Sáng ngày hôm sau, Lâm Chi Diêu đi vào văn phòng của Giang Hằng.
“Tìm cho tôi biệt thự tốt nhất ở Thành phố Nam Giang, sau đó mua cho tôi một tòa.” Lâm Chi Diêu phân phó công việc cho Giang Hằng.
Giang Hằng sau khi tiếp nhận mệnh lệnh tự mình đi thực hiện, với tài sản của Lâm Chi Diêu, mua một tòa biệt thự tốt nhất ở trung tâm thành phố, xem như một món quà nhỏ. Anh vốn tính toán mua cho Thẩm Mộng Thần một căn nhà lớn, đưa cho Thẩm Mộng Thần làm quà cưới. Nhưng là anh không ngờ anh với Thẩm Mộng Thần lại tái hôn nhanh như vậy.
Cuộc tái hôn diễn ra rất nhanh, khiến Lâm Chi Diêu không kịp chuẩn bị gì cho Thẩm Mộng Thần. Thẩm Mộng Thần hiện tại đang cố gắng làm việc chăm chỉ, và cô muốn cùng phấn đấu với Lâm Chi Diêu. Nhưng căn bản cô không hề biết thân phận thực sự của Lâm Chi Diêu, cô căn bản không biết Lâm Chi Diêu rốt cuộc có nhiều tiền cỡ nào.
Lâm Chi Diêu đứng ở bên cửa sổ nhìn cảnh vật phía dưới, không khỏi thở dài nói: “Mộng Thần, ông xã của em thật sự là người có tiền. Có nhiều tiền…”
Vừa đến giữa trưa, Lâm Chi Diêu đang ngồi ở trong văn phòng của Giang Hằng, nhìn những hình ảnh được Giang Hằng gửi, đó là hình ảnh của tòa biệt thự ở Thành phố Nam Giang.
Khu biệt thự tốt nhất ở Thành phố Nam Giang cũng chỉ có hai chỗ, trong đó một tòa là chỗ Giang Hằng chụp, chính là biệt viện Thiên Hà, còn lại là biệt viện Tử Trúc. Bên trong biệt viện Thiên Hà là các biệt thự do các ông lớn ngành kinh doanh ở Thành phố Nam Giang làm nên, đậm chất buôn bán. Mà biệt viện Tử Trúc lại có nhiều cảnh thiên nhiên, so với biệt viện Thiên Hà thì môi trường sống tốt hơn. Bên trong biệt viện Tử Trúc, chỗ nào cũng đều là trúc tía, ôm lấy sông Nam Giang, nước từ trên núi chảy xuống giao nhau, cảnh sắc tuyệt đẹp.
Lâm Chi Diêu vừa nhìn đã ưa thích biệt viện Tử Trúc, bảo Giang Hằng mua một căn có vị trí tốt nhất, nửa giờ sau anh ta gọi điện thoại cho Lâm Chi Diêu, nói rằng đã chọn được biệt thự tốt, đã đủ nội thất, có thể ở ngay, không cần chờ đợi. Chìa khóa được để ở chỗ văn phòng kinh doanh. Lâm Chi Diêu nói buổi chiều anh sẽ đi xem một chút.
Giang Hằng theo anh đã nhiều năm, anh ta làm việc khiến Lâm Chi Diêu rất yên tâm. Lâm Chi Diêu nghĩ chờ ăn bữa trưa xong, buổi chiều trực tiếp đến đó xem. Dù sao cả công ty đều là của anh, mà anh lại không cần đi làm.
Vừa nói chuyện với Giang Hằng xong, Lâm Chi Diêu nhận được điện thoại của Thẩm Mộng Thần. Nói rằng cô muốn dùng một bữa cơm trưa, cô có người bạn tốt muốn gặp Lâm Chi Diêu.
Đến giữa trưa, Lâm Chi Diêu lái xe tới gần công ty đón Thẩm Mộng Thần đến một nhà hàng, lúc đi trên đường Lâm Chi Diêu còn đang suy nghĩ, Thẩm Mộng Thần nói tới người bạn tốt của cô, Lâm Chi Diêu dự đoán có thể là Vương Vy Vy hoặc là Trần Khiết.
Nhưng vừa mới quay trở về Nam Giang, Lâm Chi Diêu cũng đã tìm hiểu hai cô em gái này. Dù sao Vương Vy Vy và Trần Khiết, trước kia cũng đã cùng Thẩm Mộng Thần gây dựng sự nghiệp, nhưng Lâm Chi Diêu gọi điện cho Vương Vy Vy mới phát hiện, cả Vương Vy Vy và Trần Khiết đều đang không ở Nam Giang. Sau khi bán công ty Thẩm Mộng Thần, các cô đều cầm tiền đi du lịch nước ngoài, cuối năm mới trở về.
Cho nên hiện tại Thẩm Mộng Thần nói rằng cô có bạn tốt muốn giới thiệu với Lâm Chi Diêu, anh không biết đó là ai, dù sao trong ấn tượng của Lâm Chi Diêu, ở Nam Giang Thẩm Mộng Thần chỉ có hai người bạn tốt là Vương Vy Vy và Trần Khiết.
Vừa suy nghĩ Lâm Chi Diêu vừa đẩy cửa vào phòng nơi mà Thẩm Mộng Thần đã gửi địa chỉ cho anh. Bước vào, thấy bên cạnh Thẩm Mộng Thần là một cô gái xinh đẹp tóc dài mặc váy đỏ, cô gái này có làn da trắng muốt, gương mặt có nét ma mị, là dạng con gái khóc cười đều khiến người ta rung động!
Lâm Chi Diêu dò xét cô gái, mà cô gái kia cũng dò xét Lâm Chi Diêu rất cẩn thận, vừa xem, trong mắt cô gái đã lộ ra ý cười, gật gật đầu với Lâm Chi Diêu.
Thẩm Mộng Thần chạy nhanh đến gần Lâm Chi Diêu giới thiệu: “Lâm Chi Diêu, giới thiệu với anh, đây là Cố Mịch, là bạn thân chí cốt của em. Anh với cô ấy chắc đã gặp qua, chỉ là khi đó không nói chuyện với nhau mà thôi.
Cố Mịch giơ bàn tay có móng tay sơn đỏ về phía Lâm Chi Diêu nói: “Chào anh, đại soái ca, tôi là Cố Mịch.”
Lâm Chi Diêu không nghĩ tới Cố Mịch lại hào sảng như vậy, đưa tay ra nhẹ nhàng nắm lấy tay Cố Mịch nói: “Cô Cố thật xinh đẹp…”
Cố Mịch cười nói: “Cám ơn, anh cũng rất tuấn tú…”
Thẩm Mộng Thần nắm lấy cánh tay Cố Mịch nói với Lâm Chi Diêu: “Lâm Chi Diêu, bên cạnh anh còn có anh nào độc thân tốt tính không, giới thiệu cho Cố Mịch một người đi, cô ấy vẫn còn đơn độc.”
Lâm Chi Diêu cười nói: “Giang Hằng được không? Sự nghiệp thành công,