Raika Nàng Chạy Không Thoát!

60: Những Vị Khách Không Mời


trước sau


Dưới cái nắng oi ả ban trưa.

Trên sân rồng ngược lại đông nghịt người.

Bá quan văn võ quỳ xếp lớp chịu trận, cấm vệ quân nối dài hàng đoàn theo tam cấp điện bề thế uy nghi, khung cảnh trang trọng tới nghẹt thở.
Nép sau con lân đá khổng lồ nhìn ra Raika bĩu môi khinh thường.

Hừ chỉ là một bà già sống lâu năm thôi mà, có cần làm quá vậy không? Rình rang nghênh đón.
Giọng điệu đầy ghen tức, giữa bầy người đông như kiến cỏ Raika rất nhanh nhìn thấy Úc Huyền Kỳ đang đứng đối diện cùng nữ đế Ai Lam.
Khoảng cách xa quá nàng không thể nghe được họ đang nói cái gì, nhưng nàng có thể nhìn thấy Úc Huyền Kỳ đang cười.

Nụ cười tươi rói giữa ánh mặt trời chiếu rọi.

Dải tóc dài cùng mảnh hoàng bào của hắn bay theo chiều gió trên sân rồng rộng lớn.
Hình ảnh quá mức chói lóa Raika bỗng chốc ngây người rồi rất nhanh sắc diện chìm xuống âm lạnh.

Bàn tay bé nhỏ đang bám trên lân đá cơ hồ muốn cào nát con lân luôn.
"Úc Huyền Kỳ vì sao chàng dám cười với bà ta, vì sao chàng dám bày dáng vẻ đáng yêu đó với bà ta.

Úc Huyền Kỳ ta cào chết chàng, xem chàng lần sau còn dám."
Raika thét lên tính xông ra một bàn tay đã vội bịt miệng nàng ngăn cản lại.

Tiếng thét cơ hồ chìm nghỉm vào dòng người đông nghịt trên sân.
Úc Huyền Kỳ đang đứng tiếp chuyện cùng nữ đế và đoàn quý tộc Ai Lam bỗng nghe loáng thoáng tiếng Raika gọi tên mình, hắn quay đầu tìm quanh phóng tầm mắt nhìn về đôi lân đá khổng lồ đặt gần bệ tam cấp.

Cơ mà chẳng có một ai ở đó cả.
Huyền Kỳ cho rằng bản thân nghe nhầm, mới xa Raika một chút đã nhớ nàng rồi.

Huyền Kỳ thu tầm mắt về tiếp tục trò chuyện cùng đoàn người.
Sau con lân đá khổng lồ, Thừa Hoan bịt miệng Raika kéo nàng vào trong góc.

Liêm Trinh và con quái thú cũng đang ở cả đó tự lúc nào.
Liêm Trinh lên tiếng nói: "Raika ngươi bình tĩnh, ta rõ hơn ai hết bản tính của Úc đệ vô cùng coi trọng mặt mũi.


Ai Lam nữ đế thân phận cao quý cùng Yên Đô kết bang giao bao đời qua.

Giờ ngươi tự dưng xông ra phá hỏng buổi lễ nghênh đón quý quốc trước bao người, chẳng khác nào bôi nhọ danh dự tôn nghiêm của Úc đệ.

Đệ ấy chắc chắn sẽ chán ghét ngươi."
"Chán ghét ta ư?" Raika ngây người không giằng co nữa.

Thừa Hoan cũng buông tay khỏi miệng nàng, bổ sung thêm.
"Lời Liêm Trinh không sai.

Chẳng những chán ghét còn thất vọng nữa.

Khi ấy vô tình có lợi cho bà nữ đế mất nết kia."
"Mất nết? Ách.

Nữ đế mất nết." Tròn Tròn một bên che miệng bằng cánh cười khục khặc.
"Khốn kiếp ta tuyệt đối không để bà ta chen chân vào mối quan hệ này đâu.

Các người kéo ta ra đây chắc cũng có kế sách gì hay ho rồi đúng không.

Mau nói ta biết." Raika bậm môi không cam nhìn Liêm Trinh, Thừa Hoan.
Bọn họ ba đôi mắt nhìn nhau sau đó chụm đầu lại xì xầm to nhỏ.

Tròn Tròn cũng châu đầu vào cùng tham gia cho chẵn con số.
Vì vậy, sau con lân đá có một âm mưu to lớn.
Cùng lúc này tại một cái đình nhỏ ở giữa hồ sen nơi Bắc điện.

Gió thổi lồng lộng.

Ba đại mĩ nhân cùng ngồi cắn hạt dưa cũng đang bàn chuyện lớn, bàn làm sao để một mũi tên trúng hai con chim nhạn.

Tiêu diệt toàn bộ địch nhân, để Úc Huyền Kỳ thuộc về các nàng.
Âm Âm lên tiếng trước: "Muốn khiêu khích hai bên choảng nhau khó khăn lắm.

Ta tính tẩm độc vào xiêm y của nữ đế cho bã ngấm độc chết trước tiên, sau đó lần lượt xử râu ria chung quanh Úc ca ca rồi diệt con tiểu yêu sau cùng.

Vậy đi cho nó đơn giản dễ hiểu."
"Xiêm y? Ý kiến không tồi nhưng chung quanh bà ta lúc nào cũng có rất nhiều cao thủ đi theo bảo hộ.

Chúng ta căn bản không thể tiếp cận bà ấy được.

Kế hoạch này thất bại rồi." Như Yên gõ ngón tay xuống bàn nhịp nhịp phán.
Âm Âm không được tán thưởng mặt mũi ỉu xìu.
"Vậy để ta đem rượu Tây cương chuốc cho bà nữ đế đó vào tối đêm nay.

Chẳng phải Úc ca ca bày dạ yến ở Kim Quang điện thết đãi bà ta sao.

Chắc chắn rượu vào bà ấy sẽ gục say phải rời bàn tiệc sớm.

Trên đường về phòng nghỉ ngơi chúng ta chận đường kết liễu bà ta.

Sau đó đem sự việc đổ lên đầu con tiểu yêu kia với lí do ghen tức mà hãm hại bà ấy.

Nữ đế chết thảm tới chừng đó đám người Ai Lam sẽ xúm nhau tấn công con tiểu yêu trả thù cho chủ tử, chúng ta chỉ việc vắt chân nhịp giò ngồi xem kịch hay thôi.

Ha ha..." Tây

Ly công chúa bật cười đắc ý.
"Không được.

Mĩ tửu đưa vào yến tiệc qua mấy lượt kiểm duyệt gắt gao, rượu nặng của cô chắc chắn rớt ngay vòng đầu.


Chưa kể bà nữ đế đó có gục say đám thuộc hạ cũng sẽ theo hộ tống về tận phòng lí nào tham lam ngồi nán lại ăn tiệc.

Kế hoạch này nhiều sơ hở quá rồi." Như Yên lần nữa ngắt ngang.
Tây Ly thườn mặt ra nằm bẹp xuống bàn.

Khóc không ra nước mắt.

Rượu Tây cương phụ thân tiến cống mãi không có cơ hội dùng đến, đau lòng quá nha.
"Nhưng ta nghĩ tới nghĩ lui cũng không sao hiểu nỗi.

Úc ca ca của các người rốt cuộc thuộc tính hướng nào? Cư nhiên đánh trận trở về liền có thêm hai tiểu mĩ thụ vây quanh." Tây Ly đột ngột ngồi bật dậy hỏi Âm Âm, Như Yên.
Hai đại mĩ nhân ngớ cả người.

Âm Âm bối rối nói: "Bọn ta cũng không biết nữa.

Từ trước tới nay Úc ca ca rất ghét bị nữ nhân đụng chạm.

Chỉ kết bằng hữu với nam nhân mà thôi.

Giờ nghĩ lại bọn ta mới hiểu thì ra Úc ca ca ưa thích nam nhân.

Nhưng nói vậy cũng không đúng.

Nếu thích nam nhân sao Úc ca ca còn ngủ cùng con tiểu yêu đó.

Vậy Úc ca ca nam nữ đều ăn sạch?"
"Nếu ăn sạch vậy sao không ăn các người luôn đi các người còn đẹp hơn con tiểu yêu đó.

Còn cả ta nữa, ta suốt ngày lượn qua lượn lại trước mặt Úc ca ca của các người, dùng đủ mọi cách quyến rũ cưa cẩm huynh ấy mà có đổ đâu.

Úc ca ca các người rốt cuộc là cong hay thẳng vậy? Thật quái lạ quá mà." Tây Ly nói.

Sương rơi lộp bộp trên mặt Âm Âm và Như Yên.
Bọn họ cũng thấy quái.

Có ai ở đây không? Làm ơn nói cho bọn họ biết Úc Huyền Kỳ rốt cuộc là cong hay thẳng?
Phành phạch...phành phạch...!"Ai nha cái này Tròn Tròn biết nè." Con quái thú từ đâu chui ra vỗ cánh phành phạch.

Bảo.
Ba đại mĩ nhân lắng tai nghe bởi Tròn Tròn chỉ nói có một lần: "Chủ nhân xưa nay vốn dĩ luôn cong, lúc nào cũng cong.

Duy chỉ những lúc nhìn thấy con tiểu yêu đó mới thẳng ra được thôi.


Ba vị đã hiểu?"
"Đã hiểu." Ba đại mĩ nhân gật đầu.
"Hiểu thì tốt." Tròn Tròn nói rồi thò cánh vét hết số hạt dưa trong dĩa trút vào cái túi lủng lẳng trước ngực nó sau đó quay đầu rời đi.

Còn không quên cám ơn hạt dưa ba đại mĩ nhân hậu đãi.
"Ách." Ba đại mĩ nhân hoàn hồn nhìn dĩa trống trơn tá hỏa đuổi theo con quái thú.

Miệng la oai oái: "Con quái thú chết bầm ngươi mà cũng biết ăn hạt dưa sao.

Mau trả hạt dưa lại cho bọn ta.

Trả lại đây.

A a a..."
"Ta có mỏ ta cũng biết ăn.

Ngu gì trả.

Lều lều." Tròn Tròn thè lưỡi lêu lêu ba đại mĩ nhân sau đó giũ cánh bay đi.

Để lại lông lá rơi từa lưa lên mặt các nàng.

Kẻ rượt kẻ chạy bên bờ hồ khắc họa khung cảnh bát nháo.
Tạ công công bên này hành lang dài cùng mấy tiểu thái giám đang bê hương liệu xông phòng đi ngang nhìn thấy lắc đầu.
Chẳng ra làm sao cả.

Kẻ thì nát rượu, kẻ thì suốt ngày khóc nháo, kẻ thì hung dữ, lại lăng xa lăng xăng.

Nhìn tới nhìn lui cũng chỉ có Thừa tướng quân điềm đạm ưa thích thổi sáo thú vui tao nhã, phong cách uy nghiêm đĩnh đạc càng ra dáng mẫu nghi thiên hạ.

Cũng chỉ có Thừa tướng quân mới xứng với hoàng thượng mà thôi.
.....


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện