Lục Duệ cười lạnh trong lòng, xem ra Lý Minh Hoa là muốn bắt mình làm ác nhân, hiện tại lãnh đạo nào trong huyện chẳng xin công trình cho người thân của mình, nghĩ đến Lý Minh Hoa là muốn lấy chuyện này ra làm trò, nhưng lại không thích làm người ác, ngược lại muốn đẩy mình ra mặt.
"Bí thư Lý, chuyện này tôi không có ý kiến gì, có điều tôi thấy cần phải lấy ra thảo luận một chút trên cuộc họp thường ủy, anh thấy sao?" Lục Duệ bình tĩnh nói, không hề nhìn ra có điều gì dị twhowngf, có điều lời nói lại khiến Lý Minh Hoa sửng sốt, từ sau khi Lục Duệ với Dương Sơn, tóm cục trưởng cục công an Hồ Đào, uy tín của hắn trong toàn huyện đã lên cao, nhất là trong các cuộc họp thường ủy gần đây, biểu hiện của Lục Duệ vô cùng trầm ổn, không hề có loại tư thế càn rỡ tuổi trẻ đắc chí, đặc biệt là hắn đề xuất ý tưởng xây dựng nội thành mới, khiến rất nhiều người phải nhìn với cặp mắt khác xưa, cảm thấy thứ trong đầu huyện trưởng trẻ tuổi này rất hữu dụng.
Mắt thấy Lục Duệ ở huyện Cẩm Phú uy vọng càng lúc càng cao, đánh giá của quần chúng và các cán bộ đối với hắn càng ngày càng tốt, Lý Minh Hoa trong lòng sao có thể không lo?
Lần này đến tìm Lục Duệ, hắn chính là muốn nhân lúc Lục Duệ không biết về các quan hệ phức tạp rắc rối trong huyện, khiến Lục Duệ và Dương Sơn phát sinh mâu thuẫn, như vậy hai người cuối cùng khẳng định sẽ trở mặt, không ngờ Lục Duệ căn bản không định quản chuyện này, một câu muốn đưa ra cuộc họp thường ủy, dù sao lên tới trên cuộc họp thường ủy, rất nhiều chuyện chính là tổ chức quyết định, Lý Minh Hoa cũng không có biện pháp.
"Vậy được rồi, chuyện này chúng ta sẽ thảo luận trên cuộc họp thường ủy.
" Cười cười, Lý Minh Hoa nhìn thoáng qua Lục Duệ, nhưng không nói gì nữa, mà là đứng dậy cáo từ.
Lục Duệ tiễn hắn tới cửa, nhìn bóng dáng Lý Minh Hoa đi xa, nhẹ nhàng lắc đầu, lúc này còn muốn tranh quyền đoạt lợi, vị bí thư Lý này chẳng trách nhiều năm như vậy vẫn không leo lên được, đúng là quá ngu ngốc.
Trở lại văn phòng, Lục Duệ nghĩ một lát, vừa định cầm điện thoại, không ngờ điện thoại lại đổ chuông trước, nhìn số bên trên, Lục Duệ sửng sốt, là số của Phụng Kinh lập tức cười cười lắc đầu, cầm điện thoại nói: "Alo, tôi là Lục Duệ.
"
Bên kia Điện thoại truyền đến một tiếng cười khẽ: "Sao, đại huyện trưởng, anh đang giở giọng quan với ai thế?"
Lục Duệ lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Đại tiểu thư, em giở trò gì vậy? Sao lại đến Phụng kinh.
"
Người ở đầu dây bên kia là Lâm Nhược Lam, nghe vậy thì cười khẽ, chần chờ một chút rồi nói với Lục Duệ: "À, anh biết em ở nhà ai không?"
Lục Duệ ngẩn ra: "Nhược Lam, đã xảy ra chuyện gì à? Chẳng lẽ cha không đồng ý cho chúng ta đính hôn?" Hắn theo bản năng nghĩ đến Lâm Phụng Thiên, dù sao lúc trước khi ở Lâm gia, Lâm Phụng Thiên đối với chuyện giữa mình và Lâm Nhược Lam vẫn giữ thái độ phản đối.
Lâm Nhược Lam không nói gì, sau khi cười ha ha thì mới nói: "Anh nghĩ đi đâu thế? Chuyện đính hôn lần này là sự đồng ý của mấy gia gia, cha em nào dám có ý kiến.
" Nói xong, tình tự của cô ta có chút xuống thấp: "Sức khỏe của ông nội không được tốt lắm, bác sĩ nói, không biết có thể gắng qua sang năm hay không.
"
Sức khỏe của Lâm lão quá yếu? Trong đầu Lục Duệ hiện lên suy nghĩ này, trong lòng chấn động kịch liệt, xem ra mình đoán không sai, sức khỏe của mấy vị lão nhân gia đều không tốt lắm, nếu không thì cũng sẽ không vội bắt mình và Lâm Nhược Lam đính hôn.
"Nhưng, chuyện này có liên quan gì tới việc em tới Phụng kinh?" Lục Duệ có chút khó hiểu hỏi.
Lâm Nhược Lam ừ một tiếng: "Ông nội đã nói chuyện cha mẹ thân sinh của em cho em hay, em hiện tại đang ở nhà anh họ.
"
"Anh họ?"
"Đúng vậy, cháo ngoại của bà em, cậu hiện tại đang ra nước ngoài.
" Lâm Nhược Lam giải thích.
Lục Duệ ngây ra, về vấn đề thân thế của Lâm Nhược Lam, hai người từng trao đổi, hắn đã biết ông cố của Lâm Nhược Lam là ai, cũng biết vị lão nhân này có địa vị hiển hách ở chiến tuyến nào đó của Hoa Hạ, có thể dùng thân phận thư sinh trở thành thượng tướng, có thể thấy được địa vị của lão nhân ấy.
Căn cứ vào giải thích Lâm Nhược Lam nhận được, năm đó sau khi ông cố qua đời, mấy người khác của nhà họ tiếp tục làm việc ở chiến tuyến bí mật, cha mẹ của cô ta thì hy sinh ở nước ngoài, khi đó cô ta mới được mấy tháng.
Mà sau đó không lâu, tổ phụ của Lâm Nhược Lam cũng bởi vì thương tâm quá độ mà mất, trước lúc lâm chung đã giao cô ta cho Lâm lão gia tử nuôi nấng, cũng chính vì vậy, địa vị của Lâm Nhược Lam trong lòng lão nhân nhà mới cao như vậy.
Có điều lúc đó, Lục Duệ không hề nghe Lâm Nhược Lam nhắc tới cô ta còn có cậu.
Do dự một chút, Lục Duệ vẫn ôn nhu nói: "Bên nhà mẹ em còn có người à?"
Lâm Nhược Lam nói khẽ: "Năm đó mẹ và cha khi đang chấp hành nhiệm vụ thì có em, về sau người đưa em về nước không nói trong nhà mẹ còn ai, ông nội và Chu gia gia bọn họ cũng không biết, gần đây cậu mới thông qua người bên Quốc An tìm được em.
"
Lục Duệ gật đầu, loại chuyện này hắn cũng không bất ngờ, dù sao rất nhiều chuyện của Hoa Hạ qua nhiều năm mới được tiết lộ, công tác ẩn nấp chiến tuyến bí mật là vậy, tuy rằng rất kỳ quái nếu gia tộc của mẹ Lâm Nhược Lam thế lực không nhỏ, sao lại để con gái làm chuyện của điệp viên, nhưng Lục Duệ lại không hỏi nhiều, rất nhiều lúc loại chuyện này mình không thể tìm hiểu.
Tựa hồ biết nghi hoặc của Lục Duệ, Lâm Nhược Lam nói khẽ: "Mẹ em năm đó cãi nhau với ông ngoại nên bỏ nhà đi.
"
Gật đầu, Lục Duệ không nói thêm gì nữa.
Lâm Nhược Lam bỗng nhiên như nghĩ tới gì đó, cười nói với Lục Duệ: "Đúng rồi, chị dâu em đang ở huyện Cẩm Phú đấy, anh gặp chưa?"
Lục Duệ ngẩn ra, chị dâu?
Bên tai liền nghe thấy Lâm Nhược Lam nói: "Chị dâu tên là Kim Lệ, làm ở tập đoàn xây dựng Hằng Đạt, nghe nói