Đối với cuộc họp thường ủy hôm nay, Lý Minh Hoa thật sự rất coi trọng, giữa hắn và công ty Vĩnh Phát có quan hệ nhiều năm, mấy ngày hôm trước lão tổng của Vĩnh Phát Vĩnh Phát tự mình tìm Lý Minh Hoa, vốn Lý Minh Hoa đối với loại chuyện này cũng là thíc nhúng tay, theo hắn, loại chuyện này chính một bí thư huyện ủy như hắn mà nhúng tay vào thì đúng là đại tài tiểu dụng, nhưng nghe nói lần này thương nhân nhận thầu là đơn vị liên quan tới phó bí thư huyện ủy Dương Sơn, Lý Minh Hoa lập tức nổi giận.
Đối với huyện trưởng trẻ con Lục Duệ này, Lý Minh Hoa không có ác cảm gì, dù sao lúc trước là mình ép Lục Duệ người ta, Lục Duệ có bản lĩnh chống đỡ sự chèn ép của mình, phát triển đi lên, tuy rằng trong lòng có chút khó chịu, nhưng kiêng kị bối cảnh và thủ đoạn của Lục Duệ, Lý Minh Hoa vẫn có chút không dám làm gì.
Nhưng đối với phó bí thư huyện ủy Dương Sơn, oán hận trong lòng Lý Minh Hoa khó có thể diễn tả.
Hai người ở huyện Cẩm Phú đấu mười năm, vốn trong chuyện cùng bài ngoại thì có sự ăn ý bất thành văn, nhưng lần này trong chuyện của Lục Duệ, Dương Sơn lại giở trò với Lý Minh Hoa, nhất là trong chuyện cục trưởng cục công an huyện Hồ Đào, cho cho Lý Minh Hoa một quyền nặng.
Nhìn thoáng qua các thường ủy đang ngồi, trong lòng Lý Minh Hoa rất cao hứng, Lục Duệ không hề tỏ thái độ, ba thường ủy ở phe hắn khẳng định sẽ bỏ phiếu trắng, phải biết rằng đám người Lao Mô và Vương Khải Tân trừ chuyện liên quan tới Lục Duệ mới phát biểu ý kiến ra, phần lớn là bỏ phiếu trắng.
Như vậy bên mình có chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Cổ Hoa, trưởng phòng tổ chức huyện ủy Tần Dương, trưởng ban tuyên truyền huyện ủy Trương Hải Yến, cộng với bí thư huyện ủy hắn, tổng cộng có bốn phiếu.
Bên Dương Sơn, trừ bí thư Ủy ban chính pháp Bảo Đức Trung và bí thư Ủy ban kiểm tra Mã Hạo Quân, chỉ có một phiếu của hắn.
Bốn đấu ba!
Lý Minh Hoa trong lòng thầm tính toán, biết mình khẳng định nắm chắc thắng lợi.
Quả nhiên, tựa như suy đoán của Lý Minh Hoa, kế tiếp khi các thường ủy phát biểu ý kiến của mình, hoặc là đứng ở bên hắn, hoặc là đứng bên Dương Sơn, mà các thường ủy phe Lục Duệ, dưới tình huống Lục Duệ không tỏ thái độ, thống nhất biểu lộ lập trường của mình- bỏ phiếu trắng!
Trừ Lục Duệ ra, tất cả mọi người đều tỏ rõ thái độ, Lý Minh Hoa nhìn Dương Sơn, sự buồn bực trong lòng cuối cùng cũng được phát tiết một chút.
Dương Sơn cũng có chút bất ngờ, không ngờ các thường ủy phía Lục Duệ đều bỏ phiếu trắng,tình cảnh hiện tại giống như quay lại trước kia, đó chính là phái trung lập nhiều nhất, sau đó Lý Minh Hoa áp chế mình, chẳng lẽ, thật sự sẽ như vậy ư?
Nhìn thấy cảnh này, Dương Sơn cuối cùng cũng không thể trầm mặc được nữa, lộ ra tươi cười nói: "Các đồng chí, vừa rồi đồng chí Hạo Quân nói đúng, cái này gọi là thuật nghiệp có chuyên công, vì sao vấn đề thương nhân nhận thầu xây dựng tiểu khu lại được đem ra thảo luận trên cuộc họp thường ủy huyện Cẩm Phú? Nguyên nhân chính là vì những hạng mục này đều do chính phủ đầu tư, mà mấy hạng mục này cũng liên quan tới phát triển tương lai của huyện Cẩm Phú chúng ta, cho nên mới đưa những hạng mục vốn do những bộ môn tương quan như cục xây dựng và cục quy hoạch nghiên cứu quyết định lên trên cuộc họp thường ủy để thảo luận, tôi cảm thấy, quyền quyết định cuối cùng cần phải nghe một chút ý kiến của mấy vị đồng chí, mọi người nói xem sao?"
Cục trưởng xây dựng Lý Thông thiếu chút nữa thì chửi má nó lên, nghĩ thầm lão hồ li anh đây không phải là chơi tôi à? Cho dù lão tử hiện tại nói ra ý kiến, cuối cùng vẫn phải nghe theo các thường ủy thôi? Nói dễ nghe nhỉ, thuật nghiệp có chuyên công, nếu thật sự như vậy thì các anh còn mở cuộc họp thường ủy làm gì, nghe chúng tôi có phải là xong không?
Thật ra Lục Duệ cũng rất phản cảm với loại hội nghị này, đúng như lời Dương Sơn nói, người ngoài không hiểu chuyện trong nghề, cả đám cả ngày chỉ nghĩ đến việc đấu đá nhau, làm sao để kéo đối thủ chính trị thì biết đếch gì về xây dựng? Chẳng qua là muốn kiếm lợi ích, giành được chỗ tốt mà thôi.
Chính vào lúc này, Lý Minh Hoa nhìn về phía Lục Duệ, cười nói: "Huyện trưởng Lục, công trình lần này phía chính phủ các anh mới là chủ đạo, quy hoạch huyện lị mới là anh đề xuất đầu tiên, anh có ý kiến gì không?"
Lục Duệ cười cười, nói: "Tôi á, ở đại học tôi học hệ tiếng Trung, đối với ngành xây dựng thật sự là không biết, một vị lãnh đạo trước kia dậy tôi, thường dân như tôi, đối với ngành nghề mà mình không hiểu, tốt nhất là nghe nhiều mà nói ít, tôi cảm thấy những gì mọi người nói đều rất có đạo lý, tôi xin có ý kiến, Quan trọng là này đối với huyện Cẩm Phú chúng ta mà nói là bề mặt, là da, làm việc gì cũng phải chú ý chứng cứ rõ ràng, không thể bằng vào những gì trên tài liệu được, cái đó thì được gì? Quan trọng là phải nhìn năng lực.
Thực lực!"
Lời này nói rất quan minh chính đại, nhưng nếu ngẫm kỹ thì phải hiện hắn như chưa nói gì.
Có điều liền nghe thấy Lục Duệ thản nhiên nói tiếp: "Nhưng cái gì là thực lực? Hòa thượng Ngoại lai biết niệm kinh à? hay là lấy ra giấy chứng nhận chứng tỏ mình biết làm việc?" Lục Duệ mỉm cười nhìn về phía mọi người: "Chỉ sợ không cần thiết, tôi cảm thấy, chỉ có thực sự lấy ra bản sự của mình, vậy mới thể hiện được thực lực của thương nhân xây dựng, đừng nói là công ty lớn của huyện Cẩm Phú hay là của nơi nào đó, cho dù là tập đoàn lớn của nước Mỹ, nếu xây ra một tòa nhà như bã đâu, vậy thì loại tập đoàn này chúng ta vẫn phải kính nhi viễn chi.
"
Sắc mặt Dương Sơn không thay đổi, nhưng sắc mặt Lý Minh Hoa lập tức trầm, Lục Duệ này rõ ràng đang ám chỉ gì đó.
Bên tai liền vang lên giọng nói của Lục