Lục Duệ và Lý Minh Hoa đều rất rõ ràng, chuyện xây trường chỉ là một chuyện không quá quan trọng, xây đường mới là quan trọng nhất, chuyện đường xá này liên quan tới nhiều thứ hơn, không nói tới lợi ích ở các phương diện, chỉ là tài chính xây đường, cũng phải đi các nơi xin, huống chi Lục Duệ lần này còn định xây hẳn hai con đường cho huyện Cẩm Phú.
Hai đường quốc lộ Cẩm - Lượng, Cẩm - Mộc, đây là hai ý kiến Lục Duệ khi thương nghị với Lý Minh Hoa đã đề xuất, theo hắn, tài nguyên của lâm trường sông Lượng Tử hoàn toàn chính là một chậu châu báu thiên nhiên có thể khai phá thành khu phong cảnh du lịch, chỉ cần giao thông thuận tiện, ngành du lịch của huyện Cẩm Phú sẽ có điều kiện phát triển.
"Huyện trưởng, chuyện xây đường không gấp được, cần có kế hoạch tỉ mỉ, chuyện này anh p đốc xúc cục giáo dục và cục quy hoạch xuất ra một phương án." Lý Minh Hoa hòa ái nói.
Lục Duệ gật đầu: "Bí thư yên tâm, chuyện này tôi sẽ đốc xúc bọn họ, có điều trước đó, tôi còn có chuyện này muốn nói."
Lý Minh Hoa mỉm cười: "Huyện trưởng cứ nói."
Lục Duệ nói: "Mấy ngày nay tôi chuẩn bị xin phép tới tỉnh lý, xem có cơ hội tìm hiểu chuyện xây đường hay không, huyện Cẩm Phú chúng ta nếu muốn phát triển, không xây đường là không được."
Nghe thấy Lục Duệ xin phép tới tỉnh thành chạy chuyện xây đường, Lý Minh Hoa cao hứng nói: "Thật tốt quá, huyện trưởng à, lần này anh tới tỉnh thành nhất định phải hoạt động tốt, vạn nhất nếu thành công, anh chính là công thần số một của huyện Cẩm Phú chúng ta."
Lục Duệ rất rõ ràng suy nghĩ của Lý Minh Hoa, chuyện này hắn không phải bỏ sức, Lục Duệ xông lên đầu, quan hệ các phương diện đều là Lục Duệ đi khơi thông.
Làm không xong thì Lý Minh Hoa một chút trách nhiệm cũng không phải gánh, làm được thì , đối với mọi người mà nói, nhất là bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa này, chính là một chính tích rất lớn, hắn đương nhiên là vui vẻ ngồi mát ăn bát vàng rồi.
Các thường ủy khác đều ôm tâm tư tương tự, đối với chuyện này Lục Duệ đề xuất, đều tỏ vẻ đồng ý, chỉ có bộ trưởng vũ trang Trần Hiểu Vũ là nhìn thoáng qua Lục Duệ rồi chỉ khẽ gật đầu.
Khi Cuộc họp thường ủy kết thúc, Trần Hiểu Vũ cố ý đi chậm lại vài bước, mỉm cười nói với Lục Duệ: "Huyện trưởng, anh rể tôi hỏi thăm anh."
Lục Duệ gật đầu cười khẽ: "Cảm tạ bộ trưởng Mạc đã nhớ tới, ngày hôm qua trong nhà thị trưởng Âu, cũng muốn mời bộ trưởng Mạc tới uống một chén, không ngờ tôi va thị trưởng Âu đều uống say, hôm khác có rảnh thì chúng ta tụ tập."
Trần Hiểu Vũ cười gật đầu, trong lòng thì chấn động không thôi, hắn có thể đi địa vị hiện tại, hoàn toàn là dựa vào anh rể Mạc Đông Phong giúp đỡ, mà hôm nay ở trên cuộc họp thường ủy ủng hộ Lục Duệ, cũng chỉ là bởi vì Mạc Đông Phong gọi điện thoại tới bảo hắn ủng hộ Lục Duệ một chút, chứ trong lòng đối với năng lực của Lục Duệ vẫn nửa tin nửa ngờ, chỉ là thanh niên hơn hai mươi, có năng lực gì chứ?
Nhưng những lời nói của Lục Duệ lại khiến Trần Hiểu Vũ phải nhìn với con mắt không, không nói chuyện nhà máy in, chỉ là có thể cùng uống tới say với thị trưởng, điều này có nghĩa là quan hệ của Lục Duệ và Âu Văn Hải cực kỳ thân thiết, theo Trần Hiểu Vũ, sĩ đồ về sau của Lục Duệ tuyệt đối không thể khinh thường.
"Được rồi, chờ huyện trưởng từ tỉnh lý về, chúng ta tụ tập." Trần Hiểu Vũ cười nói.
Buổi chiều Hôm ấy, dẫn theo Điền Quốc Cường và Đường Kiến Hoa, Lục Duệ rời khỏi huyện Cẩm Phú, tới tỉnh thành.
Lục Duệ biết rõ, sửa đường tuyệt đối không đơn giản như trong tưởng tượng, bởi vì khi ở huyện Đại Đồng và huyện Thuận An hắn đã sửa hai con đường, Lục Duệ biết rất rõ, sửa một con đường quốc lộ không phải là đơn giản như trong tưởng tượng, các loại trình tự thì không nói, chỉ tài chính thôi cũng là một con số trên trời rồi, với tình huống của huyện Cẩm Phú, giá thành của một km đường cũng không thể ít hơn mười lăm vạn, huống chi là hai con đường quốc lộ, nếu như muốn xây một con đường là bốn mươi km, hai con đường cũng gần một trăm km, vậy thì tiền phải bỏ ra cực lớn, xem ra chỉ có thể sửa trên cơ sở vốn có thôi!
Trên đường gập gềnh tới nội thành Mộc Dương, Lục Duệ đã cẩn thận quan sát tình huống mặt đường, con đường này tổng thể mà nói thì khá rộng, chỉ là mặt đường có vấn đề nghiêm trọng, chuẩn xác mà nói, con đường dưới chân này không phải là một điểm nào đó, mà là toàn bộ đều nát rồi.
Nếu như về sau muốn phát triển ngành du lịch va vận chuyển của huyện Cẩm Phú, lượng xe cộ ở đây tất nhiên sẽ gia tăng, nếu như xây đường giống như lúc trước, chỉ lát một tầng nhựa đường lên con đường cũ, mặt đường đơn giản một chút, nhưng như vậy, năng lực chịu tải sẽ bị hạn chế, trong lòng Lục Duệ thực sự rất là rối rắm.
Khi tới tỉnh thành, đã là hơn tám giờ tối, bảo Điền Quốc Cường và Đường Kiến Hoa ở lại thành phố Mộc Dương thiến lập ban trí tỉnh của tỉnh thành, Lục Duệ một mình rời khỏi nơi này, nếu là đi quan hệ, vậy thì phải dựa vào chính bản thân mình.
Ban trú tỉnh, ban trú kinh, đây đều là trạm liên lạc mà chính phủ địa phương thiết lập ở tỉnh thành hoặc là kinh thành, bất kể là lãnh đạo hay là nhân viên công tác tới đây làm việc, có một địa phương như vậy đều vô cùng thuận tiện.
Tuy rằng phí tổn không ít, nhưng Lục Duệ cảm thấy, có một chỗ như vậy làm chuyện gì cũng tiện hơn không ít, tốn chút tiền cũng đáng.
Lục Duệ đang muốn đi bái phỏng Tả Cương, anh trai của Tả Mai thì điện thoại đổ chuông.
"Xin chào, là đồng chí Lục Duệ phải không?"
Số là số lạ, giọng cũng là giọng mà Lục Duệ không quen.
Ngây ra một thoáng, Lục Duệ chậm rãi đáp: "Xin chào, tôi là Lục Duệ, xin hỏi anh là?"
Người nọ cười ha ha: "Chào đồng chí Lục Duệ, tôi là thư ký Trần Dương của bí thư tỉnh ủy Hàn."
Lục Duệ ngẩn người, vội vàng nói: "Chào anh, chào thư ký Trần."
Trần Dương cười cười: "Bí thư Hàn muốn nói chuyện với anh."
Không đợi Lục Duệ có phản