra vị Đào bí thư này vẫn là rất thông minh, biết vị trí của mình không ổn.
Cần một minh hữu, mà mượn hơi Lục Duệ, chình là lối ra ông ta buộc phải làm.
Chỉ bất quá trong lòng Lục Duệ cũng mang suy nghĩ đồng dạng, dù sao mình lẻ loi một mình chạy đến đây, muốn nhanh chonh1 đứng vững gót chân, nhất định phải có đồng minh mới được.
Tòa nhà huyện ủy của huyện Đại Hồng là một kiến trúc sáu tầng, phòng làm việc của Lục Duệ tại tầng ba, không khác phòng làm việc của hắn trước đây tại huyện Thuận An lắm, bên trong là phòng đơn bên ngoài có một vách ngăn, là địa điểm làm việc của thư ký.
Dựa theo quy định, chỉ có cán bộ cấp sở mới có thể được phân phối thư ký, về phần thư ký chuyên trách cái chức vụ này lúc đầu trung ương quy định hơn cấp phó bộ mới có thể được, thế nhưng hiện tại cơ bản cán bộ cấp phó huyện đã được phân một người thư ký, Lục Duệ tự nhiên cũng không thể ngoại lệ.
Cũng may cấp bậc của thư ký không có hạn chế, cấp bậc thư ký bình thường đều là do bản thân đảm nhiệm chức vụ khác.
"Lục bí thư, tài xế và thư ký của ngài còn cần ngài xem qua một chút.
Xin hỏi ngài có yêu cầu gì không?" Từ Nhân Anh cung kính nói.
Lục Duệ gật đầu, cười cười nói: " Chuyện thư ký trước không vội, cô an bài cho tôi một tài xế là được, thành thật một chút là có thể."
Quan sát bố trí của phòng làm việc một chút, lông mày của Lục Duệ hơi nhíu một chút, chỉ chỉ tranh chữ phía sau bàn làm việc nói: "Danh nhân danh ngôn thì khỏi, treo tôn chỉ đảng vẫn được hơn!" Từ Nhân Anh tự nhiên rõ ràng, lập tức nói: "Một lát tôi sẽ an bài người làm ngay."
Lục Duệ gật đầu, lại chỉ vào chổ trống đối diện bàn làm việc nói: "Treo cho tôi thêm một bản đồ của huyện Đại Hồng, chi tiết một chút."
Từ Nhân Anh lần lượt ghi nhớ, xoay người đi ra, chỉ chốc lát sau dẫn một người trung niên tới: "Đây là lão Phù của phòng tài xế, là tài xế lâu năm, kỹ thuật tốt, hơn nữa quen thuộc tình huống trong huyện chúng ta."
Lão Phù cung kính ân cần nói: "Chào Lục bí thư."
Lục Duệ từ chối cho ý kiến gật đầu, tuy rằng trong lòng có chút không thích, thế nhưng mình vừa đến, chưa lý giải rõ ràng tình huống của huyện Đại Hồng, cũng không có biện pháp làm chuyện gì.
Tạm thời chỉ có thể như vậy.
Đối với Lục Duệ mà nói, lúc này vấn đề hàng đầu không phải những việc nhỏ không đáng kể này, mà là làm sao đứng vững gót chân tại huyện Đại Hồng, chỉ có đứng vững, mới có thể phát ra âm thanh của mình.
Suy nghĩ một chút, Lục Duệ nói với Từ Nhân Anh: "Chủ nhiệm Từ, phiền phức cô an bài một chút, một lát nữa xem thấy Đào bí thư có thời gian hay không, tôi muốn đi báo cáo công tác một chút."
Từ Nhân Anh sửng sốt, lập tức gật đầu nói: "Tốt, ngài chờ."
Nói xong, xoay người mang theo lão Phù rời đi.
Chỉ chốc lát sau, Từ Nhân Anh đi tới phòng làm việc của Lục Duệ: "Lục bí thư, Đào bí thư hiện tại đang ở phòng làm việc chờ ngài."
Lục Duệ gật đầu, đứng dậy theo Từ Nhân Anh đi đến hướng phòng làm việc của bí thư huyện uỷ Đào Ngọc Cường.
Vừa vào cửa thì thấy Đào Ngọc Cường đã đứng lên vươn tay với Lục Duệ cười nói: "Tiểu Lục bí thư, sao cậu không nghỉ ngơi thêm một hồi, không phải