"Chuyện này, anh tìm anh tôi không chừng có thể giúp được." Tả Mai nói với Lục Duệ.
Lục Duệ sửng sốt: "Anh cô?" Nghĩ nghĩ rồi nói: "Cục trưởng Tả của cục tài chính Thành phố?"
Tả Mai gật đầu: "Quan hệ của anh ấy và thính giao thông cũng tốt, chị dâu tôi là con gái của thính trưởng Cao Nghĩa của thính giao thông tỉnh."
Vừa nghe thấy câu này, Lục Duệ cười ha ha nói: "Vậy việc này tính lên người anh ấy."
Tả Mai cười ha ha: "Chị dâu tôi sắp sinh, anh tôi mấy ngày nay chắc ở tỉnh thành, anh nếu đi, không chừng có thể tìm được anh ấy, tuy rằng không thể giúp nhiều, có điều kiếm một chút tin tức nội bộ vẫn có thể."
Lục Duệ biết Tả Mai đây là đang cho mình châm dự phòng, cười hắc hắc nói: "Yên tâm đi, tôi sẽ không làm khó cục trưởng Tả."
Chuyện tỉnh thành Lục Duệ chuẩn bị vài ngày nữa sẽ đi, vấn đề hàng đầu hiện tại là giải quyết vấn đề giáo dục của bọn nhỏ.
Phòng họp huyện ủy Huyện Cẩm Phú, các thường ủy tụ tập.
"Các đồng chí, huyện trưởng Lục vừa rồi đã nói về tình huống của cục giáo dục, các đồng chí có ý kiến gì không?"
Bí thư Huyện ủy Lý Minh Hoa nhìn các vị thường ủy, bình tĩnh nói.
Vừa Lục Duệ đi lên không chút khách khí, trực tiếp đưa ra phương án tổng quát để giải quyết vấn đề giáo dục của huyện Cẩm Phú, đầu tiên, ở toàn huyện thực hành kế hoạch Dinh dưỡng, nội dung chủ yếu là mỗi ngày trợ cấp 5 đồng sinh hoạt phí cho học sinh trung học, học sinh tiểu học 3 đồng, trường học sẽ dùng khoản tiền này để cung cấp nước ấm, canh nóng, đồ ăn.
Hơn nữa chuẩn bị xây một khu trường dạy nghề, một khu trung học, một khu sơ trung và hai trường tiểu học, hơn nữa, Lục Duệ còn có kế hoạch trong vòng ba năm, từng bước thực hiện miễn phí giáo dục mười lăm năm.
Cũng chính là miễn phí giáo dục mầm non, giáo dục trung học và giáo dục nghề.
Sau khi đề xuất kế hoạch này, các thường ủy đều nghị luận, hiện tại tình trạng giáo dục của huyện Cẩm Phú mọi người đều rất rõ ràng, có thể nói dùng hai chữ thảm đạm để hình dung cũng không đủ, rất nhiều các thường ủy đang ngồi đây thà lựa chọn đưa con cái tới trường ở nội thành, cũng không muốn để con cái học ở huyện Cẩm Phú, nguyên nhân là bởi vì tình trạng giáo dục của nơi này thật sự là quá kém.
Nhìn các thường ủy, Lục Duệ chậm rãi nói: "Tôi tới cục giáo dục thị sát, đi thăm một trường tiểu học, thầy giáo nói với tôi, bọn nhỏ mỗi lần đến trường đều cầm theo một bình dưa muối, bởi vì đó là đồ ăn một tuần của chúng, buổi tối mỗi ngày mặt trời vừa xuống núi là bọn nhỏ lại buồn ngủ, biết vì sao không? Bởi vì buổi tối ăn không đủ no, đi ngủ sớm một chút có thể đỡ đối.
Cục trưởng cục giáo dục Lao Động bị tôi mắng cho tát nước, nhưng đám trẻ lại dùng đá ném tôi, bởi vì theo chúng, chú Lao Động mà mười năm tiền lương đều bỏ vào trường học, so với huyện trưởng quần áo gọn gàng, chỉ biết chửi người ta như tôi thì tốt hơn nhiều."
Giọng nói dần dần có chút nặng nề, Lục Duệ trầm giọng nói: "Đề cao trình độ giáo dục là thủ đoạn hữu hiệu để giúp người dân đéo nghèo, đây là một đạo lý không thể nghi ngờ, huyện Cẩm Phú chúng ta đã lạc hậu mấy chục năm, không thể cứ tiếp tục lạc hậu thế này nữa?"
Bộ trưởng bộ tổ chức Huyện ủy Tần Dương nhìn thoáng qua bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa vẫn một mực im lặng không lên tiếng, chậm rãi nói: "Huyện trưởng nói có đạo lý, có điều, nếu làm như vậy, áp lực đối với tài chính là rất lớn, điều kiện của huyện Cẩm Phú chúng ta hữu hạn, đừng nói mấy trường học, hiện tại ngay cả trường học cũng sắp đổ, tôi nghe nói nếu không phải huyện trưởng để bọn nhỏ tới hội trường học, bọn chúng ngay cả chỗ học cũng không có." Dừng một chút, Tần Dương nói: "Nếu không, chúng ta trước tiên sửa lại trường học cũ, sau đó rồi bàn bạc kỹ hơn?"
Bộ trưởng Tuyên truyền Trương Hải Yến gật đầu: "Đúng vậy, tình huống giáo dục của huyện chúng ta cần cải thiện, có điều, cũng phải làm từng bước, nếu tùy tiện làm việc, chỉ sợ dục tốc bất đạt."
Lục Duệ nhìn thoáng qua hai người này, trong lòng cười lạnh một tiếng, xem ra Lý Minh Hoa này là sợ mình nổi bật hơn hắn, vội vàng nhảy ra cản chuyện mình muốn sửa trường học, dù sao chuyện xây trường, nói thì dễ nhưng làm thì khó, hơn nữa rất khó thấy chính tích, làm sao bằng chuyện sửa đường.
Nghĩ nghĩ, Lục Duệ vừa muốn lên tiếng, nhưng không ngờ rằng phó bí thư huyện ủy Dương Sơn đã đã mở miệng trước, Dương Sơn ho khan một tiếng, nhìn thoáng qua Lục Duệ: "Tôi đồng ý với ý kiến của huyện trưởng, trường học nên sửa, sự nghiệp giáo dục phải làm."
Nhìn các thường ủy chung quanh, Dương Sơn thản nhiên nói: "Dân trí cao hay thấp, có liên quan tới sự thịnh mạnh yếu của quốc gia, quốc gia chúng ta có căn bản cường thịnh hay không, chính là ở trình độ giáo dục, nói cách khác, huyện Cẩm Phú có căn bản thoát khỏi nghèo khó hay không, chính là ở đời sau có văn hóa trí thức hay không.
Một người không có văn hóa, cả đời chỉ có thể làm thuê cho người khác, không thể tự mình gây dựng sự nghiệp.
chúng ta thường nói, nhìn bọn trẻ là thấy được hy vọng.
Nhưng thử nhìn huyện Cẩm Phú của chúng ta xem, nhắc tới bọn trẻ, nói thật, không chỉ là một phần thất vọng, mà còn có thêm một phần trầm trọng.
Là một cán bộ của huyện Cẩm Phú, tôi xấu hổ lắm! Cho nên tôi đồng ý với ý kiến của huyện trưởng Lục, giáo dục của huyện Cẩm Phú đã tới mức không thay đổi là không được rồi."
Sau Một phen diễn thuyết dõng dạc, Lục Duệ nếu như không phải là bởi vì trước chuyện đã câu thông với Dương Sơn, thiếu chút nữa cũng cho rằng vị phó bí thư Dương này là đại anh hùng vì nước vì dân, những lời này rõ ràng là mình từng nói với Dương Sơn, chỉ có điều bị hắn sửa lại chút rồi giờ nói ra thôi.
Dương Sơn nếu đã tỏ thái độ, bí thư Ủy ban kiểm tra huyện ho khan một tiếng, cũng nói: "Tôi đồng ý với ý kiến của bí thư Dương, giáo dục chính là gốc rễ lập quốc, chuyện