Lục Duệ cố gắng hé miệng, lại phát hiện mình bị bạn gái ép lui liên tục về phía sau, đồng thời cái lưỡi đỏ hống đã tách được hàm răng của mình ù vào tới tấp, mang theo mùi rượu và hương thương thiếu nữ.
Buổi tối hôm nay Lục Duệ cũng uống không ít, dưới sự thúc dục của chất cồn, Lục Duệ theo bản năng vờn quanh thân thể bạn gái, hắn cũng không phải là loại người bị động.
Uông Tuyết Đình chỉ cảm thấy miệng mình bị người khác dùng sức mạnh cậy mở Cô ta biết đây là đầu lưỡi của Lục Duệ, mặc dù có chút kinh ngạc khi thấy nam nhân nay lại cường thế như vậy, nhưng chỉ trong nháy mắt Uông Tuyết Đình đã thích ứng với loại cảm giác này.
Do không có kinh nghiệm nên cô ta không biết phải làm như thế nào để đối mặt với loại khiêu khích này, chỉ có thể đủ bị động để cho Lục Duệ dẫn dắt mình, miễn cưỡng phối hợp Lục Duệ.
-Anh.
.
.
Lục.
Khó khăn lắm Lục Duệ mới buông đôi môi đã có chút sưng đỏ của Uông Tuyết Đình ra, đã có thể thấy, trong trạ chiến này Lục Duệ là người chiến thắng,
Không đợi Uông Tuyết Đình nói hết câu, Lục Duệ đã ngăn trở cô ta tiếp tục nói, đối với nam nhân lúc này, chỉ cần một hành động dù là rất nhỏ của nữ nhân đều có sức hấp dẫn cực kỳ lớn.
Ví như từ lúc Uông Tuyết Đình chủ động, chỉ trong nháy mắt đó, Lục Duệ đã mất quyền khống chế bản thân mình, hắn chỉ có thể thuận theo cảm giác của mình để hành động, khiến cho hắn thật sự cuồng nhiệt đến muốn phát nổ.
Vì thế, hiện giờ Lục Duệ chỉ chậm rãi tiếp cận người con gái đang cúi đầu thẹn thùng, lấy tay nâng cằm của cô ta, từ tốn tiếp xúc với đôi môi.
Ngượng ngùng?
Không có vấn đề gì, hoàn toàn có thể chậm rãi thuần thục, không cần biết bao lâu thời gian, đầu lưỡi hai người đã quấn lấy nhau không rời ở trong khoang miệng.
Một bàn tay đặt ở trên gương mặt người con gái, đầu ngón tay của Lục Duệ nhẹ nhàng xẹt qua làn da trắng mịn, thậm chí quan sát bằng mắt thường, cũng có thể thấy nhiệt khí thở ra từ bên trong khoang miệng hai người.
Dưới sự thúc dục của men rượu, nhịp đập của trái tim dần dần gia tốc, giống như một lọ hồng bồ đào tửu làm say lòng người, Lục Duệ vứt bỏ mọi suy, tiếp tục mình hành động.
Tiếp tục thì phải làm gì? Bước tiếp theo là gì? Không cần cẩn thận tự hỏi, Lục Duệ dựa vào bản năng tiếp tục hành động.
Bàn tay của hắn bắt đầu thuận theo phía sau lưng tiến vào trong thân thể đối phương.
Làn da mềm mại, nhẵn nhụi, của Uông Tuyết Đình thông qua dây thần kinh đầu ngón tay truyền tới não hắn, những cảm giác càng khiến hắn càng lúc càng nóng, nên men theo phần nội y mà tiến về phía trước.
Không gian lúc này hoàn toàn yên tinh khiến hai người lại có thể cảm thấy hơi thở dồn dập của nhau, giống như trước mắt chỉ là đêm tối cũng có thể cảm thấy hương vị nguy hiểm.
Uông Tuyết Đình lúc này chỉ cảm thấy thân thể của mình tựa hồ bị lực lượng nào đó nói không nên lời, nhưng lại có thể chi phối hành động của mình.
Cô ta không biết lúc này Lục Duệ ngoài dục vọng chiếm hữu theo bản năng còn muốn chứng tỏ với cô ta hắn là một nam nhân đúng chất có tình cảm đặc biệt với cô vì thế vô cùng hung hãn.
Trong chuyện này, cô ta lại không có một chút kinh nghiệm và ý tưởng nào, thế cho nên tại thời điểm mấu chốt này, cô ta chỉ biết do dự hồi lâu rồi chỉ có thể đủ lựa chọn tin vào trực giác của mình, hoàn toàn để cho Lục Duệ tự chủ.
Phía sau lưng nhiệt độ càng lúc càng nóng thân thể của hai người cũng bắt đầu trườn lên nhau, thật giống như làm theo mệnh lệnh bình thường.
Nhưng khiến cho người ta kinh ngạc là thân thể của cô ta không ngờ không có bất kỳ chống cự, dễ dàng đáp ứng mệnh lệnh này.
Giờ khắc này, đôi nam nữ này thật giống như quên mình là ai, hoàn toàn dựa vào bản năng của thân thể cùng hô ứng để cùng làm việc.
"Mình nên làm gì bây giờ? Có phải nên đưa hai tay ghì chặt khuôn mặt của hắn hoặc là đặt ở trên cổ hắn?"
Uông Tuyết Đình bị ý tưởng trong đầu mình làm cho hoảng sợ, cô ta thật không biết mình nên đối mặt với nam nhân đang ôm chặt thân thể của mình như thế nào.
Vừa rồi đó dùng thế ‘triển sí canh tân tổ’ đã hao hết dũng khí của cô ta, hiện tại loại tiếp xúc thân mật này, trong hai mươi mấy năm nhân sinh của cô chưa bao giờ thử qua, điều đó khiến lòng của nàng bắt đầu có một loại cảm giác khô nóng khó hiểu.
Ưm một tiếng, Uông Tuyết Đình cố gắng ngẩng đầu, nhìn nam nhân trước mắt, không biết từ địa phương nào mà có được lực lượng và dũng khí, cầm lấy cái vật đó của người nam nhân đặt ở chỗ mà trước đó chưa bao giờ bị người khác đụng chạm, từ trong miệng cô phát ra một tiếng nỉ non nhỏ giống như tiếng muỗi kêu.
"Mình đã trưởng thành.
.
."
Việc đối với một nam nhân mà nói, hoàn toàn là một loại hấp dẫn không thể chống cự, Lục Duệ không phải thánh nhân, tất nhiên cũng khó có thể ngăn cản, cũng may nơi này cách chỗ Lục Duệ sống một mình cũng không xa xôi, hai người tay nắm tay nhanh chóng đi đến phòng bên ngoài.
Uông Tuyết Đình đi một bên, thân thể cô không nhịn được nên phải run run, cô ta không biết vốn mình chuẩn bị đến cáo biệt cùng hắn, hiện tại lại biến thành cái dạng này, lát nữa sắp sửa xảy ra chuyện cô ta cho dù không kinh lịch nhiều cũng đã nghe nói qua, nhưng vì sao một chút kháng cự cũng không có?
Giờ khắc này, cô ta chỉ cảm thấy rất hạnh phúc, bởi vì lúc này mình đang ở trong vòng tay nam nhân mình thích, bàn tay hắn vừa ấm áp vừa có lực đạo, tất cả khiến cô say đắm.
Trong phòng không khí trở nên nóng bỏng, bởi vì hai người ở một chỗ Lục Duệ thậm chí có thể cảm thấy thân thể người con gái trước mặt mình có chút run run, bởi vậy, Lục Duệ lộ ra thêm mấy phần ôn nhu.
Động tác của Uông Tuyết Đình vẫn trúc trắc như thế, tuy rằng trong lòng không bài xích nam nhân ở trước mặt, nhưng cô ta lại muốn đẩy hắn ra càng xa càng tốt.
Nhưng sau khi cơ hội đến, sự kiên nhẫn của Lục Duệ đối với người con gái dứng trước mặt đã tiêu hao hầu như không còn, hắn quyết định không hề do dự.
Cho nên hắn đã thuận theo khe hở bên hông tiến