Thật ra không riêng gì cán bộ bình thường, ngay cả như vị trí chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị, trên lý luận là cán bộ cấp phó thính không còn cơ hội, chỉ cần chưa đến tuổi về hưu thì cũng có thể trở mình vào lúc này, càng đừng nói tới cán bộ cấp phó thính chưa tiến vào cuộc họp thường ủy, mọi người đều có cơ hội như nhau.
Trong lòng nghĩ như vậy, Lục Duệ tâm sự trùng trùng ngồi trên máy bay tới thành phố Thanh Giang.
Khoang hạng nhất khá yên tĩnh, không có bao nhiêu người, Lục Duệ có thời gian nằm dựa vào ghế mà nhắm mắt dưỡng thần, nhưng bất kể hắn bắt tình tự của mình phải an tĩnh lại, hắn cũng chịu không thể chìm vào giấc ngủ.
Tình huống Hiện tại, tuyệt đối là một lần ác liệt nhất từ khi Lục Duệ tiến vào sĩ đồ tới nay, có thể nói là một bước lên thiên đường, một bước xuống địa ngục.
Lục Duệ thậm chí tin, chỉ cần mình có thể làm ra quyết đoán chính xác nhất, vậy có thể sẽ thay đổi vận mệnh chính trị của thành phố Thanh Giang.
Phải biết rằng tuy rằng chỉ vị trí thường ủy của Mã Xuân Hòa phát sinh biến hóa, trên thực tế là toàn bộ cục diện chính trị thành phố Thanh Giang phát sinh biến hóa, một ban lãnh đạo cấp thành phố ngã ngựa, một phó thị trưởng thường ủy rớt đài, thứ phương diện này trong đây đủ để cho thành phố Thanh Giang vốn đang bình tĩnh phát sinh thay đổi cực lớn.
Cái này gọi là xếp hàng ngồi ăn quả, một cương vị xuất hiện biến hóa, người phía dưới sẽ lần lượt đi lên trên, đây là chuyện rất bình thường.
Giống như tình huống đang tắc đường mà thông, trong cán bộ ở bên dưới, bí thư huyện ủy Tân Hóa Tề Quốc Phát vừa được đề bạt, khẳng định sẽ không động, ban lãnh đạo thành phố Song Sơn nát rồi, tất nhiên cũng sẽ không có động tác gì, sau khi hai bí thư huyện ủy có hy vọng vào thường ủy nhất bị phủ quyết, nhân tuyển còn lại chỉ có thể sinh ra trong nội bộ thị chính phủ.
Tuy rằng Trần Dương vừa điều nhiệm tới thành phố Thanh Giang làm phó thị trưởng chưa được bao lâu, nhưng hắn cũng có ưu thế, đó chính là trẻ tuổi, so sánh với những phó thị trưởng đã hơn bốn mươi tuổi thậm chí hơn năm mươi tuổi khác, Trần Dương chưa tới bốn mươi có một ưu thế tốt.
Phải biết rằng Trung ương hiện tại đang đại lực đề xướng sử dụng cán bộ trẻ tuổi, trên đây, Trần Dương chiếm thế chủ động.
Mà Trần Dương nếu có cơ hội động, tất nhiên sẽ để trống một vị trí phó thị trưởng, đây chính là một cấp phó thính thực quyền, tin rằng rất nhiều người cũng sẽ động tâm.
Thân trong quan trường, Lục Duệ rất rõ ràng một đạo lý, đó chính là trong quan trường mỗi một lần thay đổi quyền lực, đều sẽ mang đến một tia biến hóa cho mỗi người trong mê cục này, hoặc là nói, mỗi một lần đấu tranh quyền lực sở dĩ tác động tới thần kinh của rất nhiều người, là vì trong quan trường mỗi một lần Kim Tự Tháp quyền lực biến hóa đều sẽ khiến người trong quan trường sinh ra một chút hy vọng.
Cái này gọi là hiệu ứng bươm bướm.
Như thành phố Thanh Giang hiện tại, vị trí thường ủy thị ủy, phó thị trưởng của Mã Xuân Hòa vừa bỏ trống, bí thư thị ủy Song Sơn vốn có hy vọng được thay thế nhất là Quan Phúc Cát lại bị song quy, hiệu ứng bươm bướm ly khai sẽ được thể hiện ra, nếu có người lần lượt bổ sung vị trí của bọn họ, vị trí vốn có của người đó sẽ trống, sau đó thì xuất hiện liên tiếp lần lượt bổ sung lần lượt bổ sung, nói trắng ra là, chính là tiến hành lên chức một cấp nối một cấp, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, như vậy một lần thay đổi nhân sự, thậm chí có thể ảnh hưởng tới vận mệnh của một sinh viên bình thường.
Phải biết rằng, kết quả lần lượt biến động chính là một gã nhân viên công vụ bình thường có thể có thể sẽ trở thành cán bộ cấp phó khoa, mà bởi vì hắn được đề bạt, trong một đơn vị vốn đã đủ số khoa viên lại xuất hiện vị trí trống, đơn vị này phải tiến hành tuyển nhân viên công vụ, cho nên một sinh viên bình thường cũng có cơ hội bổ khuyết vào vị trí này.
Hậu quả Mã Xuân Hòa và Quan Phúc Cát cùng nhau rớt đài, chính là Kim Tự Tháp quyền lực thành phố Thanh Giang xuất hiện chỗ hổng lớn, là chỗ hổng này cần cấp bách được bổ khuyết, mà bổ khuyết như thế nào, Lục Duệ sâu sắc ý thức được, phía Hoàng Hiểu Dương sẽ sinh ra xung đột kịch liệt với phía Tả Thiên Nhai.
Lý Giang không hề quấy rầy Lục Duệ, hắn biết rõ, tâm tình hiện tại của Lục Duệ khẳng định rất loạn, mặc dù làm thư ký ở thị ủy bao lâu, nhưng Lý Giang lại rất rõ ràng, chuyện xảy ra trước mắt, sẽ giống như một hồi địa chấn trong quan trường thành phố Thanh Giang, Lục Duệ trong cơn địa chấn này rốt cuộc có thể đạt được bao nhiêu lợi ích, sẽ gắn liền với nhịp thở của mình.
Sau mấy tiếng bay, máy bay đáp xuống sân bay thành phố Thanh Giang, vừaxuống phi cơ, Lục Duệ liền nhận được một cú điện thoại.
Nếu như nói tin tức Quan Phúc Cát và Mã Xuân Hòa bị song quy khiến quan trường thành phố Thanh Giang ai ai cũng cảm thấy bất an, sợ bị cơn bão trong sạch hoá bộ máy chính trị