Buổi sáng trong lành mát mẻ, bầu không khí se se lạnh.
Ven bờ hồ sau hậu viện Thanh Phong cung, hoa thơm cỏ dại đua nhau nở rộ.
Giày trắng đáp nhẹ xuống thảm cỏ non xanh mơn man, nam tử lãnh diễm mấy chốc xuất hiện.
Một thân bạch y thanh thoát bất phàm, mái tóc bạch kim nhẹ cuốn tung bay.
Nam tử khẽ nhìn một lượt chốn hoàng cung rộng lớn bề thế, môi mắt thấp thoáng hiển lộ ý cười.
Lời ra như hòa cùng cơn gió.
"Úc đệ, cuối cùng cũng tìm thấy đệ rồi."
Theo luồng khí tức mạnh mẽ của ai kia, Liêm Trinh tinh quân cất bước đi thẳng.
Cách đó chẳng xa bấy giờ trong nội phòng đang như dầu sôi lửa bỏng.
Tạ công công, Thừa tướng quân, công chúa Tây Ly rồi cả Yến Thanh, Tiểu Đậu đều có mặt đông đủ.
Ai nấy cũng chăm chăm dán vào nam tử tuấn lãng đang nằm ở trên giường, lo lắng tới muốn rụng tim.
Hồ thái y ngồi bên cạnh bắt mạch.
Sau đó dùng kim châm vào giữa các khe ngón tay rồi lại bắt mạch rồi lại rút kim ra châm lại.
Làm tới tận mấy lần mồ hôi ướt đẫm trán ông mà Úc Huyền Kỳ vẫn không có dấu hiệu khởi sắc, môi mắt càng ngày càng tím tái.
Bàn tay ông run lên, kim châm rơi xuống nền ông cũng quỵ xuống theo, đầu tóc bạc phơ òa lên bật khóc:
"Tạ công công ta không được rồi, ta bất tài không cứu được ngài ấy.
Mạch tượng ngày một yếu dần đi, ta thua rồi.
Thua rồi."
Tạ công công bối rối chưa kịp cất lời.
Thừa tướng quân đã túm lấy cổ áo Hồ thái y xách ngược lên, trợn mắt nghiến răng với ông ta:
"Khốn kiếp không phải lúc nói mấy lời vô nghĩa đó, ông mau bình tĩnh lại tiếp tục chữa trị cho hoàng thượng đi.
Hoàng thượng có mệnh hệ nào Thừa Hoan ta cắt đầu ông xuống vứt cho chó ăn ông có hiểu chưa?"
Nói rồi Thừa Hoan vứt ông ta xuống.
"Hiểu, lão hiểu, hiểu rồi." Hồ thái y lồm cồm bò tới bên cạnh giường tiếp tục bắt mạch cho nam nhân đang nằm im bất động ở trên giường.
Sau đó bảo chuẩn bị một cái thùng gỗ lớn đổ đầy những dược liệu quý cần cho giải độc đem bỏ hết vào thùng gỗ pha đầy nước ấm trộn lẫn vào nhau.
Sau đấy ông ta quay sang nhìn những người đang có mặt ở trong phòng, bảo:
"Các người ai bồi hoàng thượng mục dục, thuốc này cần ngâm trong thời gian hai canh giờ liền có như thế mới bài trừ hết độc tố trong cơ thể ra."
"Để ta." Tây Ly công chúa vội vàng lên tiếng trước tiên.
Hầu Úc ca ca tắm rửa, nàng cầu còn không được đây chính là cơ hội tốt để nàng biến giấc mơ thành hiện thực.
Truyện Việt Nam
"Không được." Hai nô tì Yến Thanh, Tiểu Đậu đồng lên tiếng can ngăn.
Chúng biết thừa công chúa Tây Ly muốn làm gì.
Chủ tử không có ở đây chúng nhất định phải bảo vệ hoàng đế chu toàn không để cho công chúa Tây Ly được toại nguyện.
"Lão nô cũng cảm thấy không hợp lí, nam nữ thụ thụ bất thân.
Hoàng thượng cùng công chúa thân phận khác biệt chưa có sự đồng ý của ngài ấy lão nô không dám tự quyết.
Việc này tới lui cũng chỉ có Thừa tướng quân là thích hợp nhất." Tạ công công rành mạch trơn tru.
Công chúa Tây Ly cãi không lại nhíu mày tức giận.
Hồ thái y liền đó xua tay đuổi cả thảy ra ngoài đóng cửa phòng lại.
"Các người không phận sự ra ngoài cả đi.
Hoàng thượng không thể chậm trễ thêm.
Mau lên mau lên."
Đuổi cả thảy ra rồi Hồ thái y cười cười bảo giao hoàng thượng cho Thừa tướng quân, còn ông ta thì đứng từ bên ngoài vươn tay đóng cửa phòng lại giùm.
Bấy giờ trong phòng chỉ còn lại có hai người.
Thừa Hoan cùng nam tử lãnh diễm đang nằm ở trên giường.
Thừa Hoan rất nhanh hướng tới cực phẩm ở trên giường vòng tay bế thốc người