Lúc này Lâm Chi Diêu ở trong văn phòng của bộ phận thương vụ thuộc tập đoàn Cửu Châu, đang bận chọn đồ ăn trưa cho Thẩm Mộng Thân. Những năm nay áp lực trong lòng Thẩm Mộng Thần rất lớn, cho nên cô căn bản ăn cái gì cũng không hợp khẩu vị, Lâm Chi Diêu mất nửa tiếng chọn cho cô mới chọn xong.
Sau khi chọn xong, Lâm Chi Diêu thấy avatar mess của Thẩm Mộng Thần không trong trạng thái online. Anh bây giờ trong đầu toàn là hình ảnh hôm qua Thẩm Mộng Thần cùng anh về Nam Giang.
Trên đường Thẩm Mộng Thần ngồi ở vị trí ghế lái phụ, không nói chuyện với anh, ngoảnh đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, còn cả sáng hôm kia, ở dưới tòa nhà của Thẩm Mộng Thần, tình cảnh Thẩm Mộng Thần cuối cùng cũng đồng ý cùng anh về Thiên Hải .
Anh bây giờ vừa nghĩ đến hai tình cảnh này, trong lòng vô cùng phức tạp. Lâm Chi Diêu biết chuyện anh làm ở Thiên Hải đã tổn thương trái tim của Thẩm Mộng Thần. Anh với Trần Viên Viên chia tay đêm đó thì đi tìm Thẩm Mộng Thần. Rất bá đạo bảo Thẩm Mộng Thần quay về bên anh. Mãi đến bây giờ sau khi anh và Thẩm Mộng Thần về đến Nam Giang, anh mới vô thức được, trong lòng Thẩm Mộng Thần đã khổ nhiều thế nào, đã yêu anh nhiều đến đâu.
Giống như những gì Thẩm Mộng Thần nói, Lâm Chi Diêu anh nói đến thì đến nói đi thì đi, căn bản không có màng đến cảm nhận của Thẩm Mộng Thần. Nhưng cho dù là như thế, cũng chỉ qua một đêm, sau thời gian một đêm, Thẩm Mộng Thần dứt khoát từ bỏ tất cả của thành phố Thiên Hải, theo anh về thành phố Nam Giang...
Hơn nữa đêm qua, khi Thẩm Mộng Thần ở trên lầu, còn nói với anh, hay là tối nay lên trên ngủ... Nghĩ đến đây Lâm Chi Diêu hận không thể đánh chính mình. Thẩm Mộng Như cho dù trong tim mình có thương đau, nhưng vẫn nhớ anh mọi lúc mọi nơi! Mà anh lại khiến cô đau lòng như thế...
Haizzz... Lâm Chi Diêu thở dài, nửa năm này Thẩm Mộng Thần vì anh mà bỏ ra quá nhiều rồi. Điều anh có thể làm chính là mỗi ngày đều cố gắng bù đắp...
Mà chuyện của mấy người nhà họ Thẩm, Lâm Chi Diêu thật sự không có để trong lòng, chỉ là những người này đêm qua khi anh với Thẩm Mộng Thần vừa về đến thành phố Nam Giang thì tự động tìm đến cửa. Khiến anh rất không vui, một đám kiến mà thôi, đối với anh mà nói chính là chuyện thuận tay bóp chết. Ở trong lòng anh thứ quan trọng nhất, chung quy đều là Thẩm Mộng Thần.
...
Vào buổi trưa, mỹ nữ tiền sảnh gõ cửa văn phòng của Thẩm Mộng Thần: “Thẩm tổng, đồ ăn cô đặt đến rồi...”
Thẩm Mộng Thần sững ra: “Tôi không có đặt? Chắc là của tôi không?”
Mỹ nữ tiền sảnh mặt mày ngưỡng mộ nói: “Vậy chính là bạn trai của cô đặt giúp cô rồi, thật tốt, nhà hàng Mê Kỳ Lâm đưa đến, thật lãng mạn, Thẩm tổng bạn trai của cô thật chu đáo...”
Thẩm Mộng Thần nghi hoặc, đi ra khỏi văn phòng, sau đó nhìn thấy trong đại sảnh bên ngoài, trên một chiếc bàn ở chỗ nghỉ bày mười mấy món ăn tinh tế, khi Thẩm Mộng Thần đi ra, bảy tám nhân viên trong văn phòng đều nhìn cô đầy ngưỡng mộ.
Một nhân viên phục vụ của Mê Kỳ Lâm đi đến trước mặt Thẩm Mộng Thần khẽ mỉm cười: “Cô chính là cô Thẩm phải không, tiền anh Lâm đã trả rồi, cô ký tên ở đây là được...”
Thẩm Mộng Thần bối rối ký tên, đợi sau khi nhân viên phục vụ đó đi rồi. Thẩm Mộng Thần nhìn những món ăn tinh tế đó. Sau đó chụp ảnh gửi cho Lâm Chi Diêu hỏi: “Đây là anh đặt?”
Lâm Chi Diêu trả lời: “Ừm, đều là những món em thích, em ngày đầu tiên nhận chức, cùng ăn với đồng nghiệp của em...”
“Ừm, được...” Lần này Thẩm Mộng Thần không có nói cảm ơn với Lâm Chi Diêu.
Sau khi cô cất điện thoại đi, nhìn ánh mắt phát sáng của các đồng nghiệp ở xung quanh, cười nói: “Vậy mọi người cùng ăn đi...”
“Oa ôi chị Mộng Thần là tốt nhất, cảm ơn chị Mộng Thần...” Một nhân viên nữ khoác tay của Thẩm Mộng Thần cười híp mắt nói.
“Chị Mộng Thần, chồng chị bao giờ mới cho chúng em gặp đây, thật chu đáo, ngày đầu tiên chị đi làm thì đã gọi hết chục triệu đồ ăn của Mễ Kỳ Lâm cho chị.” Lại một nhân viên nữ khác tay xoa cằm mà ngưỡng mộ nói.
“Phải đó, chị Mộng Thần, chồng của chị chắc chắn là cao phú soái, hay là tối bảo anh ấy đến đón chị tan làm? Chúng em cũng xem thử...”
Mặt của Thẩm Mộng Thần đỏ ửng nói: “Đừng nói linh tinh, chị còn chưa có đồng ý với anh ấy nữa...”
...
Ngày đầu tiên Thẩm Mộng Thần đi làm, sau bữa cơm trưa này, trực tiếp khiến quan hệ giữa Thẩm Mộng Thần với các đồng nghiệp của tập đoàn Cửu Châu càng gần hơn một bước, sự ngại ngùng lúc mới nhận chức cũng biến mất.
Sau khi ăn cơm xong, Thẩm Mộng