Cuộc họp thường ủy Huyện ủy, hôm nay đề tài thảo luận có hai mục, một là vấn đề nhân tuyển chủ nhiệm hội quản ủy khu khai phá du lịch sông Lượng Tử, còn lại là về phía nhận thầu thi công mấy hu nhỏ ở quảng trường nội thành mới, bởi vì mấy khu nhỏ này đều là chính phủ huyện Cẩm Phú đầu tư xây dựng, cho nên quyền quyết định của phía thi công nằm trong tay chính phủ, mà mấy khu nhỏ này cũng là miếng thịt béo trong mắt rất nhiều đơn vị thi công.
Mấy khu nhỏ được mệnh danh là gia viên Hoa Hạ này được người ta chú ý nhất trong xây dựng huyện lị mới, bởi vì đầu tư toàn ngạch của huyện ủy huyện chính phủ, đối với đơn vị nhận thầu mà nói, hoàn toàn chính là kiểu mua bán ta không bắt giặc, căn bản không giống những công trình cần đút lót như cửa hàng quảng trường và phố xá, phải biết rằng công trình này tuy rằng phía chính phủ cung cấp trợ giúp, để những thương nhân kha phá vay từ ngân hàng, nhưng tiền kỳ công trình, bọn họ vẫn phải bỏ vào một khoản tài chính lớn, đối với những công ty xây dựng vốn ít mà nói tì công trình nhỏ thế này là có sức hấp dẫn nhất.
Cho nên, mấy công trình không đáng quan tâm trong mắt những thương nhân khai phá lớn như Kim Lệ lại biến thành miếng thịt béo mà bao nơi muốn tranh giành, thế cho nên khắp nơi khắp nơi đều đang tìm quan hệ, cuối cùng biến thành một đề tài thảo luận trên cuộc họp thường ủy huyện Cẩm Phú, các lãnh đạo của đơn vị tương quan vốn phụ trách việc này như cục xây dựng, cục quy hoạch cũng dự thính hội nghị lần này.
Từng xấp tài liệu dày được đặt trước mặt mọi người, đều là tài liệu về những thương nhân xây dựng tham dự cạnh tranh lầ này, Lục Duệ lật xem những tài liệu này thì không khỏi buồn cười, đơn vị liên quan của Lý Minh Hoa và Dương Sơn đều ở bên trong, chẳng trách hai vị này hôm nay nhìn thấy mình đều tươi cười, thì ra là nhờ mình giơ cao đánh khẽ.
Lục Duệ cười cười, nhìn thoáng qua phó huyện trưởng thường vụ Lao Mô, gần đây ngày tháng của Lao Mô có thể nói là như cá gặp nước, Lục Duệ rất tín nhiệm hắn, giao cho hắn rất nhiều chuyện của huyện chính phủ, Lao Mô thì nhìn thấy quan hệ của Lục Duệ với bí thư thị ủy và thị trưởng, quan hệ của vị huyện trưởng Lục này mình căn bản không thể tưởng tượng, chỉ cần mình đi theo hắn, về sau ngày lành khẳng định sẽ dài lâu.
Có người coi trọng nhất chính là lợi ích và thực lực, chỉ cần anh bày ra đủ thực lực, lại cho hắn một số lợi ích, hắn sẽ khăng khăng một mực làm việc cho anh, Lao Mô chính là loại người như vậy.
Ho khan một tiếng, Lao Mô nhìn các thường ủy nói: "Các đồng chí, có chuyện này phải thông báo, huyện chính phủ muốn bổ nhiệm đồng chí Điền Quốc Cường, phó chủ nhiệm văn phòng huyện chính phủ làm chủ nhiệm hội quản ủy khai phá du lịch sông Lượng Tử, cấp bậc, tạm định là chính khoa, mọi người có ý kiến gì không?"
Chuyện này Lục Duệ trước chuyện đã thông qua v các thường ủy phía mình, Trần Hiểu Vũ và Vương Khải Tân đều rất rõ ràng, hội quản ủy sông Lượng Tử là nơi Lục Duệ bỏ tâm huyết rất lớn, hắn chuẩn bị cải tạo nơi này trở thành điểm du lịch thành công nhất thành phố Mộc Dương, thậm chí là tỉnh H, một địa phương mấu chốt như vậy, Lục Duệ không có lý do gì không để tâm phúc của mình chưởng quản, mà Điền Quốc Cường là nhân tuyển thích hợp nhất.
Điền Quốc Cường ở văn phòng chính phủ huyện Cẩm Phú đã phải chịu mấy năm ghẻ lạnh, rất quen thuộc với tình huống trong huyện, trình độ văn hóa lại cao, đối với phát triển loại dịch vụ mới lạ như du lịch khẳng định không bài xích, quan trọng nhất là, hắn là thư ký của Lục Duệ, rất hiểu tâm lý và tư tưởng của Lục Duệ, có thể đẩy mạnh phát triển du lịch sông Lượng Tử.
Nghĩ đến đây, Vương Khải Tân ở miệng đầu tiên: "Tôi đồng ý."
Trần Hiểu Vũ cũng gật đầu nói: "Tôi cũng không có ý kiến."
Phó bí thư Huyện ủy Dương Sơn híp mắt lại, nhìn thoáng qua Lục Duệ đang mỉm cười, nhĩ thầm đối phương hôm trước trong điện thoại đã bán cho mình mặt mũi, cười ha ha, đặt cốc xuống bàn, thản nhiên nói: "Tôi cũng đồng ý, đồng chí Quốc Cường có năng lực, tin rằng khu du lịch sông Lượng Tử nhất định có thể phát triển ở trên tay anh ta: "
Dương Sơn vừa tỏ thái độ như vậy, bí thư Ủy ban kiểm tra huyện Mã Hạo Quân và bí thư Ủy ban chính pháp Bảo Đức Trung tất nhiên là nghe theo, cứ như vậy, Lục Duệ còn chưa nói gì, thường ủy đồng ý để Điền Quốc Cường làm chủ nhiệm hội quản ủy sông Lượng Tử cũng đã có sáu người.
Bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa trong lòng trong cười lạnh một tiếng, gật đầu nói: "Nếu mọi người đều đồng ý đồng chí Điền Quốc Cường, vậy tôi thấy thế này, phòng tổ chức sắp tới tìm đồng chí Điền Quốc Cường nói chuyện, sau đó để anh ta mau chóng thượng nhiệm, nắm bắt công tác sông Lượng Tử, sớm ngày đi vào quỹ đạo, cũng tiện làm ra cống hiến cho huyện ta."
Nói xong, hắn gật đầu với trưởng phòng tổ chức huyện ủy Tần Dương: "Chuyện này, đồng chí Tần Dương anh tự đi làm nhé."
Tần Dương mỉm cười, nói: "Bí thư yên tâm, tan họp tôi sẽ đi làm chuyện này."
Cầm tập tài liệu đặt trước mặt, Lý Minh Hoa khẽ cười nói: "Chuyện hội quản ủy Sông Lượng Tử đã xong, chúng ta bàn về mấy khu nhỏ Hoa Hạ hoa viên đi."
Nói xong, hắn lật tài liệu trong tay, nói: "Trong tay tôi là tài liệu về công ty xây dựng Vĩnh Phát, tin rằng mọi người không xa lạ gì với tên của công ty xây dựng Vĩnh Phát, công ty này là xí nghiệp lâu đời của huyện Cẩm Phú chúng ta, thực lực tất nhiên là không thể nghi ngờ, nhiều lần dc bộ môn tương quan của thị lý và huyện lý bầu là xí nghiệp ưu tú."
Nói tới đây, hắn nhìn về phía Lục Duệ vẫn một mực yên lặng không lên tiếng, cười: "Huyện trưởng Lục." Cải tạo quốc lộ huyện đoạn thời gian trước, tôi nhớ rõ công ty Vĩnh Phát cũng tham gia."
Lục Duệ cười khẽ, gật đầu không nói gì.
Hắn biết rõ Lý Minh Hoa có chủ ý gì, cũng hiểu rõ hậu trường của công ty xây dựng Vĩnh Phát này khẳng định là Lý Minh Hoa, ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Dương Sơn đồng dạng cũng đang mỉm cười, Lục Duệ thản nhiên cười.
Xem ra Lý Minh Hoa có quan hệ