Trong Quan trường, thái độ của thượng cấp thượng cấp đối với anh, trên trình độ rất lớn quyết định độ tín nhiệm của bên cạnh bên cạnh đối với anh, ai được thượng cấp thượng cấp coi trọng hơn, người đó trong công tác sẽ được ủng hộ nhiều hơn.
Đồng dạng, đồng sự bên cạnh đối với anh cũng sẽ kiêng kị và tin tưởng hơn.
Rõ ràng rõ ràng, vừa rồi tất cả mọi người có thể nhìn ra, trong ban lãnh đạo huyện Cẩm Phú, huyện trưởng Lục Duệ này so với bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa thì được bí thư thị ủy Ngụy Hoa Dương coi trọng hơn, dù sao đãi ngộ vừa rồi có phân biệt rất rõ ràng, hơn nữa khác biệt còn rất lớn, có thể nói Ngụy Hoa Dương đối với Lục Duệ hoàn toàn là biểu hiện coi trọng, mà đối với Lý Minh Hoa thì là một loại thái độ rất công thức hoá.
Lục Duệ thì hiểu rõ hôm nay hôm nay của Ngụy Hoa Dương, y đây là đang công khai cho thấy sự ủng hộ đối với mình, cũng đang cảnh cáo Lý Minh Hoa thu liễm một chút.
Mấy ngày hôm trước khi nói chuyện điện thoại với Âu Văn Hải, Âu Văn Hải đã hỏi qua tình huống công tác của Lục Duệ ở huyện Cẩm Phú, Lục Duệ cũng không giấu diếm gì hắn, nói ra Lý Minh Hoa gần đây không ngừng giở trò, thủy chung nhằm vào mình, xem ra hiện tại Ngụy Hoa Dương và Âu Văn Hải chắc là đang trong tuần trăng mật, quan hệ của hai người rất không tồi, Ngụy Hoa Dương chắc là từ chỗ Âu Văn Hải nghe nói chuyện này, hôm nay đây là đang cảnh cáo Lý Minh Hoa, Lục Duệ là người của mình, anh cẩn thận một chút cho tôi, nếu không đừng trách tôi thu thập anh.
Đi tới Âu Văn Hải đi tới, vỗ vỗ vai Lục Duệ, cười nói: "Làm không tồi, bí thư Hàn gọi điện thoại khích lệ cậu."
Quan hệ giữa Hai người đã không cần phải nói những lời khách khí làm gì, một câu quan tâm, một ánh mắt đã biểu lộ được ý tứ.
Lục Duệ cảm kích gật đầu, nói với Âu Văn Hải: "Thị trưởng ngài yên tâm, công tác của huyện Cẩm Phú nhất định sẽ bước lên một bậc thang mới." Âu Văn Hải và Ngụy Hoa Dương đối thoại với Lục Duệ, Lý Minh Hoa nghe không sót một chữ, bởi vì hai người một là bí thư huyện ủy, một là huyện trưởng, vị trí rất gần nhau, hắn đứng Lục Duệ Lục Duệ, nhìn thấy Lục Duệ thân thiết với bí thư thị ủy và thị trưởng như vậy, điều này khiến cho Lý Minh Hoa trong lòng dâng lên một loại cảm giác buồn bực, xem ra quan hệ phía sau Lục Duệ này thực sự không đơn giản, mình chẳng lẽ chọc phải một tổ ong vò vẽ rồi?
Phó bí thư Thị ủy Đặng Tiền Tiến nhìn thấy tình huống này, khẽ mỉm cười, cầm tay Lý Minh Hoa cười nói: "Lão Lý à, huyện ủy phải ủng hộ công tác của chính phủ, lần này tỉnh lý xây dựng đường cao tốc, đối với huyện Cẩm Phú các anh cũng là một tuyệt hảo tuyệt hảo, nhất định phải nắm lấy cơ hội ngàn năm một thuở này, tranh thủ trong khoảng thời gian ngắn giành được thành tích không tồi, có gì khó khăn thì có thể tới thị ủy xin giúp đỡ, thị ủy đối với huyện Cẩm Phú các anh vẫn rất chú ý."
Hắn cũng biết một chút về tình huống của Lý Minh Hoa, biết Lý Minh Hoa ở thị lý cũng không có hậu trường, lúc này Lục Duệ được Âu Văn Hải và Ngụy Hoa Dương chống lưng, vậy hắn dứt khoát chủ động mượn sức Lý Minh Hoa, tuy rằng đối với bối cảnh của Lục Duệ có chút kiêng kị, nhưng cũng không ngại an bài nhân thủ cho riêng mình, chỉ cần Lý Minh Hoa không túi bụi với Lục Duệ, ủng hộ Lục Duệ khai triển công tác phía chính phủ là được, dù sao chính phủ cũng là làm kinh tế, thân là người đứng đầu huyện ủy, chuyện Lý Minh Hoa thăng chức cũng chỉ là sớm hay muộn.
Trên nghi thức khởi công, phó thính trưởng thính giao thông tỉnh Chu Hải đại biểu tỉnh ủy phát biểu, trong bài phát biểu, hắn tán dương công tác giai đoạn chuẩn bị công trình của huyện Cẩm Phú và thành phố Mộc Dương, yêu cầu phía thi công thi công thi công bảo đảm chất lượng.
Tài ăn nói của Ngụy Hoa Dương tất nhiên cũng không phải là quá hay đem bản diễn thuyết chuẩn bị ra đọc, đầu tiên là nói về ý nghĩa quan trọng của đường cao tốc đối với toàn tỉnh, thậm chí thành phố Mộc Dương, càng nhấn mạnh, trong quá trình thi công, thị ủy thị chính phủ thành phố Mộc Dương nhất định phải toàn lực phối hợp, chỉ cần là cần thiết cho công trình, thành phố Mộc Dương có người sẽ xuất người, có sức sẽ ra sức, kiên quyết bảo đảm công trình được thi công thuận lợi.
Đến phiên phía thi công phát biểu, Lục Duệ nhìn Kim Lệ đứng trên bục, trong lòng cười khổ.
Tuy rằng tuổi không lớn như Chu Hải và Ngụy Hoa Dương, nhưng đứng trên đài phát biểu cũng rất bá đạo, không hề có cảm giác luống cuống.
Nhìn nữ nhân đứng trên đài phát biểu, trong lòng Lục Duệ thầm đoán, người như vậy sao lại phải đi làm ăn nhỉ? Dựa vào quyền lực và thế lực của phụ bối, bất kể là tòng chính hay là tòng quân, cô ta chắc đều sẽ có thành tựu không nhỏ chứ?
Sau khi nghi thức Khởi công chấm dứt, huyện ủy Cẩm Phú tổ chức một tiệc chiêu đãi, khoản đãi các khách nhân.
" Huyện trưởng Lục, anh sao không đi xã giao với các lãnh đạo?"
Khi Lục Duệ đang trốn trong trốn ở góc phòng thì một thanh âm vang lên bên tai.
Lục Duệ đang uống rượu suýt nữa thì sặc, quay đầu lại nhìn lại phát hiện Kim Lệ đang tươi cười nhìn mình.
Bất đắc dĩ cười khổ, Lục Duệ không thể nói với cô ta, tôi là vì nguyên nhân không thích chơi trò lá mặt lá trái với mấy vị lãnh đạo nên mới trốn ở đây ăn, kể ra, Lục Duệ thật sự có chút đói bụng, từ buổi sáng đến giờ hắn chẳng có được một giọt nước vào bụng, lại làm việc cả ngày, không đói mới là lạ.
"Kim đổng, ngài đừng trêu tôi." Lục Duệ cười khổ.
Kim Lệ mỉm cười, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười trêu ghẹo: "Huyện trưởng Lục có bạn gái chưa?"
Lục Duệ ngẩn người, rất lấy làm lạ sao chủ tịch Kim này lại hỏi một câu bát quái như vậy, có điều xuất phát từ lễ phép và kiêng kị bối cảnh đối phương, hắn vẫn