Bất kể là Lục Duệ, hay là Lý Minh Hoa, bọn họ đều minh bạch một điểm, trong quan trường phải tuân thủ quy tắc, đó chính là cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng, trong đấu tranh và thỏa hiệp vẫn công tác cùng nhau, đây mới là quan điểm cơ bản của hai người sau này.
Bảo Đức Trung sắc mặt âm trầm nhìn Lục Duệ và đám người Lao Mô chuyện trò vui vẻ, tuy rằng không nói gì, nhưng lúc này trong lòng hắn cực kỳ chán chường, Đào Thành Lâm rớt đài, liên lụy Dương Sơn cũng bị điều đến thị lý, thế lực Dương hệ từng phong vân nhất thời ở huyện Cẩm Phú trong trong nháy mắt chỉ còn lại một mình mình, hơn nữa còn là tiền đồ mịt mù, điều này khiến cho Bảo Đức Trung không khỏi có chút cảm giác thỏ tử hồ bi.
Theo Bảo Đức Trung, bất kể là Lục Duệ hay là Lý Minh Hoa đều sẽ không tùy tiện chấp nhận sự đầu hàng của mình, dù sao mình là đại biểu cho cán bộ cuối cùng của hệ Dương Sơn.
Quan trọng hơn là, Bảo Đức Trung rất rõ ràng, chuyện phương diện này rất nhiều, mình phải đưa ra thành ý mới được.
Vốn là hắn định đầu nhập Lý Minh Hoa, dù sao Lý Minh Hoa cũng là bí thư huyện ủy, có điều Bảo Đức Trung nghĩ đến mình lúc trước chủ lực bắt Hồ Đào, cục trưởng cục công an huyện, tâm phúc của Lý Minh Hoa, hắn liền minh bạch, giữa mình và Lý Minh Hoa khẳng định tồn tại một loại ngăn cách, loại ngăn cách này rất có thể sẽ khiến mình không chiếm được sự tín nhiệm của Lý Minh Hoa.
Chậm rãi hướng ánh mắt về phía Lục Duệ ngồi trên vị trí huyện trưởng, trong lòng hắn rất rối rắm.
Lục Duệ tuy rằng hiện tại thoạt nhìn thì tình thế không tồi, nhưng hắn vẫn là ngoại lai, cho dù có thị trưởng Âu Văn Hải ủng hộ, có điều tin tức từ thị lý truyền đến, ngày tháng của Âu Văn Hải cũng không được thoải mái gì, phó thị trưởng thường vụ tân nhiệm Trình Chí Huy và bí thư thị ủy Đặng Tiền Tiến gắn bó một mạch, Âu Văn Hải lúc này cất bước cũng khó.
Thở dài, Bảo Đức Trung vẫn quyết định mình nên chờ xem thế nào.
Thư ký Lý Đào của Lý Minh Hoa bước vào đầu tiên, đặt chén trà và sổ sách của Lý Minh Hoa lên bàn, sau đó lặng lẽ đi vào góc ngồi.
Trong cuộc họp thường ủy Huyện ủy, từ thư ký của bí thư có tư cách dự thính ra, người khác thì không được phép tùy ý tiến vào, nhìn bộ dạng đi ưỡn thẳng lưng của Lý Đào, xem ra tâm tình của người này gần đây chắc là không tồi.
Chỉ chốc lát sau, Lý Minh Hoa hai tay chắp sau lưng tự đắc chậm rãi đi vào phòng họp, phía sau là trưởng phòng tổ chức huyện ủy Tần Dương, mỉm cười chào hỏi mọi người, Lý Minh Hoa chậm rãi ngồi xuống vị trí của mình, thản nhiên nói với chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Cổ Hoa: "Chủ nhiệm Cổ, người đã đến đông đủ chưa?"
Chủ nhiệm Văn phòng huyện ủy Cổ Hoa nhìn chung quanh một vòng, nói khẽ: "Bí thư Lý, đủ mười ba người, không có ai vắng họp cả."
"Ừ, vậy họp thôi." Lý Minh Hoa gật đầu, uy nghiêm nói: "Cuộc họp thường ủy Hôm nay là gặp mặt ban lãnh đạo mới của huyện Cẩm Phú chúng ta, tuy rằng là ban lãnh đạo mới, có điều trừ đồng chí Vương Chấn, đồng chí Tả Mai và đồng chí Tiền Vận Tài ra thì còn lại đều là người cũ, ha ha, về sau chúng ta sẽ cùng làm việc với nhau."
Lục Duệ cười lạnh trong lòng, đối với loại bệnh hình thức này của Lý Minh Hoa hắn rất phản cảm, nhất là thái độ cố làm ra vẻ của Lý Minh Hoa hiện tại, giống như là mình uy nghiêm lắm, theo Lục Duệ, năng lực và danh tiếng của năng lực mới là quan trọng nhất, người cả ngày đặt tâm tư bên trên đấu tranh, cũng sẽ không có nhiều thành tựu.
Lý Minh Hoa lại không biết tâm tư của Lục Duệ, hắn ngồi vào chỗ, nhìn các thường ủy, cảm khái cảm khái ngàn vạn, mình lúc trước khi đang đấu khó phân thắng bại với Dương Sơn, nguyện vọng lớn nhất chính là có một ngày có thể hoàn toàn nắm trong tay cuộc họp thường ủy, khiến huyện Cẩm Phú chỉ có thể phát ra một thanh âm, về sau Lục Duệ xuất hiện, rồi sau nữa Dương Sơn rơi đài.
Lý Minh Hoa Hiện tại, trong lòng trừ một tia hưng phấn bởi vì đối thủ Dương Sơn đã rơi đài ra thì còn lại chính là một cỗ áp lực cực lớn.
Mà nguồn của áp lực này chính là Lục Duệ lúc này đang vẻ mặt tươi cười ngồi cạnh mình.
Cho dù Dương Sơn ngã, mình ở huyện Cẩm Phú vẫn không thể tùy tâm sở dục, phải biết rằng, huyện trưởng thanh niên bên cạnh nhìn qua thì hòa ái dễ gần này, giống như một tảng đá lớn treo trên đầu mình, khiến Lý Minh Hoa buổi tối có cảm giác ngủ không yên.
Cười cười, Lý Minh Hoa thản nhiên nói: "Hôm nay chủ yếu nói mấy chuyện, thứ nhất, để đẩy mạnh công tác của huyện ủy huyện chính phủ huyện Cẩm Phú, cũng để tiện tiến hành công tác huyện ủy huyện chính phủ, vấn đề trên nhân sự phải đưa ra để thảo luận."
Nói tới đây, Lý Minh Hoa nhìn về phía Lục Duệ: "Nghe nói bên chính phủ đã định ra nhân tuyển cục trưởng cục tài chính, huyện trưởng Lục đối với chuyện này có ý kiến gì?"
Lục Duệ cười cười: "Không chỉ là như vậy, chỗ tôi có mấy, có liên quan tới nhân sự, cùng nhau đề xuất, mọi người nghị luận một chút.
Đồng chí bí thư đảng uỷ Xã Trúc Mãn Trịnh Hoa đã được bổ nhiệm thành trợ lý huyện trưởng, tôi đề nghị để anh ta kiêm nhiệm cả vị trí cục trưởng cục tài chính, cục tài chính công tác cục tài chính.
Đồng chí Mã Bảo, trưởng xã xã Trúc Mãn có thể đảm nhiệm chức bí thư đảng uỷ, về phần nhân tuyển trưởng xã xã Trúc Mãn, tôi đề nghị do đồng chí Chu Nghiễm Tài, phó chủ nhiệm văn phòng huyện chính phủ đảm nhiệm."
Dừng một chút, Lục Duệ lại nói: "Đồng chí Chu Tử Kỳ của Cục tài chính tôi đề nghị để anh ta làm cục trưởng cục bảo vệ môi trường."
Dù sao cũng cần ngươi tranh ta đoạt một phen, Lục Duệ cũng không giấu diếm gì, một hơi nói ra mục đích điều chỉnh hôm nay của mình.
Như vậy dứt khoát như vậy là muốn không để Lý Minh Hoa nói ra ý đồ của