Trước khi Ngu Dịch chính thức lên tỉnh thành, anh cùng vợ và mẹ vợ đến thăm bố vợ, sau đó dùng một bữa cơm ấm cúng ở nhà.
Sở Oải Lăng rất lo lắng việc Ngu Dịch sẽ không ở nhà một thời gian dài: "Hay là con nghỉ việc rồi theo Ngu Dịch lên tỉnh thành, sợ rằng hai đứa xa nhau nửa năm, tình cảm sẽ không còn tốt như hiện tại."
Lật Trình Tịnh là một người quyết đoán, nghe mẹ nói như vậy, cô chỉ nhẹ nhàng đáp lại: "Mẹ, nếu con không có việc gì làm, mỗi ngày chỉ ngồi đợi anh ấy về, vậy thì cuộc sống sẽ rất nhàm chán.
Mặc dù con không nỡ xa Ngu Dịch, nhưng anh ấy rời đi là vì chuyện làm ăn, tình cảm vợ chồng chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng gì đâu ạ."
Sở Oải Lăng liếc mắt nhìn con gái, lo lắng nói: "Kết hôn không bao lâu, sao có thể hoà toàn yên tâm khi hai vợ chồng không ở cùng một chỗ được, con cũng quá cả tin rồi."
Lật Trình Tịnh tự nhiên nói: "Nếu con đã chọn anh ấy, thì nhất định phải có lòng tin vào chồng mình."
Cô nói với giọng điệu nghiêm túc hơn: "Mẹ, Ngu Dịch không phải người lăng nhăng, con tin nhân phẩm của anh ấy.
Sau khi xong việc bên đó, anh ấy sẽ nhanh chóng trở về."
Trong mắt Sở Oải Lăng, đôi khi con gái bà rất bướng bỉnh, việc cô đã quyết định thì sẽ không dễ bị người khác tác động.
Huống chi bây giờ Lật Trình Tịnh đã có gia đình riêng, bà không còn quyền tác động vào cuộc sống của cô nữa.
Thực sự lúc này bà chỉ có thể tôn trọng và cầu nguyện con gái mình sẽ được hạnh phúc.
Về phần Ngu Dịch, Sở Oải Lăng không có nhiều hiểu biết.
Hai người căn bản rất ít khi tiếp xúc, nhưng bà có thể nhìn ra người con rể này nhân phẩm không tệ, lại rất yêu chiều con gái bà.
Thật ra, Sở Oải Lăng cũng có chút chạnh lòng.
Tưởng rằng bà sẽ sớm ngày được ôm cháu, nhưng xem tình hình này thì ngày được lên chức bà ngoại sẽ còn rất lâu nữa mới tới.
...
Sau khi Ngu Dịch rời đi, cuộc sống của Lật Trình Tịnh rất cô đơn, giây phút thư thái nhất mỗi ngày chính là chờ được gọi video với chồng vào buổi tối.
||||| Truyện đề cử: Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên |||||
Dù có bận rộn công việc đến đâu, sự việc có phức tạp đến đâu, anh cũng sẽ đều đặn gọi video, xem vợ mình mập hay ốm, mỗi ngày xinh đẹp ra sao, lắng nghe chuyện công việc của cô, hỏi thăm cô ăn gì ba bữa, lúc rảnh rỗi có nhớ đến anh hay không...!Đây xem chừng là thời điểm giúp hai vợ chồng giảm bớt căng thẳng trong công việc hàng ngày.
Hai người thường nói chuyện rất lâu, Ngu Dịch cũng không ngại mà thường xuyên trêu chọc lưu manh với vợ.
Anh luôn cảm thấy nói chuyện với vợ mình bao nhiêu cũng không đủ, luôn đợi Lật Trình Tịnh bắt phải ngủ sớm mới chịu chúc vợ ngủ ngon rồi cúp máy.
Thường thì Lật Trình Tịnh chỉ cần nghe anh nói "chúc ngủ ngon" là có thể yên tâm nghỉ ngơi.
Cô dường như đã quay trở lại cuộc sống của một người độc thân, nhưng cũng không giống như khi chưa kết hôn, vì lúc này trong lòng cô đã có một người, tâm trí lúc nào cũng tràn ngập hình ảnh của chồng mình.
Các đồng nghiệp trong khoa cũng dần dần biết được chuyện cô và chồng yêu xa, ngoại trừ y tá trưởng đã kết hôn nhiều năm thẳng thắn bày tỏ sự ao ước, còn lại những y tá độc thân khác đều cảm thấy Lật Trình Tịnh đang phải trải qua quãng thời gian khó khăn.
Các y tá trong khoa cũng biết Hình Tử Thuyên và bạn trai sắp chia tay.
Tình cảm của Hình Tử Thuyên và Lư Thiêm thuận buồm xuôi gió, quan hệ không hề có mâu thuẫn, số lần cãi vã cũng rất ít, mỗi lần gặp nhau liền dính chặt khoe ân ái.
Nhưng hiện tại, hậu phẫu của Lư Thiêm hồi phục không tốt, nửa mặt và một bên người không thể cử động, tâm trạng hoàn toàn chán nản buông xuôi.
Mẹ Lư Thiêm đã nói chuyện nghiêm túc với Hình Tử Thuyên, thẳng thắn nói con trai bà có thể cả đời sẽ không thể đi lại bình thường, bà hỏi cô có muốn nghỉ việc ở bệnh viện để đến đây chăm sóc anh hay không.
Suy nghĩ mấy ngày, Hình Tử Thuyên đành từ chối, mẹ Lư Thiêm rất tức giận.
Mẹ Lư Thiêm cho rằng Hình tử Thuyên là y tá, trình độ chăm sóc bệnh nhân đương nhiên rất chuyên nghiệp, bỏ việc ở bệnh viện để chăm sóc bạn trai cũng là chuyện rất hợp lý.
Gia đình Lư Thiêm không thiếu tiền, mẹ Lư Thiêm còn sẵn sàng gửi phí sinh hoạt hàng tháng cho Hình Tử Thuyên, vốn tưởng rằng sau khi nghe đãi ngộ như vậy thì cô sẽ đồng ý, nhưng không ngờ cô lại thẳng thắn từ chối.
Trải qua sự kiện lần này, tính tình Hình Tử Thuyên thay đổi rất nhiều, sự tự tin dường như sụp đổ, cô trở nên kiệm lời và trầm mặc.
Hôm nay tan làm, Lật Trình Tịnh và Hình Tử Thuyên cùng nhau ăn tối ở một nhà hàng gần đó.
Hình Tử Thuyên uống một hớp bia, hai má hơi đỏ lên, bắt đầu nói nhiều hơn: "Tôi từng nghĩ đến việc xin nghỉ làm để toàn tâm chăm sóc anh ấy, nhưng cuối cùng tôi vẫn không thể làm được.
Tôi không muốn trở thành bảo mẫu toàn thời gian cho Lư Thiêm, việc này cũng không có lợi cho mối quan hệ của chúng tôi.
Mặc dù tai nạn kia xảy ra tôi không thoát khỏi liên quan, là tôi mắc nợ anh ấy, nhưng quả thật tôi cũng không có ý định chia tay, vẫn nguyện ý kết hôn với Lư Thiêm, như vậy còn chưa đủ bù đắp sao?"
Nói đến đây, Hình Tử Thuyên vội vàng dùng ngón tay lau đi những giọt nước mắt nóng hổi, nức nở nói: "Tôi có nhất thiết phải từ bỏ công việc của mình để ở bên anh ấy 24/24 không? Tôi cũng là người, cũng cần có cuộc sống của riêng mình, tôi không thể từ bỏ bản thân mà sống vì người khác được.
Chưa kể đến, thái độ của anh ấy đối với tôi cũng đã hoàn toàn thay đổi.
Mỗi khi tôi đến gần, anh ấy luôn nhìn chằm chằm vào tôi như kẻ thù, thậm chí khi tôi lau mặt cho anh ấy, Lư Thiêm còn quay mặt đi, chán ghét việc tôi đụng vào anh ấy."
Lần đầu tiên nghe kể thái độ của Lư Thiêm thay đổi, Lật Trình Tịnh rất bất ngờ, một lúc sau mới nhớ ra đưa khăn giấy cho cô bạn đồng nghiệp.
"Tôi thật hận chính bản thân