Rất nhanh đám con gái liền rời khỏi thang máy, trong lơ đãng, có hai nam nhân trẻ tuổi đi theo, Lục Duệ khẽ cau mày, nhưng không nói gì, những gì nên làm mình đều làm rồi, Uông Tuyết Đình dù sao cũng không phải là trẻ con, mình quản quá nhiều rất có thể khiến cho sẽ có thể khiến cho đối phương không vui
"Người quen à?"
Tới lúc này, Hồ Cẩm Dương mới mở miệng hỏi.
Lục Duệ gật đầu: "Con gái của Một đồng sự, tiểu nha đầu đó rất ổn trọng."
Phong Huống bật cười, vỗ vai Lục Duệ: "Huynh đệ, anh trông chỉ hai mươi ba hai mươi tư, sao cảm giác cứ như lão già năm sáu mươi tuổi vậy nhỉ, nói chuyện có thể hay không đừng lão khí hoành thu như vậy được không, phải có chút thoải mái lên chứ, nếu không thì nữ hài tử sẽ không thích."
Bất đắc dĩ lắc đầu, Lục Duệ cười khổ, đi theo Phong Huống vào quán bar.
Năm đại nam nhân ra ngoài tìm vui, tất nhiên là không thể tới loại địa phương như karaoke, đối với chuyện mấy người ở trong phòng kín hò hét ỏm tỏi, Lục Duệ không có hứng thú, càng đừng nói tới không có mỹ nữ làm bạn, năm thằng đàn ông chẳng lẽ đi cầm microphone gào inh ỏi? Cũng may Khuynh Thành Nhất Tiếu được xưng là nơi tiêu tiền nhiều nhất Vụ đô, tất nhiên có thứ trò để các nam nhân vui chơi, mấy người nghĩ một lát rồi vẫn quyết địnhtới quán bar chơi, thật ra dựa theo suy nghĩ của Lục Duệ, hắn muốn tìm một chỗ ngồi xuống uống chút rượu, thế nhưng ngoài Hồ Cẩm Dương hình như có hứng thú với đề nghị của hắn ra thì hai người Lưu Bân và Phong Huống hoàn toàn như không nghe thấy đề nghị của Lục Duệ, thậm chí ngay cả Trương Thiên Hào luôn luôn ổn trọng cũng đứng ở phía hai người này.
Ba đấu hai, Lục Duệ và Hồ Cẩm Dương vẻ mặt bất đắc dĩ đành phải đi theo hai tên chuyên gây rắc rối Phong Huống và Lưu Bân tới quán bar.
Hội sở Khuynh Thành Nhất Tiếu rất chú ý tới trang trí, giữa quán bar, karaoke và quầy nước đều có xếp ghế ngồi, xem như để những người tới đây tiêu xài nghỉ ngơi, đương nhiên, cũng có thể nhìn thấy phong cảnh chung quanh, có điều Lục Duệ rất ác ý đoán, rất có thể là để thỏa mãn dục vọng nhìn trộm của những ai đó, phải biết rằng, vị trí này có thể nhìn thấy những vũ nữ mua cốt ở sân khấu quán bar đối diện, mỗi một nam nhân đều thích ngắm mỹ nữ, nhất là loại gái ăn mặc gợi cảm này, cái câu nam nhân là động vật nghĩ bằng nửa thân dưới cũng không phải là vô lý.
Đi qua cửa sổ sát đất bên ngoài quán bar, Lục Duệ và Trương Thiên Hào tới tước, độ cao của tầng 32 đủ để nhìn thấy thành phố trong đêm, Lục Duệ nói với Hồ Cẩm Dương: "Có ai biết, 60% tài phú của thành thị này nằm trong tay 5% số người không?"
Trong mắt Hồ Cẩm Dương hiện lên một đạo hàn quang: "Thế giới này chính là như vậy, cho nên mới có những người như chúng ta."
Không đợi hai người tiếp tục đề tài, Lưu Bân ở bên cạnh bật ra một tràng cười dâm đãng: "Mẹ, sao trong quán bar ít người vậy?"
Lục Duệ và Hồ Cẩm Dương quay đầu lại nhìn, quả thực đúng như lời Lưu Bân nói, trong quán bar lúc này người quả thực là rất ít, nói chính xác thì là rất ít nữ nhân.
Thậm chí nữ nhân ngồi trong phòng trà uống trà còn nhiều hơn là ở trong quán bar, loại chênh lệch này không chỉ thể hiện ở số lượng, đồng dạng cũng thể hiện ở chất lượng.
"Có phải đến sớm quá không?" Lục Duệ nhìn Trương Thiên Hào cười nói.
Phong Huống ở bên cạnh cười hắc hắc, gật đầu nói: "Còn không phải à, giờ vẫn chưa mở màn, chắc đang mỹ nữ còn đang trên đường tới, đợi lát nữa anh sẽ biết Tây Xuyên mỹ nữ nhiều không phải là nói ngoa."
Lục Duệ bật cười, nhìn lướt qua quán bar và trà phường, lại bật cười, thật sự không biết người thiết kế nơi này nghĩ gì, lại để địa phương cần yên tĩnh như trà phường ở ngay bên cạnh nơi ồn ào như quán bar, loại chênh lệch cực lớn này chắc khiến rất nhiều người cảm thấy thú vị.
Mấy người tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, dựa theo ý tứ của Lưu Bân và Phong Huống là một tìm một ghế lô xa hoa, có điều Lục Duệ lại mỉm cười: "Ở gần sân khấu thì có thể thưởng thức được mỹ nữ thích hơn."
Một câu đã miểu sát hai tên sắc lang vô sỉ âm hiểm, Lưu Bân và Phong Huống cười hì hì chọn một vị trí ở gần sân khấu, tùy tiện gọi một đĩa trái cây và rượu tây, dựa theo ý của Lưu Bân thì tối thiểu cũng phải chơi hai chai Louis 82, kết quả nhân viên phục vụ nói với hắn nơi này không có thứ đó, khiến Lưu Bân không thể không cảm khái Vụ đô không thể so sánh với các thành phố lớn như Minh Châu kinh thành, muốn tiêu tiền thống thống khoái khoái cũng con mẹ nó không được.
Đối với loại hành vi tán tài này của hắn Lục Duệ tất nhiên coi như không thấy, cha mẹ tên này không hề tòng chính, các con trai của Dương Định lựa chọn cả quân giới và chính giới, chỉ độc có mẹ của Lưu Bân lựa chọn lựa chọn tòng thương, cũng chính là dưới sự bảo vệ của thế lực khổng lồ như vậy,mẹ của Lưu Bân làm ăn như cá gặp nước, càng làm càng lớn, hiện tại đã có thể khiến thằng cha Lưu Bân này tùy ý tiêu tiền mà không lo hết.
"Anh Lưu, anh nói gì cơ?" Phong Huống vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lưu Bân, chỉ vào Lục Duệ nói: "Anh này thằng ôn này hiện tại là phó xử thực quyền?"
Nheo mắt lại, Hồ Cẩm Dương cười nói: "Phong tử, người này đúng là phó xử, nghe nói còn là phó bí thư huyện ủy." Hắn là người của Trung kỉ ủy, tất nhiên từng nghe nói từng nghe nói tới tên của Lục Duệ, biết vị rể hiền không được Lâu gia thừa nhận này rốt cuộc có lý lịch và thủ đoạn khiến cho người ta không dám tin như thế nào, phó xử có thể lật đổ quan to cấp phó bộ thì không thể tầm thường.
Phong Huống lại không có sự trấn định này, đối với tên hoàn khố không kinh thương cũng không tòng chính như hắn mà nói, mỗi ngày ăn với uống, rảnh rỗi đi chà đạp người ta đã coi như là cuộc sống không tồi rồi, nhưng cho dù là như vậy, hắn hiểu rất rõ một phó xử chỉ hơi hai mươi tuổi của