Biện pháp của Lục Duệ thật ra rất đơn giản, phân tán quyền lực tụ tập trên tay mình cho các phó huyện trưởng, như vậy tuy rằng thoạt nhìn thì quyền lực mình bị suy yếu, nhưng lại chia một cá bánh ngọt có lợi ích cực lớn ra, ở trong mắt Lục Duệ, những phó huyện trưởng này đều là kẻ có kinh nghiệm quan trường, tối đại hóa lợi ích trong tay cũng là chuyện bọn họ giỏi nhất, Lục Duệ minh bạch nguyên nhân bọn họ cao hứng, dù sao có quyền lực lớn như vậy ở trong tay, bọn họ khẳng định sẽ tranh thủ được tối đại hóa lợi ích.
Chỉ có điều việc này Lục Duệ sẽ không quan tâm, hắn chỉ cân nhắc một điểm, đó chính là vấn đề chất lượng, chỉ cần chất lượng quốc lộ được cam đoan, những người này làm như thế nào hắn không quan tâm.
Cải tạo quốc lộ của hai trấn Lục Duệ phụ trách cuối cùng quyết định giao cho công ty kiến trúc Vĩnh Phát Lý Minh Hoa giới thiệu phụ trách, ngoài ra một nửa thì giao cho người phụ trách của công ty kiến trúc lớn thứ ba thành phố Mộc Dương do cục trưởng cục giao thông thành phố Phú Kiên Cường giới thiệu.
Lục Duệ tự mình dặn dò họ, mặc kệ các anh làm thế nào, nếu như xảy ra vấn đề thì đừng trách tôi không nói tình cảm.
Toàn huyện Huyện Cẩm Phú hiện tại đều iwr trong trạng thái khí thế ngất trời, bởi vì các hương trấn toàn huyện đều đang tiến hành xây dựng quốc lộ, mỗi người đều biết giao thông huyện lý một khi phát triển, phát triển về sau tất nhiên là không thể hạn lượng, mà uy vọng của Lục Duệ cũng đang không ngừng đề cao.
Cuộc họp thường ủy Hôm nay là nghiên cứu về nhân tuyển cục trưởng cục dân chính huyện, Lục Duệ hiểu rất rõ mình hiện tại đừng nhìn bộ dạng rất phong quang, nhưng trên thực tế lại không có ai đi theo, trừ bộ trưởng bộ vũ trang Trần Hiểu Vũ ra, ở trên cuộc họp thường ủy người đứng ở bên mình cũng không nhiều, cho nên bây giờ vẫn đang cố gắng chậm rãi tích lũy nhân khí.
Đối với loại chuyện này hắn hiện tại cơ hồ là rất ít lên tiếng, dù sao quan trường không phải là so nhân khí, cho dù Lục Duệ hiện tại trong quần chúng huyện Cẩm Phú rất d nhân khí, nhưng cũng không có nghĩa là hắn trên cuộc họp thường ủy có thể chiếm được ưu thế, có đôi khi không phải được người dân ủng hộ là anh có thể giải quyết được vấn đề.
Huyện Cẩm Phú không có đặc sản gì, chuẩn xác mà nói, đây là một huyện nghèo khó lấy nông nghiệp gieo trồng làm chủ, Lục Duệ cầm chén trà lắc lắc, trong đầu thì suy nghĩ về chuyên sau khi xây xong quốc lộ.
Không có đặc sắc vậy thì sáng tạo ra đặc sắc.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lục Duệ nhất định phải liên thông lâm trường sông Lượng Tử và thị trấn huyện Cẩm Phú, thị trường du lịch huyện Cẩm Phú rộng lớn, lâm trường sông Lượng Tử cực kỳ rộng, hoàn toàn có thể thông qua phong cảnh nguyên thủy tự nhiên, di chỉ văn hóa cổ, phong tình dân tộc đặc sắc, suối nước nóng thoải mái cao nhã, phiêu lưu kích thích mạo hiểm, Nguyện Hải tự hùng vĩ trực tiếp hấp dẫn đại bộ phận người thích du lịch địa khu xung quanh tới huyện Cẩm Phú du lịch.
Đồng thời, Lục Duệ còn cân nhắc, sau khi xây dựng thành công đường cao tốc nối thành phố Y Lâm tới Mộc Dương, mở rộng diện tích của huyện lị huyện Cẩm Phú, tiến hành cải tạo huyện lị vốn có, chỉ có như vậy mới có thể khiến huyện Cẩm Phú tiến vào một quỹ đạo phát triển hoàn toàn mới.
Dần dần thu hồi suy nghĩ của mình, Lục Duệ phát hiện Lý Minh Hoa đang ngồi ở vị trí giữa vẫn đang thao thao bất tuyệt, không thể không nói, các lãnh đạo luôn thích như vậy, thích giảng giải không cuộc họp, hơn nữa những lãnh đạo này đều rất lợi hại, tri thức uyên bác thì không nói, năng lực kéo đông kéo tây khiến cho người ta trố mắt, một chuyện nhỏ cũng có thể nói rất lâu.
Dư quang quét nhìn các thành viên trên cuộc họp thường ủy, Lục Duệ phát hiện mọi người làm đủ việc, có người thì nghe rất nghiêm túc nghe rất nghiêm túc, mà có người thì dứt khoát cúi đầu viết lách, tựa hồ đang ghi chép lại gì đó, có điều Lục Duệ lại cảm thấy, bọn họ chưa chắc đã ghi chép những lời của Lý Minh Hoa.
Thản nhiên nhìn các thường ủy, Lục Duệ lại phát hiện phó huyện trưởng thường vụ Lao Mô ngồi đối diện mình sắc mặt có chút khó coi.
Khẽ cau mày, Lục Duệ quan sát kỹ Lao Mô.
Dù sao ánh mắt mọi người đều chú ý lên người Lý Minh Hoa, cũng không ai chú ý tới mình.
Lục Duệ quan sát quan sát sắc mặt của Lao Mô, phát hiện hắn tựa hồ đang rất không vui, nhất là khi Lý Minh Hoa vài lần nhắc tới công tác của cục dân chính không được tốt, sắc mặt của Lao Mô càng khó coi, tựa hồ muốn nói cái gì đó, nhưng mấy lần muốn nói lại thôi.
Trong lòng khẽ động, Lục Duệ nghĩ đến công tác của cục dân chính chính là vị phó huyện trưởng thường vụ này phân quản, nói cách khác, cục trưởng cục dân chính huyện khẳng định là người của Lao Mô, xem ra lần này Lý Minh Hoa là muốn động thủ với Lao Mô này.
Đối với phó huyện trưởng thường vụ Lao Mô này, Lục Duệ thông qua các loại con đường tìm hiểu tình huống, Lao Mô là một tay huyện trưởng tiền nhiệm đề bạt, vốn không phe phái của Lý Minh Hoa hay Dương Sơn, chỉ là vì tư lịch ở huyện chính phủ rất lâu, cho nên mới được ngồi trên vị trí phó huyện trưởng thường vụ.
Người này cực kỳ giảo hoạt, ỷ vào mình ở chính phủ có tư lịch lâu, môn sinh lại nhiều, rất nhiều lúc đều vai nhân vật cỏ đầu tường, ngay cả huyện trưởng tân nhiệm Lục Duệ này hắn cũng vẫn giữ nguyên tắc tiếp xúc không xa không gần.
"Xét thấy các hạng công tác của huyện Cẩm Phú cần phát triển, nhất là công tác xây dựng cải tạo quốc lộ trong huyện và đường cao tốc toàn tỉnh sắp được khởi công toàn diện, công tác dân chính của huyện lý phải tăng mạnh quản lý, tôi đề nghị, điều chỉnh một chút nhân tuyển cục trưởng cục dân chính, do đồng chí Trần Tĩnh, phó chủ nhiệm hội