Nói xong lời cần nói, nữ quản lý cầm túi xách mà rời khỏi.
Phim trường được cả một phen náo loạn, hầu hết đều xem như trò vui mà không ngừng lời ra tiếng vào.
Châu Đình Yên đăm đăm ánh mắt tức giận nhìn nữ quản lý, lúc cần thì giữ lại, không cần liền một tay phủi bỏ.
Nhưng làm sao chịu khuất nhục như thế được, Châu Đình Yên cô là một ngôi sao thế giới, làm gì có việc không kiếm được tài nguyên cơ chứ?
Trên điện thoại, tin tức về Châu Đình Yên tràn đầy, cụ thể việc gây sự ở phim trường đã là cái gai trong mắt nhân viên, một vài người không nhịn được mà quay lại.
Bây giờ trên mạng đều là những lời chửi rủa, Châu Đình Yên vừa mở liền tức đến nỗi phải tắt đi.
Tự thân mà tự liên hệ với các nhà đầu tư khác.
Trước bộ phim Đại Đường Thi Sử, đã có hàng loạt các nhà đầu tư mời cô ta, bây giờ chỉ việc liên hệ lại.
Nhưng khi vừa bắt máy, đầu dây bên kia nhìn tên người gọi cũng e dè bắt máy.
Lúc không cần thì từ chối, giờ gặp vấn đề liền liên hệ, họ cũng đâu phải không biết.
Mặc cho Châu Đình Yên gọi, các nhà đầu tư đều không tiếp máy.
Châu Đình Yên nổi đóa chạy đến thẳng một thương hiệu quảng cáo gần đây.
“Tôi đến vì nhận lời mời làm người mẫu cho nhãn hàng này.”
Người quản lý cả khu nhìn Châu Đình Yên từ trên xuống dưới, khóe môi nhàn nhạt đáp lời.
“Cô Châu đừng phí sức làm gì, bây giờ có chạy đi các nhà đầu tư khác, đừng nói đến việc hợp đồng, sợ là ngay cả chân cũng chẳng đặt được vào.”
Mấy đám nhân viên bên cạnh nhìn bằng ánh mắt hiếu kì, xong lại nhìn vào đoạn video trong điện thoại, bên trong đoạn video, Châu Đình Yên đang la hét không ngừng, hình tượng trong mắt fan bấy lâu lại bị hủy hại.
“Bị phong sát rồi vậy mà còn không biết.” Một câu được thốt từ miệng đám nhân viên khiến Châu Đình Yên ngây ra, phong sát, cô ta bị phong sát!
Vậy là từ giờ, trong giới giải trí này sẽ không còn lấy vị trí của Châu Đình Yên nữa.
Người mà có thể phong sát cô ta, ngoài Ôn Thiệu Phong ra thì còn ai nữa chứ? Chẳng lẽ chỉ vì cô ta làm vậy với Khương Nhã.
Không phục, Châu Đình Yên rất không phục.
Cô ta phải làm điều gì đó, chẳng lẽ lại không dưng chịu chết như thế?
Đến ngày thứ ba, tin tức tràn lan, lượng người hâm mộ của Châu Đình Yên sụt giảm đáng kể.
Khương Nhã nhìn đống tin tức, cô không có biểu cảm gì với việc này, đây là việc cô ta làm nên phải nhận lấy.
Vết thương giờ đây gần như chỉ còn mảng, đợi đến khô rồi mua thuốc để trị sẹo là ổn.
Nghỉ một tuần, xem như không tệ với cô.
Chưa được bao lâu cửa phòng đã mở, vừa ngó đầu ra đã thấy Ôn Thiệu Phong.
Điều kiện khách sạn này cũng rất bình thường, một người như Ôn Thiệu Phong sao lại cứ phải đến tìm cô.
Khương Nhã xoay người đứng dậy, vừa