Buổi tối, Chu Phạm nhận được điện thoại của một người bạn trung học, nói lớp trưởng trung học làm cho một bữa tiệc họp lớp, thời gian ấn định vào ngày 6, hỏi Chu Phạm có đến hay không.Vé tàu cao tốc của Chu Phạm là ngày 7, nghĩ đến việc nhiều người trong lớp trung học không gặp lại, gặp một lần cũng rất tốt, liền đồng ý đi dự buổi họp lớp.Không nghĩ tới ngày Lương Thù Tuyển là ngày 5 tạm thời có việc phải trở về trường học một chuyến, sự tình đến có chút gấp gáp, ngày thứ năm cậu phải trở về thành phố Tây Kinh.Chu Phạm nói với anh, cô phải tham gia hội bạn cùng lớp vào ngày 6, ngày 7 lại trở về thành phố Tây Kinh, bảo anh không cần lo lắng cho cô.
Lương Thù Tuyển vốn còn muốn bận rộn xong liền trở về thành phố Toại Nam tìm cô, Chu Phạm nói không cần phiền toái như vậy, cô trực tiếp ngồi tàu cao tốc trở về là được.Sáng ngày thứ 5, Chu Phạm đưa Lương Thù Tuyển đến ga tàu cao tốc, cô cong môi hôn anh.Cô cầm một tờ giấy vô dụng trong tay, trong khi chờ tàu cao tốc với anh ở ga tàu, cô vừa ngước mắt lên nói chuyện, trong tay vui vẻ xé tờ giấy.Lương Thù Tuyển nhìn tờ giấy bị xé nát trong tay cô cố ý nhìn vài lần, Chu Phạm nói: "Em sẽ vứt vào thùng rác, anh không cần lo lắng em vứt rác bừa bãi.”Lương Thù Tuyển lười biếng cười xoa tóc cô: "Ừm.”Chu Phạm không hiểu vì sao tờ giấy trong tay cô bị xé nát, luôn khiến anh chú ý.Cô nghiêng đầu, cùng Lương Thù Tuyển hôn nhau tại chỗ, bên cạnh có một thùng rác, cô ném hết giấy vụn vào thùng rác.Lúc hôn Lương Thù Tuyển, cô nhìn thấy anh cuối cùng lại liếc mắt vào tờ giấy vụn.
Chu Phạm chỉ trích anh và cô hôn môi đều không nghiêm túc, cô sắp náo loạn, Lương Thù Tuyển lại hôn tới, hôn Chu Phạm không nói được.Chiều ngày 6, Chu Phạm đi dự buổi họp lớp.
Địa điểm của hội bạn cùng lớp được đặt tại một quán thịt nướng, cô hướng Lương Thù Tuyển nói một cái.Chu Phạm và bạn bè trung học vừa ăn thịt nướng vừa nói chuyện phiếm, trò chuyện những chuyện xảy ra ở trường đại học, sau đó lại nói chuyện có bạn trai hay không.
Chu Phạm cười tủm tỉm nghe những người bạn khác chia sẻ câu chuyện tình yêu của họ, cuối cùng mọi người lại hỏi cô có yêu đương hay không.Chu Phạm cong môi, ngữ khí rất ôn nhu: "Có.”"Oa, là ai nha, có thể bắt được đại mỹ nữ như cậu." Những người khác ồn ào.Chu Phạm nói ra tên Lương Thù Tuyển, những người còn lại đều mở to mắt."Là học trưởng sao?""Mẹ kiếp, Phạm Phạm, cậu và Lương Thù Tuyển học trưởng yêu đương rồi.""Là Lương Thù Tuyển ở trung học Toại Nam?"Chu Phạm gật gật đầu, bị nhiều người hỏi như vậy, cô cũng thản nhiên, không chút nhăn nhó: "Ừ, là anh ấy.”Những người còn lại ồn ào không chịu nổi, ai nấy đều kinh ngạc.Dù sao Lương Thù Tuyển cũng ở trung học Toại Nam, thật đúng là một đại nhân vật.Nhưng Chu Phạm cũng tò mò, bởi vì cô học trung học thực sự chưa từng nghe nói qua tên của anh.Cô hỏi: "Tất cả các bạn đều biết anh ấy trước đây? Mọi người đầu biết nhau ở trường trung học à? ”Có người hỏi: "Phạm Phạm, cậu không biết anh ấy ở trường trung học?"Chu Phạm nói: "Đại học mới biết.
”Giọng nói của các cô gái khác liên tiếp vang lên."Còn tưởng rằng hai người học trung học liền quen biết.""Lương Thù Tuyển ở trung học Toại Nam thật sự rất có danh tiếng.""Rất nhiều người thầm mến anh ấy, những người muốn hướng anh ấy tỏ tình cũng có rất nhiều, anh ấy đều cự tuyệt.""Đúng vậy.
Tớ biết, tớ nói cho các cậu biết, tớ đã từng nhìn thấy Lương Thù Tuyển cự tuyệt Dương Chân Y.
Chỉ là Dương Chân Y, các cậu cũng biết là ai đi, một đại mỹ nữ, trước kia cô ấy đã tỏ tình với Lương Thù Tuyển."Trong cuộc họp bạn cùng lớp, tin đồn luôn luôn là nhiều nhất, cũng là người được bàn luận nhiều nhất.
Những người còn lại phản ứng rất cao."Tôi thao, Dương Chân Y còn tỏ tình với Lương Thù Tuyển a."Cô gái kia tiếp tục nói: "Đúng vậy, tớ tận mắt nhìn thấy, Lương Thù Tuyển tại chỗ liền cự tuyệt cô ấy, nhưng vẫn giữ mặt mũi cho Dương Chân Y.
Anh ấy đã từ chối cô ấy, nhưng không làm cô ấy xấu hổ.”"Oa.
Nam sinh như vậy không nhiều lắm, hiện tại rất nhiều nam sinh liền ỷ vào bộ dạng đẹp trai của mình, lấy tâm ý của con gái người khác làm đề tài buôn chuyện.""Đúng vậy, nhưng nếu Lương Thù Tuyển lấy tâm ý của con gái người khác làm chò cười, vậy miệng anh ấy đều phải đều rất hỗn, thích anh ấy nhiều cô gái như vậy."Chu Phạm bị những lời này chọc cười, cuối cùng cuộc trò chuyện của mọi người lại tập trung vào cô."Thật sự là rất hâm mộ Phạm Phạm, có bạn trai như vậy thật sự rất hạnh phúc đi."- Đúng vậy, rất hâm mộ!Chu Phạm cười: "Không sao đâu, các cậu cũng sẽ tìm được người thích hợp nhất và thích nhất.”"Ai, Phạm Phạm có người bắt đầu bát quái."Vậy hai người là ai tỏ tình a? Ai thích ai trước?”Chu Phạm suy nghĩ một chút, chậm chạp vài giây, nói: "Là tớ, tớ thích anh ấy trước.”Tất cả mọi người đều gật gật đầu: "Tớ cũng cảm thấy như vậy, loại người như Lương Thù Tuyển hẳn là sẽ không thích nữ sinh trước, hẳn là muốn nữ sinh đuổi theo anh ấy.Mấy người lại nói một câu, nhao nhao đồng ý.Cho đến khi nữ sinh ngồi ở bên cạnh bàn bỗng nhiên nói một câu: "Nhưng là Lương Thù Tuyển viết thư cho cậu trước.”Chu Phạm ngước mắt nhìn nữ sinh kia, cho rằng cô nói là bị tai thỏ học kỳ năm lớp 12, nhưng không ngờ nữ sinh nói tiếp: "Ngày lễ kỉ niệm của trường, anh ấy đã gửi thư cho cậu.
Hôm đó, tớ cảm thấy không khỏe, trở lại lớp học vô tình nhìn thấy.”Lễ kỉ niệm trường trung học Toại Nam là học kỳ tiếp theo, cho nên nữ sinh này nói không phải là một lần khuyên tai thỏ.Nhưng học kỳ tiếp theo cô cũng không nhận được thư của Lương Thù Tuyển.Chu Phạm cong mỗi xuống: "Cậu hẳn là nhìn lầm đi.”Nữ sinh đeo kính gọng màu đen: "Tớ không thể nhìn nhầm Lương Thù Tuyển." Cô ta mở môi: "Tớ cũng đã thầm yêu anh ấy ở trường trung học.Chu Phạm chậm lại một giây, nữ sinh lại tiếp tục cười: "Nhưng bây giờ đã qua rất lâu rồi, chúc cậu và anh ấy mãi mãi ở bên nhau nha.”Những người còn lại nhãn lực rất cao, vui vẻ nhiệt tình, mọi chuyện liền đi qua.Mọi người ầm ĩ lên lầu quán karaoke uống rượu, Chu Phạm cùng bạn bè cũng đi lên.Đến trong KTV, Chu Phạm vẫn nghĩ đến lời nói của nữ sinh vừa rồi, cho đến khi KTV chấm dứt, trong đầu cô vẫn luôn suy nghĩ câu nói kia.Nghĩ đến cuối cùng, biểu tình của cô càng ngày càng nghiêm túc, khóe miệng nhếch lên,cô cậy cậy móng tay, trong đầu loạn thành một đoàn.Hẳn là không thể nào như vậy, không có khả năng này.Chu Phạm không dám xác định đáp án kia.Nếu ngày kỷ niệm trường thật sự là thư Lương Thù Tuyển gửi cho cô...!Nhưng nó khôngthể.Chu Phạm nghĩ đến đáp án kia, tay chân cô đều trở nên lạnh lẽo.
Cô nuốt xuống cổ họng, uống một ngụm nước khoáng vừa lấy ra khỏi tủ lạnh, cổ họng cũng lạnh lẽo.Nếu bây giờ cô đi hỏi cô bạn kia, đem sự tình hỏi rõ ràng, Chu Phạm sẽ cảm thấy có chút không tốt lắm, dù sao cô bạn kia cũng đã từng thầm mến Lương Thù Tuyển trong quákhứ.Nhưng có vẻ như không ai có thể nói với cô sự thật ngoại trừ cô bạn đó.Đồng thời, cô cũng rất sợ câu trả lời đó.Nếu như lá thư được gửi vào ngày kỉ niệm của trường, thật sự là Lương Thù Tuyển viếtcho cô.Chóp mũi Chu Phạm chua xót, vậy hình như cô coi bức thư anh viết là thư của đám người Trương Thịnh quấy rối cô, không chút lưu tình ném vào thùng rác, ngay cả nhìn cũngkhông thèmnhìn.Học kỳ trước sở dĩ giữ lại bông tai thỏ, cũng nghiêm túc đối xử với bức thư kia là bởi vì khi đó đám người Trương Thịnh còn chưa quấn lấy cô.Nhưng từ học kỳ cuối năm lớp 12, Trương Thịnh bắt đầu quấn lấy cô, Chu Phạm đều sợ người viết thư cho cô, cho nên tất cả cô đều bị xé bỏ.Cô nhớ rằng lễ kỷ niệm của trường đã nhận được hai phong bì màu vàng, nhưng cô xé chúng thành từng mảnh.Chu Phạm rất muốn làm rõ nguyên nhân sự việc, nhưng Trương Thịnh đã bị nhốt trongtù.Cô ngước mắt nhìn lướt qua, cô bạn đeo kính gọng đen cũng rời đi.Chu Phạm bỗng nhiên lại nhớ tới mấy ngày trước cùng Chu Dự Gia gặp phải nhóm ngườiđầu tóc đỏ vàng.
Cô nhớ lại những gì mấy tên đó nói."Đúng vậy, học kỳ thứ hai của chị gái, Trương Thịnh không phải bảo chúng ta đi đưa thư sao? Tôi thấy một nam sinh nhét thư vào ngăn kéo của chị gái.Chu Phạm cắn mạnh khóe môi dưới, lông mày nhíu chặt, tim chua xót tê dại.
Bây giờ cô ấyrất muốn tìm mấy tên tóc vàng, tóc đỏ và làm rõ tất cả những điều này.Cô ấn đầu, hít sâu một hơi, nếu ngày đó thật sự là thư Lương Thù Tuyển đưa cho cô?Chu Phạm thậm chí không dám nghĩ, cô thật sợ chuyện này.Cô một mình đi xuống dưới lầu KTV, không khí bên ngoài khô nóng, hô hấp của cô đều trởnên sôi trào.
Trái tim thúc đẩy cô nhanh chóng tìm ra tất cả mọi thứ, nhưng đồng thời côsợ câu trả lời.Là thật sự rất sợ cô đem tâm ý Của Lương Thù Tuyển xé nát, cô không muốn như vậy, côkhông phải cố ý.Chóp mũi Chu Phạm lại chua xót."Yo, Chu Phạm."Chu Phạm sờ sờ sống mũi, trái tim bỗng nhiên đập nhanh một nhịp, cô thong thả nghiêngđầu nhìn về phía người trước mắt.Trương Thịnh.Trong tay anh ta cầm một con dao nhỏ, con dao nhỏ dưới ánh sáng của quầy thịt nướngtỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
Quầy thịt nướng này kinh doanh không tốt, các bạn cùng lớp lạiở trên lầu KTV.Anh ta tiếp cận Chu Phạm: "Là ngươi xúi giục cô ta tố cáo lão tử đi.Trương Thịnh cười một tiếng: "Nhưng cũng không được bao lâu, có phải anh rất buồnkhông?”Chu Phạm quay người bỏ chạy.Trương Thịnh cách cửa quán KTV rất gần, cô không có khả năng chạy vào trong quán.Cô chạy đến nơi đông người, nhưng cũng không có nhiều người lắm, cô vừa chạy vừa