Ngô Hải ở một nơi nào đó đang xử lí một số bảo mật ở cách trang wed ẩn, trong vòng mười phút đã hoàn thành thậm chí bộ phận an ninh được theo dõi cũng bị phát hiện ra lập tức.
"Chủ tịch Ngự" - Ngô Hải cung kính chào hắn.
Ngự Cẩn Thiên đi vào nơi giam giữ hai tên cóm kia thân hình đầy vết thương giống như chết đi sống lại vậy, Trương Hạn cũng cùng lúc đi theo sau.
"Tống Hinh Duệ trả lời thế nào ?" - Ngự Cẩn Thiên lấy một bao thuốc lá chậm rãi châm lửa siết một hơi thuốc.
"Tống thiếu có trả lời rằng cứ giao hai tên này cho anh ta.
.
và gửi đến anh lời xin lỗi với sự bất cẩn này"
Trương Hạn cẩn thận thuật lại những lời mà Tống Hinh Duệ truyền đến, những vụ khảo sát gần đây có vẻ quá nhiều khiến việc làm ăn của hắn cũng trở nên khó khăn!
Hai tên này là một trong số thuộc hạ của Tống Hinh Duệ gửi đến nhầm theo dõi quá trình xuất hàng và điều chế thuốc cấm.
!.
Tại dinh thự Trang Sơn, đến đây hơn nữa ngày cũng chỉ thấy người đại diện của Tống Hinh Duệ đón tiếp còn chính chủ vẫn chưa thấy đâu.
"Anh hai, đối tác là ai vậy ?" - Ngự Xuân Hi cảm thấy có gì đó không đúng liền cất giọng hỏi.
"À thì.
.
một lát nữa em sẽ biết thôi" -Chưa dứt câu thì người hầu của Tống gia vội vàng ra ngoài mời họ.
"Mời Ngự tiên sinh và nhị tiểu thư vào đại sảnh, cậu chủ đang chờ hai vị trong đó" - Người quản gia trầm tĩnh lịch sự.
Ngự Xuân Hi vừa vào thì nhìn thấy Tống Hinh Duệ ở đó thì lập tức hiểu ra vấn đề.
"Ngự tiểu thư mời ngồi" - Tống Hinh Duệ ánh mắt kì lạ nhìn cô, đôi mắt đỏ thuần kia hệt như một ma cà rồng vậy.
"Tống tiên sinh hiện giờ tôi có thể đến nơi khảo sát chưa ?" - Ngự Lương Đình vội vã vào việc, dù sao cái tên này cũng rất đáng sợ cậu ta không muốn ở gần hắn chút nào.
"Nếu Ngự thiếu gấp gáp vậy thì mời theo thư kí của tôi.
.
cô ấy sẽ giúp anh nhiều việc đấy" - Tống Hinh Duệ cực kì thoải mái thái độ cũng rất ung dung nhàn nhã.
"À vâng.
.
vậy Xuân Hi đành nhờ anh chiếu cố" - Ngự Lương Đình cứ vậy mà bỏ lại cô em gái tội nghiệp kia ở lại.
Bầu không khí trở nên nặng nề, Tống Hinh Duệ lướt qua đôi mắt của Ngự Xuân Hi dáng xuống cái bụng rồi khuôn mặt cũng dần biến sắc âm u khó đoán.
"Ngự tiểu thư xem ra không thích tôi nhỉ ?"
"Làm gì có chứ.
.
Tống tiên sinh tôi có thể đi nghỉ ngơi được chứ"
"Dì Châu giúp cô ấy" - Tống Hinh Duệ lạnh lùng nói.
"Tuân lệnh" - Châu quản gia nhanh nhẹn thu dọn đồ đạc đưa cô