Rể Quý Rể Hiền

Chương 237


trước sau

Anh ta biết đây là bởi vì sức lực của mình quá lớn, nhưng anh ta không ngờ Cao Phong vậy mà bình yên vô sự!

Ngay cả một đấm vừa rồi của anh ta, nếu là nện vào trên cơ thể người bình thường, tuyệt đối có thể đánh người kia gãy xương ngay tại chỗ.

Nhưng Cao Phong chẳng những không có chuyện gì, thậm chí ngay cả thân thể cũng chưa từng động đậy một chút nào, đây quả thực là quá kinh khủng.

"Phòng tập thể hình Phi Vân? Chẳng qua cũng chỉ có như thế, chỉ có chút thực lực như vậy mà dám khiêu chiến Tổng giám đốc Khúc của chúng tôi."

Khuôn mặt Cao Phong lạnh nhạt, khóe miệng hiện lên một tia nghiền ngẫm, lời nói ra càng làm cho Trần Quốc Sơn vô cùng tức giận.

“Thằng nhóc, mày muốn chết!" Ánh mắt Trần Quốc Sơn đột nhiên âm trầm, cắn răng lạnh lùng mắng.

"Anh có thể tới thử một chút." Cao Phong nhàn nhạt trả lời.

Trần Quốc Sơn lần nữa cắn răng, nếu như có thể, bây giờ anh ta chỉ muốn một đấm nện chết Cao Phong!

Nhưng mà anh ta cũng không phải kẻ ngốc, vừa rồi đối diện với một đấm kia đã làm cho anh ta nhận thức được chênh lệch giữa bản thân và Cao Phong.

Hiện tại nếu còn muốn tiếp tục thì chẳng khác gì đang đi tìm cái chết.

“Được! Không phải mày có thể đánh sao? Đến, tất cả người của tao đều tới!"

Tròng mắt Trần Quốc Sơn đảo một vòng, đương nhiên không nguyện ý cứ như vậy từ bỏ, lập tức giơ tay lên khoát tay.

Mấy thanh niên đi cùng với Trần Quốc Sơn có khoảng sáu người, cất bước đi tới đứng ở sau lưng Trần Quốc Sơn.

Mọi người chung quanh đều khẽ giật mình, Trần Quốc Sơn đây là đơn lẻ đấu không lại muốn đấu nhóm?

Nhưng mà cái này có chút bắt nạt người khác?

Sắc mặt Trần Quốc Sơn vô cùng dữ tợn nói: “Nếu mày thật sự có thể đánh, thì đánh bại toàn bộ mấy người này đi!"

Nghe thấy lời nói vô sỉ của Trần Quốc Sơn, trong lòng rất nhiều hội viên phòng tập thể hình chung quanh đều khó chịu, nhưng đều không có mở miệng.

Chỉ có Cao Phong sắc mặt như thường, như thể tình thế trước mặt căn bản đối với anh không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì.

"Cho rằng phòng tập thể hình của chúng tôi không có người sao?" Khúc Đại Minh sắc mặt lạnh lẽo, đưa tay vẫy vẫy.

Bảy tám người huấn luyện viên thể hình lập tức theo tới, còn có mấy người nhân viên, bao gồm Khúc Đại Minh đứng ở sau lưng Cao Phong.

Cộng thêm cả Cao Phong, số người của bọn họ vững vàng vượt qua mười người.

Mà bên Trần Quốc Sơn, bản thân anh ta đã mất sức chiến đấu, chỉ có sáu người mà thôi.

"Ha ha ha! Nói tao vô sỉ? Không phải các người cũng muốn dựa vào nhiều người để chiến thắng sao?"

"Nói cho các người biết! Nếu như một mình nó có thể đánh bại bảy người bọn tao, Trần Quốc Sơn tao lập tức rời khỏi phòng tập thể hình Phong Minh, từ nay về sau cũng không bước vào nơi này nửa bước!” Trần Quốc Sơn không ngừng cười lạnh.

“Tôi đồng ý."

Không đợi Khúc Đại Minh trả lời, Cao Phong nhàn nhạt trả lời một câu.

Đám người liên tiếp ngây ngẩn, Cao Phong là quá tự tin với bản thân hay là nội tâm quá mức tự kiêu?

Sáu người thanh niên ở sau lưng Trần Quốc Sơn, tuy nói không có tên tuổi như Trần Quốc Sơn, nhưng có ai không phải là tuyển thủ sức mạnh nổi tiếng lẫy lừng của phòng tập thể hình Phi Vân?

Nếu như không phải trong lòng có lòng tin, bọn họ cũng không dám đi theo Trần Quốc Sơn đến nơi này đập quán.

Nhìn từng khối cơ thịt trên cơ thể bọn họ xem, dáng vẻ cả người đầy cơ bắp, tràn đầy lực lượng bộc phát mạnh mẽ!

Ngay cả Trần Quốc Sơn chỉ sợ cũng khó ngăn cản sự tấn công của ba người. Cao Phong há miệng liền muốn lấy sức một mình ngăn cản sáu người, anh bị ngốc rồi sao? Mời đọc truyện trên truyen88.net

"Phong...Anh Cao, bọn họ khác với người bình thường....." Khúc Đại Minh sững sờ, há miệng liền muốn khuyên can.

Anh ta biết thực lực của Cao Phong, nếu là sáu người bình thường Cao Phong tự nhiên có thể giải quyết một cách nhẹ nhõm.

Nhưng sáu thanh niên này, người nào mà không thể lấy một đánh ba?

Cao Phong muốn cùng lúc nghênh chiến sáu người, điều đó có chút không thực tế, cực kỳ không thực tế.

Khuôn mặt Lâm Hân càng khẩn trương hơn, trong lòng tràn đầy lo lắng. "Không có việc gì, mọi người ở đây nhìn xem.”

Cao Phong không thèm nghĩ ngợi cười nhạt một tiếng, lấn người đi tới.

Trần Quốc Sơn này đã không phục, vậy thì Cao Phong anh đây sẽ đánh cho sức một mình ngăn cản sáu người, anh bị ngốc rồi sao?

"Phong...Anh Cao, bọn họ khác với người bình thường....." Khúc Đại Minh sững sờ, há miệng liền muốn khuyên can.

Anh ta biết thực lực của Cao Phong, nếu là sáu người bình thường Cao Phong tự nhiên có thể giải quyết một cách nhẹ nhõm.

Nhưng sáu thanh niên này, người nào mà không thể lấy một đánh ba?

Cao Phong muốn cùng lúc nghênh chiến sáu người, điều đó có chút không thực tế, cực kỳ không thực tế.

Khuôn mặt Lâm Hân càng khẩn trương hơn, trong lòng tràn đầy lo lắng. "Không có việc gì, mọi người ở đây nhìn xem.”

Cao Phong không thèm nghĩ ngợi cười nhạt một tiếng, lấn người đi tới.

Trần Quốc Sơn này đã không phục, vậy thì Cao Phong anh đây sẽ đánh cho anh ta phục mới thôi!

Phòng tập thể hình Phi Vân đã muốn đem phòng tập thể hình Phong Minh đạp xuống, vậy thì Cao Phong dẽ dùng
một lần duy nhất dập tắt ý tưởng của bọn họ.

Cao Phong không có nhiều thời gian để chơi đùa với bọn họ, hôm nay đã đụng phải, vậy thì giải quyết trong một lần duy nhất đi!

“Chậc chậc, tự tin quá mức, chờ bị đánh đi.”

Trước đó mọi người còn cảm thấy Cao Phong có chút bản lĩnh, hiện tại xem ra cũng chỉ là tính cách táo bạo!

“Có lẽ có chút năng lực, nhưng mà loại phép khích tướng này cũng nhìn không ra? Cũng chỉ có như vậy mà thôi?”

“Chẳng lẽ anh ta thật sự có thực lực một người đánh sáu người? Ha ha, tức cười chết mất.”

Mọi người chung quanh thảo luận ầm ĩ, trong mười người có chín người đều không xem trọng Cao Phong.

Ngay cả Khúc Đại Minh, người hiểu rõ Cao Pong cũng là một mặt lo lắng.

Nếu không phải biết tính cách Cao Phong, lúc này Khúc Đại Minh tuyệt đối sẽ ngăn cản Cao Phong.

"Nhóc con có dũng khí, vậy thì tới đi!" Mời đọc truyện trên truyện88.

Trần Quốc Sơn hừ lạnh một tiếng, đưa tay lắc lắc, sáu thanh niên kia không nói hai lời vây quanh Cao Phong.

Có lẽ thủ đoạn một đấm đánh lui Trần Quốc Sơn của Cao Phong vừa rồi vô cùng dọa người, nhưng sáu người bọn họ cùng nhau đối phó Cao Phong, trong lòng không có một chút e ngại nào.

“Cùng lên!”

Một thanh niên quát to một tiếng, cánh tay thô chắc trong nháy mắt vung lên, xoay tròn trên không trung, nắm đấm lớn như bao cát đột nhiên nện xuống.

Hai gã thanh niên khác cũng theo sát động tác của thanh niên này, nâng đấm đập về phía Cao Phong.

Nắm đấm của ba người hùng vĩ uy nghiêm, một giây sau liền muốn nện vào trên người Cao Phong.

Mà Cao Phong lại một mặt lạnh nhạt, tay phải ra tay nhanh như chớp, đột nhiên nắm bàn tay thành nắm đấm.

Năm ngón tay nắm lại thành một, như thể thế giới này đều bị Cao Phong nắm trong tay, khí thế toàn thân kinh người.

Một giây sau, nắm đấm Cao Phong giống như đạn pháo ra khỏi nòng, thẳng tắp bắn về phía trước.

Nắm đấm phải hướng về phía nắm đấm của một thanh niên đập tới, cánh tay trái lại đột nhiên khuấy động, chống lại nắm đấm của hai thanh niên khác. “Ầm!”

Nắm đấm phải thẳng tắp va chạm nắm đấm của người thanh niên kia, phát ra tiếng vang trầm trầm.

"Răng rắc rắc!”

"Á!" Thanh niên này hét thảm một tiếng, khuôn mặt vặn vẹo biến dạng, ánh mắt kinh hãi không ngừng lùi lại.

"A, tay của tôi, tay của tôi....."

Lại nhìn bàn tay của anh ta đấu với nắm đấm của Cao Phong, cổ tay đã bị biến dạng nghiêm trọng.

Một đấm này cứng đối cứng, anh ta lại bị Cao Phong nện đứt cổ tay, đây là lực lượng kinh khủng doạ người tới mức nào.

Cao Phong không them nhìn anh ta một cái, nắm đấm phải lại lần nữa vung lên, một đấm nện ở bên mặt một thanh niên khác.

Thanh niên kia bị đánh vào mặt, cảm giác giống như là bị người dùng chùy sắt lớn nện vào khuôn mặt, cả người ngã về một bên.

Trong miệng lập tức bị đập mất bảy tám cái răng, phù một tiếng nôn ra bên trên mặt đất. .

Không đợi ba thanh niên kịp phản ứng, Cao Phong nâng cánh tay lên cao, ngay sau đó giáng xuống một cái bạt tai tàn nhẫn.

“Bốp!” Âm thanh cái tát vang lên lanh lảnh, thanh niên này bị đánh không ngừng lùi lại, quả thực là bị một bạt tai đánh ngã ngồi trên mặt đất.

Hai đấm, một bạt tai, ba thanh niên liền bị đánh kêu thảm không ngừng.

Đây hết thảy đều là bởi vì Cao Phong chẳng những lực lượng rất lớn, tốc độ này vượt xa so với người thường.

Tốc độ của anh thật sự là quá nhanh, làm cho mấy thanh niên kia căn bản không chống đỡ được, càng không có thời gian phản ứng.

Mọi người chung quanh thậm chí còn không có thấy rõ ràng động tác của Cao Phong, ba thanh niên đã bị đánh ngã trên đất.

Lâm Hân trợn to đôi mắt xinh đẹp, trong mắt tràn đầy chấn kinh, Khúc Đại Minh cũng có chút kinh ngạc, thực lực của Cao Phong hình như lại mạnh thêm.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện