" Bí thư Ủy ban kiểm tra Tân nhiệm chắc là thuộc phe của bí thư Đặng, cậu phải cẩn thận." Âu Văn Hải nhìn Lục Duệ, cẩn thận dặn dò.
Lục Duệ gật đầu, tỏ vẻ đa minh bạch!" sợ nhất là kẻ địch trốn trong bóng tối, chỉ cần biết hắn là ai là tốt rồi.
Trầm ngâm một lúc, Âu Văn Hải nói với Lục Duệ: "Nếu như nhân tuyển phó bí thư đảng uỷ huyện Cẩm Phú do nội bộ ban lãnh đạo lựa chọn, cậu cảm thấy ai thì thích hợp."
Lục Duệ ngẩn người, bắt đầu cúi đầu trầm ngâm.
Đúng như Âu Văn Hải nói, điều chỉnh ban lãnh đạo huyện Cẩm Phú lần này, nhân tuyển phó bí thư huyện ủy là do nội bộ ban lãnh đạo chọn lựa, nhân tuyển thích hợp cũng không nhiều.
Đầu tiên, trưởng phòng tổ chức huyện ủy Tần Dương, Tần Dương được phân quản công tác cán bộ tổ chức nhiều năm, ở huyện Cẩm Phú có thể nói là môn sinh cố cực cực nhiều, vốn hắn là nhân tuyển thích hợp nhất, nhưng Lục Duệ phải loại hắn đầu tiên, dù sao hắn cũng là tâm phúc của Lý Minh Hoa, một khi đẻ Tần Dương lên làm phó bí thư huyện ủy huyện Cẩm Phú, Lục Duệ có thể tưởng tượng ngày tháng về sau của mình sẽ khó khăn thế nào, phải biết rằng Tần Dương ở phòng tổ chức kinh doanh nhiều năm, mặc dù hiện tại để người của Lục Duệ ngồi vào vị trí trưởng phòng tổ chức thì chắc trong nhất thời bán hội cũng rất khó hoàn toàn nắm giữ được tình huống của phòng tổ chức, ngược lại sẽ bị thân tín của Tần Dương lấy đi mất quyền lực, cho nên, Tần Dương không thể làm phó bí thư này.
Nhân tuyển thứ hai là bí thư đảng uỷ trấn Cẩm Phú huyện Cẩm Phú Vương Khải Tân, Vương Khải Tân tư cách già dặn, trong thành viên thường ủy cũng là thành viên tư cách già dặn nhất, nếu đề bạt hắn làm phó bí thư đảng uỷ, còn có thể thuận đường đề bạt Lao Động.
Có điều Lục Duệ lại vứt bỏ suy nghĩ này.
Thời gian đề bạt Lao Động quá ngắn, cho dù hắn trở thành đảng uỷ đảng uỷ trấn Cẩm Phú, cũng không thể đẻ hắn vào thường ủy, như vậy cũng không có lợi ích thực tế.
Mấu chốt nhất là, Lục Duệ cũng không hoàn toàn tín nhiệm Vương Khải Tân, phải biết rằng, Vương Khải Tân là quan hệ minh hữu v mình, là vì quan hệ của thính trưởng thính giao thông tỉnh Cao Nghĩa mới hợp tác với mình, hắn không phải là cán bộ được Lục Duệ đề bạt như Lao Động hoặc là Điền Quốc Cường, cho nên, Lục Duệ không yên tâm đặt hắn vào vị trí phó bí thư đảng uỷ.
Nhân tuyển còn lại Duy nhất chỉ có Lao Mô.
Luận tư lịch, Lao Mô ở huyện Cẩm Phú tư cách xem như cũng khá, quan hệ các phương diện cũng đều rất quen thuộc, hơn nữa hiện tại hiện tại là phó huyện trưởng thường vụ, từ phía chính phủ điều chỉnh đến đảng uỷ cũng không gì là lạ, quan trọng nhất là, Lao Mô từ chỗ dựa Lục Duệ ra thì không còn ai khác để nương tựa, sau khi trở thành phó bí thư đảng uỷ, hắn cũng chỉ có thể hợp tác với Lục Duệ.
Nghĩ đến đây, Lục Duệ nhìn Âu Văn Hải, gật đầu nói: "Chú Âu, cảm thấy cảm thấy, có thể để đồng chí Lao Mô làm phó bí thư huyện ủy."
Âu Văn Hải nhíu mày, miệng lầm bầm: "Lao Mô?"
Trong đầu hiện ra bộ dạng của phó huyện trưởng thường vụ huyện chính phủ huyện Cẩm Phú, chần chờ một chút rồi gật đầu: "Hắn làm phó bí thư cũng không có vấn đề gì, nhưng phó huyện trưởng thường vụ sẽ đến đảm nhiệm? cậu có nhân tuyển thích hợp chưa?"
Lục Duệ mỉm cười, lộ ra bộ dạng đã tính trước mọi việc, giải thích: "Tôi cảm thấy, đồng chí Tả Mai, phó huyện trưởng huyện Cẩm Phú năng lực không tồi, có thể đảm nhiệm chức vụ phó huyện trưởng thường vụ, chú thấy sao?" Dừng một chút, Lục Duệ lại nói: "Hơn nữa tôi cho rằng, hiện tại quyền lên tiếng của phía chính phủ đối với trong huyện thật sự là quá ít, tôi đề nghị, thị ủy có thể gia tăng hai danh ngạch thường ủy huyện ủy huyện Cẩm Phú, một của bên chính phủ, một của bên đảng uỷ hay không?"
Âu Văn Hải sửng sốt, lập tức bật cười ha ha, chỉ vào Lục Duệ, cười nói: "cậu đúng là tinh minh.
Nhất tiễn song điêu, nhất tiễn song điêu."
Lục Duệ cười ha ha, không nói gì.
Đúng như Âu Văn Hải nói, đề nghị này của Lục Duệ tuyệt đối không phải bắn tên không đích.
Lao Mô trở thành phó bí thư huyện ủy, chức phó huyện trưởng thường vụ để trống sẽ do phó huyện trưởng chủ quản văn giáo vệ sinh Tả Mai tiếp nhận, điều này đảm bảo, trên cuộc họp thường ủy Lục Duệ tối thiểu cũng nắm giữ được năm phiếu, mà phó huyện trưởng thường ủy mới được gia tăng, Lục Duệ rất rõ ràng phải giữ trong tay mình.
Cứ như vậy, trong thường ủy huyện ủy Lục Duệ chiếm sáu phiếu.
Mấu chốt nhất là, Lục Duệ đề xuất gia tăng hai thường ủy, một khi như vậy, thành viên cuộc họp thường ủy huyện ủy huyện Cẩm Phú liền biến thành mười ba người, Lục Duệ đã nắm giữ được sáu phiếu, chỉ cần tranh thủ được thêm một phiếu, se chiếm ưu thế nhiều hơn phân nửa.
Mà thường ủy phía Lý Minh Hoa chỉ có bốn người, cho dù cộng thêm bí thư Ủy ban kiểm tra mới điều đến thì cũng chỉ có năm phiếu, Lý Minh Hoa ít nhất cần phải tranh thủ thêm hai gã thường ủy, như vậy mới có thể giữ được thế bất bại.
Kế sách này của Lục Duệ có thể nói là tiện cho Âu Văn Hải rải cát vào huyện Cẩm Phú.
Dù sao thị lý không chỉ có hai cỗ thế lực là gã và Đặng Tiền Tiến, có có thường ủy của hệ khác tồn tại, một khi như vậy, để tránh khốn cảnh của Lục Duệ ở huyện Cẩm Phú.
" Văn kiện của Thị ủy chắc rất nhanh sẽ đưa xuống, chuyện của huyện Cẩm Phú giao cho cậu, làm cho tốt, đừng để tôi và bí thư Hàn thất vọng." Âu Văn Hải vỗ vai Lục Duệ, trầm giọng nói.
Sáng sớm Ngày hôm sau, Lục Duệ tới văn phòng huyện chính phủ, trước tiên gọi Lao Mô vào văn phòng, sau một phen nói chuyện, Lao Mô vẻ mặt kích động rời khỏi văn phòng Lục Duệ.
Mấy ngày sau, thị chính phủ hạ văn kiện, tiến hành điều chỉnh ban lãnh đạo huyện chính phủ huyện Cẩm Phú, đội ngũ phó huyện trưởng vốn gồm bảy người bị cắt giảm còn bốn người, đồng thời, nguyên bí thư đảng uỷ xã Trúc Mãn huyện Cẩm Phú Trịnh Hoa,