Hoàng Nguyên rất nhanh nhập gia tuỳ tục nhà vợ.
Anh theo phép tắc thực hiện các hành động kính cẩn sau đó cất tiếng:
“Con là Hoàng Nguyên, sau này sẽ trở thành một thành viên trong gia đình mình.
Hi vọng mọi người giúp đỡ.
Nhân đây con xin gửi quà cho mọi người xem như là quà ra mắt nhé.”
Nói rồi anh đi ra ngoài rất nhanh trở lại, theo sau còn có mấy người hầu tay bưng khay chứa nhiều hộp quà tặng.
Hoàng Nguyên lệnh cho người hầu phát cho các thành viên tât cả quà rồi nói:
“Đây là chút quà nhỏ của con để ra mắt mọi người, hi vọng sẽ khiến mọi người thích.”
Lần lượt từng người mở hộp quà ra rồi bắt đầu xuất hiện những cái há hốc mồm, kinh ngạc.
Quà Hoàng Nguyên mang đến là những món cực kì đắt tiền ở Nhật là đồ vật trang trí, đồ dùng và kèm theo một số tiền cùng giấy tờ đất.
Huỳnh Đan nhận thấy sự kinh ngạc của người thân, khoé môi không nhịn được nhoẻn lên rạng rỡ.
Cô nói:
“Mọi người hài lòng không? Con nghe nói có một vài người trong gia đình mình vẫn đang khó khăn.
Anh Nguyên tặng cho đất và tiền là để làm ăn, một mảnh đất nhỏ nhưng nếu chịu khó làm việc sẽ phát triển thành một cơ ngơi.
Nay công ti Yamamoto đã đổi chủ tất nhiên cách làm việc cũng thay đổi.
Anh Nguyên chính là để mọi người tự phát triển theo ý mình muốn nên tặng quà như vậy đó.”
Tất cả mọi người đều biểu hiện sự cảm kích và yêu thích và dùng ánh mắt khen ngợi cho Huỳnh Đan.
Điều từ trước đến nay không có….Chẳng một ai nghĩ rằng cô có thể tìm cho gia tộc Yamamoto một chàng rể quá đổi hoàn hảo, tài sắc vẹn toàn, địa vị danh giá.
Tất cả mọi thứ một người đàn ông hoàn hảo cần có Hoàng Nguyên đều có đủ mà còn nhiều hơn cả.
Nói mọi người có mặt đều có quà thì cũng đúng nhưng riêng nhà cậu cả lại chỉ có hộp quà chứ không có giấy đất.
Nét mặt cậu mợ hết trắng lại xạnh, trong mắt ánh lên tia cay cú hậm hực.
Hoàng Nguyên tất nhiên thấy được điều đó cho nên đã nói:
“Ai ai cũng giống nhau nhưng con lại để cậu mợ cả khác vì con thấy cả hai vẫn chống chọi được.
Mợ thì giỏi buông lời ngon ngọt với các cổ đông, cậu lại có tài đầu tư vào cổ phiếu.
Con nghĩ hai người vẫn xoay sở được nên là không có miếng đất nào cả.
À riêng quà của Yuko thì có một điều khác biệt đó là suất làm thư kí cho cận vệ cấp dưới con ở công ty.
Nếu như cậu mợ không thể máu chiến được thì có thể nhờ em ấy.
Con nghe Đan nhi bảo là Yuko không có mong ước làm việc ở Yamamoto khi tốt nghiệp, em ấy muốn trải nghiệm.
Món quà con tặng riêng hi vọng Yuko sẽ thích và gia đình cậu sẽ đồng ý.
Ai đâu mà bắt ép con mình đúng không?”
Dứt lời quả nhiên là cậu mợ cả câm nín, mặt mày đỏ ửng chẳng thể mở lời.
Riêng Yuko thì vui mừng hơn cả rồi nói với Hoàng Nguyên:
“Anh rể, cảm ơn anh đã quan tâm, em rất thích món quà này.
Cũng cảm ơn chị Tiểu Đan nữa, chị vẫn thương em cho dù…”
Yuko chưa nói hết thì Huỳnh Đan đã nói vào:
“Em thích là được rồi.
Tốt nghiệp thì về Việt Nam chị sẽ lo cho em và đưa em đến Vũ Khúc thị làm việc.
Cứ trải nghiệm một thời gian nếu vừa ý thì làm còn không chị sẽ nói anh rể đổi cho em.
Hoặc em có nguyện vọng mở cửa hàng kinh doanh gì đó, chị sẽ lo cho.”
“Em cảm nhiều lắm! Lúc chị về em đang học thi nên chẳng theo về chơi cùng được.
Mà chị lại còn ở Mỹ, nhà ta có chút vấn đề thế là em bỏ lỡ.
Tốt nghiệp là được đi rồi, vui ghê!”
Yuko hào hứng cảm thán mà ôm chặt món quà được tặng.
Huỳnh Đan thấy vậy vui trong lòng.
Ít nhất cô vẫn còn một em trai và một em gái ngoài Hà My để có thể nói chuyện vui vẻ, thoải mái.
Yuko nhỏ hơn cô một tuổi nhưng suy nghĩ rất trưởng thành, hiểu chuyện vì vậy Huỳnh Đan mến Yuko hơn là Yuka.
Thấy Yuko có quà lớn mà mình lại được như quà của ba mẹ nên Yuka trong lòng sinh ra buồn bực.
Cô ta thầm hít thở sâu rồi mỉm cười bắt chuyện với Hoàng Nguyên:
“Anh Nguyên không công bằng gì cả, tặng cho Yuko quà đặt biệt mà chẳng tặng cho em.”
Vừa nói xong bắt gặp ngay ánh mắt lạnh lẽo của Hoàng Nguyên.
Yuka có hơi run sợ gượng cười, cô ta không biết lời cô ta nói ra rất khác so với Shin và Yuko.
Đây không phải sự cung kính với một người anh rể hay em rể mà là như một cô gái đang tạo quan hệ với một người đàn ông.
Điều này đi vào lòng Huỳnh Đan….
Huỳnh Đan nhếch môi khinh bỉ dành cho Yuka, cô đánh ánh mắt đầy xem thường với Yuka.
Biết ngay mà, nhà này hễ có cái gì tốt thì người chị em này lại muốn có được tất cả dù chẳng phải của cô ta.
Bây giờ đến chồng của em họ mình cũng muốn cuỗm luôn….Chậc chậc, quả nhiên là tham lam ăn sâu vào máu chứ chẳng phải bị tác động từ cậu mợ cả.
Yuka có dã tâm riêng từ lâu Huỳnh Đan đã biết, cô ta muốn loại bỏ cô vô cùng nhưng chưa được vì cô không cho cơ hội.
Muốn thì đấu xem ai hơn ai là biết ngay ấy mà, cuộc chiến ngầm này rõ ràng đã có kết quả vì Huỳnh Đan mãi mãi được trọng dụng cho dù cô có bị cho là kẻ bất tài….Muốn dành đàn ông của cô thì mơ đi, thủ đoạn nào cô cũng có thể