Theo Lục Duệ, Lao Động là quân cờ quan trọng mình đặt ở huyện Cẩm Phú, phát triển về sau khẳng định không chỉ dừng lại ở đây, nếu như hiện tại vì chuyện này mà để hắn đi chấp chưởng cục tài chính, thật sự là có chút đại tài, Trịnh Hoa của xã Trúc Mãn cũng không tồi, trong lòng Lục Duệ thầm tính toán, nếu như dựa theo suy nghĩ của mình, hoàn toàn có thể ứng phó với cục diện hiện tại.
Nếu như không phải không có cách nào, Lục Duệ cũng không định điều Trịnh Hoa từ xã Trúc Mãn vào huyện, dù sao hương trấn phía dưới cũng cần nhân thủ.
Chiêm Quyền gật đầu, theo Lục Duệ hơn nửa năm, hắn cũng biết một số suy nghĩ trong lòng vị huyện trưởng trẻ tuổi này, nói khẽ: "Ngoài ra còn có tình huống của vài người, lát nữa tôi sẽ giao cho ngài.
"
Lục Duệ cười cười gật đầu, lại cười nói với Tả Mai và Lao Động: "Tôi hiện tại thiếu nhất chính là nhân tài, mấy người các anh nếu có biết ai thì đề cử cho tôi đi.
"
Sở dĩ nói như vậy, là vì người ở đây, trừ Tả Mai ra, Chiêm Quyền và Lao Động đều là tâm phúc của mình, Lục Duệ tin được nhân phẩm của bọn họ, hơn nữa hai người này ở huyện Cẩm Phú cũng khá lâu, đối với tình huống cán bộ trung tầng trong huyện vẫn rất quen thuộc, hiện giờ cũng chỉ có thể tạm thời như vậy.
Về phần Tả Mai, Lục Duệ cũng yên tâm, dù sao Tả Thiên Nhai biết bối cảnh của mình, sẽ không không dặn dò con gái, hơn nữa Tả Mai và Lao Động đã đính hôn, sau nguyên đán sẽ cử hành hôn lễ, hắn tin Tả Mai sẽ không gây bất lợi cho mình.
Tả Mai nhìn thoáng qua Lục Duệ, mỉm cười nói: "Được, tôi lát nữa cũng sẽ xem thử, có điều người quyết định cuối cùng vẫn phải là ngài.
"
Lục Duệ gật đầu: "Tôi hiểu, cô cứ phụ trách đề cử là được.
"
Chia tay với đám người Tả Mai, Lục Duệ bảo Đường Kiến Hoa đưa Chiêm Quyền về khách sạn nghỉ ngơi, mình thì lấy ra điện thoại di động bấm số Âu Văn Hải.
"chú Âu, chú đang ở đâu vậy.
" Lục Duệ đi thẳng vào vấn đề/
Âu Văn Hải cười ha ha: "Tôi biết cậu sẽ gọi mà, tới đây, tôi đang ở nhà.
"
Lái xe đến nhà Âu Văn Hải, Lục Duệ vừa vào cửa đã hỏi Âu Văn Hải: "Có phải trong thị lý có người gặp xúi quẩy hay không.
"
Âu Văn Hải cười: "Sao cậu biết?"
Trong mắt Lục Duệ hiện lên một đạo hào quang, vừa vào nhà vừa nói: "Lưu Bân không thể vô cớ đến Mộc Dương, tuy rằng hắn chưa nói là vì gì, nhưng tôi đoán được, chắc là trong tỉnh có ai đó liên quan tới vụ án, hắn là tới điều tra phải không?"
Sắc mặt Âu Văn Hải rất nghiêm túc, vươn tay bảo Lục Duệ ngồi xuống sô pha, mình ngồi cạnh Lục Duệ, trầm giọng nói: "Không sai, tỉnh lý sắp tới sẽ có thay đổi rất lớn, thị lý cũng vậy, lần này liên lụy không ít người, cho nên, đồng chí Lưu Bân tới Mộc Dương chúng ta điều tra lấy chứng cớ, vừa rồi mới về tỉnh thành.
"
Lục Duệ gật đầu, chẳng trách Lưu Bân vừa rồi không nói gì với mình, lén lút bảo mình tới tìm Âu Văn Hải.
"chú Âu, rốt cuộc là ai gặp xúi quẩy?" Lục Duệ nhìn Âu Văn Hải, cẩn thận hỏi.
Âu Văn Hải lạnh lùng cười nói: "Tất nhiên là người không hiểu rõ vị trí của mình rồi.
"
Lục Duệ cả kinh, những lời này của Âu Văn Hải có thâm ý sâu sắc, ở Mộc Dương nếu như nói có người không hiểu rõ vị trí của mình, đối với Âu Văn Hải mà nói thì cũng chỉ có phó thị trưởng thường vụ Đào Thành Lâm.
" Thị trưởng Đào! " Lục Duệ chưa nói xong Âu Văn Hải đã thản nhiên ngắt lời: "" Bị Trung kỉ ủy mang đi rồi, ngoài ra, bí thư Ngụy sắp tới sẽ được điều đến tỉnh lý làm phó tỉnh trường.
"
Ầm!
Một tiếng sét vang lên bên tai Lục Duệ, chẳng trách thị lý chậm chạp không điều chỉnh ban lãnh đạo huyện Cẩm Phú, thì ra thị lý cũng xảy ra chuyện lớn như vậy, phó thị trưởng thường vụ Đào Thành Lâm không ngờ đã bị song quy, thậm chí ngay cả bí thư thị ủy Ngụy Hoa Dương cũng bị điều đi.
Lục Duệ lập tức nghĩ đến một chuyện rất trọng yếu, nhìn Âu Văn Hải rồi vội vàng hỏi: "Bí thư Ngụy?"
Ý tứ của Lục Duệ rất rõ ràng, bí thư thị ủy Ngụy Hoa Dương rốt cuộc là minh thăng ám hàng hay là một bước lên mây? Đây chính là có rất nhiều loại cách nói, dù sao bí thư thị ủy cũng là chư hầu chủ chính một phương, mà phó tỉnh trường, phó tỉnh trường tỉnh lý thậm chí còn không có tiếng nói bằng thính tài chính Hà Thuận Chương.
Âu Văn Hải tất nhiên minh bạch ý tứ của Lục Duệ, cũng cảm thấy cao hứng vì phản ứng nhạy bén của tên bộ hạ cũ này, mỉm cười nói: "Yên tâm đi, lần này Hoa Dương Hoa Dương là thăng chức, thành viên của đảng tổ, chính phủ, là người đứng thứ ba.
"
Thở phào một cái, Lục Duệ xem như đã hiểu rồi, đây kết quả vận tác của Hàn Định Bang ở tỉnh thành.
Có điều qua một phút đồng hồ, Lục Duệ vẫn nhíu mày, thất thanh nói: "Gì cơ? Đặng Tiền Tiến thành bí thư thị ủy?"
Âu Văn Hải trừng mắt lườm Lục Duệ, thản nhiên nói: "Phải gọi là bí thư Đặng, cậu chẳng tôn trọng lãnh đạo gì cả?"
Lục Duệ lè lưỡi, có chút khó hiểu nhìn Âu Văn Hải, mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Vừa rồi Âu Văn Hải đã giải thích một số nguyên nhân với Lục Duệ, ban lãnh đạo tỉnh lý xảy ra một số biến hóa, thì ra phó tỉnh trường thường vụ bị song quy, vị phó tỉnh trường này chính là hậu trường của phó thị trưởng thường vụ thành phố Mộc Dương Đào Thành Lâm, do đó thành phố Mộc Dương cũng xảy ra biến hóa rất lớn, bí thư thị ủy Mộc Dương Ngụy Hoa Dương dưới sự ủng hộ của đám người bí thư tỉnh ủy tỉnh H Hàn Định Bang và phó bí thư tỉnh ủy tỉnh H Đường Ba, một bước lên trời, trở thành phó tỉnh trường tỉnh chính phủ, bài danh chỉ dưới phó tỉnh trường thường vụ.
Mà chức bí thư thị ủy Mộc Dương, thì do nguyên phó bí thư thị ủy Đặng Tiền Tiến kế nhiệm.
Vốn Hàn Định Bang định để Âu Văn Hải làm, nhưng ngại Âu Văn Hải ngồi trên vị trí thị trưởng chưa tới một năm, bất kể là tư cách hay là kinh