“Cố Nhiên, anh đứng đắn một chút đi!” Vương Giai Tuệ ngượng ngùng không thôi, vùi mặt vào trong lòng Cố Nhiên.
“Anh nói thật, tập đoàn Mạc Y đã nghiên cứu chế tạo BY siêu mỏng, không ảnh hưởng cái kia, còn có thể tránh thai.” Cố Nhiên cười nói: “Muốn dùng thử không?”
Vương Giai Tuệ dùng sức nhéo cánh tay anh: “Anh nói nữa em sẽ không để ý anh.”
“Anh nói là sau khi kết hôn thì thử dùng.” Cố Nhiên ra vẻ vô tội bĩu môi: “Thật ra căn bản anh cũng không muốn mang, nhưng vì để em có thể đến trường, không thoải mái anh cũng chịu được.”
“BY của công ty anh anh không tránh thai được?” Vương Giai Tuệ đảo mắt.
“Ai nói cho em?” Cố Nhiên khiếp sợ nhìn cô: “Anh của anh mời một đám nhân viên nghiên cứu về, sẽ không vô dụng thế chứ?”
“Lúc em đi toilet, nghe thư ký của anh anh và chồng cô ấy nói chuyện.” Vương Giai Tuệ đỏ mặt giải thích, cô không muốn nghe lén, mà là lúc cô đi toilet, Lynda vì nôn nghén mà khó chịu, oán giận với chồng ở cửa nhà vệ sinh, bị cô nghe được: “Lynda nói không muốn dùng BY này nữa, cô mới không cần mang thai, không cần chịu tội.”
Chỉ suy tư trong chốc lát, Cố Nhiên liền minh bạch hết thảy, anh tà tà cười nói: “Vậy anh ấy thực sự có phúc khí, là người đầu tiên dùng thử. Nhóm đầu tiên dùng thử, em biết mà.”
“Dù sao em không…” Vương Giai Tuệ đột nhiên ngậm miệng.
Cô là muốn nói không muốn lập gia đình với Cố Nhiên hiện giờ, như thế nào lại biến thành vấn đề dùng
BY hay không?”
Cô đỏ mặt trừng mắt nhìn Cố Nhiên: “Anh muốn em vòng đến đâu, em mới không nghe anh.”
Cố Nhiên bất đắc sĩ vỗ ót: “Lại thất bại.”
“Chụp đi, chụp nhiều anh liền choáng váng.” Vương Giai Tuệ cười nói móc nói.
“Anh còn phải cầu hôn bao nhiêu lần nữa?” Cố Nhiên đáng thương hỏi cô.
“Nếu chúng ta kết hôn, anh cam đoan không để em mang thai chứ?” Vương Giai Tuệ nghiêm túc nói.
“Anh thề, nếu trong lúc học đại học anh để cho Vương Giai Tuệ mang thai, liền phạt anh không thể…” Cố Nhiên giơ tay lên, nghiêm túc nói. Lời còn chưa hết, đã bị Vương Giai Tuệ chặn lại.
“Anh thề độc như thế làm gì?” Vương Giai Tuệ vừa tức vừa vội vàng sẵng giọng.
“Sợ em không tin anh.” Cố Nhiên điềm đạm đáng yêu nháy mắt.
“Chiêu đáng yêu này có thể dừng diễn được không?” Vương Giai Tuệ cười bĩu môi.
“Em gả cho anh đi!” Cố Nhiên không hề điềm đạm đáng yêu nữa, mà là khí phách mười phần mở miệng ra lệnh.
“Cường đạo, khí thế của anh không đủ.” Vương Giai Tuệ cười nói.
Cố Nhiên vô lực tựa vào ghế.”
“Em còn một năm nữa mới đủ hai mươi.” Vương Giai TUệ ngượng ngùng cúi đầu. “Nếu sang năm … anh … còn muốn cưới em… chúng ta kết hôn đi!”
“Thật sao? Em đồng ý rồi.” Cố Nhiên kích động ôm lấy cô, nhiệt tình hôn cô.