Trong phòng họp bên này, Kim Hùng Sơn nghe vậy phản ứng đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó mừng rỡ vô cùng!
Đây chính là Lâm Vạn Quân, chủ tịch bất động sản Phong Mai đó, người như vậy lại đích thân nói chuyện điện thoại với mình?
Mặt mũi của mình lại lớn như vậy sao?
Kim Hùng Sơn cảm thấy, nhất định là nhà họ Cao bên kia đã xác định xong rồi, sau này nhà họ Kim cùng nhà họ Cao chính là quan hệ thông gia!
Còn Lâm Vạn Quân chỉ là một kẻ làm thuê, nào dám càn rỡ trước mặt mình?
Nghĩ đến đây, Kim Hùng Sơn ngay cả lưng cũng thẳng lên hẳn, giọng cũng trở nên ngạo mạn.
"Tổng giám đốc Lâm Vạn Quân đúng không, tôi gọi đến là muốn nói chuyện với anh một chút, liên quan đến chuyện của cậu cả, chuyện này ắt hẳn anh cũng biết chứ ?" Kim Hùng Sơn ngạo nghễ nói.
Cảm nhận được giọng nói của Kim Hùng Sơn, Lâm Vạn Quân khẽ cau mày, trong lòng lại có chút không ưa.
Nếu như Cao Phong ở nhà họ Kim không phải chịu những khuất nhục kia, nếu như quan hệ giữa người nhà họ Kim cùng Cao Phong không tệ, vậy thì Lâm Vạn Quân nhất định sẽ vô cùng tôn kính đám người Kim Hùng Sơn.
Nhưng, Cao Phong ở nhà họ Kim ba năm bị đối xử như thế nào, ông biết rõ hơn ai hết.
Cho nên ngoại trừ Kim Tuyết Mai, còn lại tất cả mọi người của nhà họ Kim, Lâm Vạn
Quân đều không bỏ qua bất cứ ai, ấy vậy mà Kim Hùng Sơn cũng dám dùng loại giọng nói kiêu ngạo này nói chuyện với mình?
Nhưng mà, suy nghĩ một chút, dù sao cũng là liên quan đến chuyện của cậu cả, Lâm Vạn Quân cũng không dám nói khác.
"Tôi hỏi anh, anh có biết chuyện của cậu cả hay không?" Kim Hùng Sơn thấy Lâm Vạn Quân không trả lời, đã có chút không kiên nhẫn.
"Tôi biết." Lâm Vạn Quân thấp giọng trả lời, ông cho là Kim Hùng Sơn nói về chuyện thân phận thật sự của Cao Phong.
Nếu Cao Phong đã nói cho nhà họ Kim biết thân phận thực sự của anh, vậy tất nhiên là có quyết định của mình, cho nên lúc này mình nhất định phải phối hợp với Cao Phong.
"Nếu đã biết tại sao không nói với tôi, còn chờ tôi gọi điện thoại đến hỏi là sao?" Kim Hùng Sơn lấy giọng vô cùng uy nghiêm nói, giống như đang khiển trách kẻ dưới vậy.
Bà lớn cùng mấy chị em Kim Ngọc Dung đều kinh hãi, Kim Hùng Sơn điên rồi sao, lại dám nói chuyện kiểu đó với Lâm Vạn Quân?
Nhưng mà, nghe thấy giọng khách sáo của Lâm Vạn Quân bên trong điện thoại, mọi người lại càng kinh hãi.
"Nhất định là cậu cả bảo ông ta phải khách sáo một chút với nhà họ Kim chúng ta, nhất định là như vậy." Kim Ngọc Dung mặt đầy sùng bái nói.
Bà lớn khẽ gật đầu, cũng đồng ý với giải thích của Kim Ngọc Dung.
Nếu không, Lâm Vạn Quân là người phụ trách cao nhất của bất động sản Phong Mai, làm sao lại khách sáo như vậy với Kim Hùng Sơn?
"Hừ! Có phải chờ tôi gọi điện thoại đến hỏi mới chịu nói hay không?" Giờ phút này Kim Hùng Sơn mặt đầy uy nghiêm, âm lượng giọng nói khi nói chuyện cũng lớn hơn rất nhiều.
"Không phải, chuyện này tôi cho là cậu cả sẽ đích thân nói cho mọi người biết." Lâm Vạn Quân ôn hòa trả lời.
"Tôi khinh! Ông không phải chỉ là một kẻ làm thuê sao, ngay cả chút chuyện này mà cũng không làm xong?"
"Tôi hỏi ông, chuyện bao toàn bộ khách sạn quốc tế New Island có phải cậu cả nhà các ông làm hay không?"
Kim Hùng Sơn bây giờ có cảm giác sung sướng như chiến tranh giai cấp thắng lợi.
Lâm Vạn Quân trước đây phách lối như vậy, cũng không mời mình đi lên cắt bằng, Kim Hùng Sơn ngoài miệng không nói, nhưng vẫn ghi hận trong lòng.
Bây giờ có được cơ hội, đương nhiên là phải áp đảo tinh thần bằng lời nói với Lâm Vạn Quân một phen mới hả.
Mấy chị em Kim Ngọc Dung bên này nghe được cũng cảm thấy khoan khoái cả người.
Mời đọc truyện trên truyện 88
Lâm Vạn Quân nghe được câu này, đầu tiên là trầm mặc một chút, sau đó hỏi: "Anh gọi điện thoại đến, chính là để hỏi chuyện này?"
"Nếu không ông cho là tôi muốn hỏi cái gì? Ông muốn tôi hỏi ông cái gì?" Kim Hùng Sơn cười lạnh một tiếng, hùng hổ trả lời.
"À à, anh tìm tôi, không phải nói về chuyện của câu... Cao... Phong ?" Lâm Vạn Quân bỗng nhiên vỡ lẽ cười một tiếng.
"Chuyện này có liên quan thế nào với tên phế vật Cao Phong kia? Ngay cả nó cũng có tư cách khiến cho tôi đích thân gọi điện thoại?" Kim Hùng Sơn bĩu môi cười nhạt, trong lòng khinh thường càng sâu.
Mà Lâm Vạn Quân nghe đến đây, chỉ đơn giản cười nhạt hai tiếng.
Nếu Cao Phong chưa ngửa bài với đám người Kim Hùng Sơn, vậy bọn họ tự coi mình là thứ gì?
//
"Anh tên là Kim Hùng Sơn đúng không, anh có tư cách gì hỏi những chuyện này?" Lâm Vạn Quân cười lạnh nói.
Lâm Vạn Quân bất ngờ thay đổi thái độ khiến cho Kim Hùng Sơn và mọi người đều cảm thấy sửng sốt một chút.
Mới
vừa rồi thái độ của Lâm Vạn Quân đối với Kim Hùng Sơn, không phải tỏ ra rất nhún nhường sao, sao bây giờ bỗng nhiên lật ngược thái độ như vậy?
"Lâm Vạn Quân! Ông phải ý thức vị trí của mình. Ông chẳng qua là một kẻ làm thuê, hiểu không?" Kim Hùng Sơn hốt nhiên giận dữ.
Mình sắp sửa sẽ trở thành thông gia với nhà họ Cao, đến lúc đó cậu cả nhà họ Cao cưới con gái nhà họ Kim, ngay cả cậu ta cũng phải gọi mình một tiếng bác.
Còn Lâm Vạn Quân chẳng qua chỉ là một kẻ làm thuê kém cỏi, cũng dám lấy thái độ này đối xử với mình?
"À được rồi, tôi sẽ cho anh được mở mang tầm mắt, rằng kẻ đi làm thuê này quyền lực bao lớn."
"Trong vòng hai giờ, nếu như Nhà họ Kim không cách chức chủ tịch của Kim Hùng Sơn, bất động sản Phong Mai chúng tôi sẽ chấm dứt hết thảy hợp tác với nhà họ Kim các vị"
Lâm Vạn Quân cười lạnh một tiếng, sau đó lấy giọng vô cùng nghiêm túc trả lời.
Kim Hùng Sơn bối rối, bà lớn cũng kinh hãi, đám người Kim Ngọc Dung thì trố mắt nghẹn họng.
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lâm Vạn Quân trước đó không phải rất khách sáo với Kim Hùng Sơn sao?
Tại sao sau khi Kim Hùng Sơn mắng Cao Phong, thái độ Lâm Vạn Quân liền bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi?
"Không cần hoài nghi tính chân thực trong lời nói của tôi, tôi nói, hai giờ."
"Còn nữa, anh cho anh là thứ gì, cũng có tư cách hỏi thăm chuyện liên quan đến của cậu cả? Còn động một chút nói người khác là phế vật, vậy bản thân anh là cái gì?"
"Nói không chừng, ngay cả một cọng tóc gáy của phế vật còn không bằng."
"Nhớ lời tôi nói, tự thu xếp ổn thỏa đi!"
Nói đến đây, Lâm Vạn Quân trực tiếp cụp một tiếng cúp điện thoại, căn bản không cho Kim Hùng Sơn cơ hội mở miệng.
Toàn bộ trong phòng họp hoàn toàn yên lặng.
Một hồi lâu sau, bà lớn mới chán nản mở miệng: "Giờ thì hay rồi, chuyện đang tốt đẹp bị mày làm cho hỏng bét hết! Mày nói đến Cao Phong làm gì?"
"Con... Con cũng không biết, chỉ mắng Cao Phong có một câu, ai ngờ Lâm Vạn Quân lại như vậy..." Kim Hùng Sơn giờ phút này trong lòng như đang nằm mơ, hoàn toàn không biết vừa rồi xảy ra cái gì.
"Im miệng đi, ngay bây giờ mày hãy triệu tập hội đồng quan tâm trị, tự mình từ chức chủ tịch đi!" Bà lớn hoàn toàn không có ý nói đùa.
"Mẹ! Mẹ chúng ta tại sao phải nghe ông ta?" Kim Hùng Sơn luống cuống, ông ta cũng không nỡ bỏ chức vị này đâu!
"Thực lực của bất động sản Phong Mai mày có thể hoài nghi, nhưng mày dám hoài nghi thực lực nhà họ Cao sao?"
"Cho dù là bọn họ vi phạm hợp đồng thì có thể làm gì được? Chúng ta lấy cái gì so sánh với nhà họ Cao?"
"Đến lúc đó bất động sản Phong Mai làm dữ là chuyện nhỏ, nếu ảnh hưởng tới hôn sự giữa nhà họ Cao và nhà họ Kim, mày gánh nổi trách nhiệm lớn như vậy không?"
Lời nói của bà lớn chém định chặt sắt, không cho Kim Hùng Sơn bất kỳ cơ hội cãi lại nào.
Mấy chị em Kim Ngọc Dung vừa nghe lời này, đều rối rít ủng hộ bà lớn, rất sợ vì chuyện này mà ảnh hưởng đến chuyện cậu cả và mấy chị em.
Kim Hùng Sơn nghiến răng nghiến lợi không nói, trong lòng đang không ngừng chảy máu!
Lão nghĩ mãi cũng không nghĩ ra, mình chỉ mắng một câu Cao Phong là phế vật, vì sao lập tức bị đối xử như thế nào.
"Mày cứ tạm thời từ chức chủ tịch trước đi, chờ chuyện này êm xuống, lại cân nhắc sau vậy."
Bà lớn nói xong, vừa nhìn về phía mấy chị em Kim Ngọc Dung.
"Các con, ai cũng có cơ hội, thậm chí, có thể đều được trở thành mợ cả Nhà họ Cao."
"Bởi vì đối với đại gia tộc như nhà họ Cao mà nói, chuyện ba bốn bà căn bản không có gì lạ, cho nên mấy ngày này các con cứ chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể nghênh đón cậu cả nhà họ Cao đến!"
Nghe được lời này của bà lớn, mọi người đều cảm thấy phấn chấn hơn nhiều.
Mời đọc truyện trên truyện 88