Tất cả mọi người trong phòng chờ lúc này đều hướng cặp mắt ngưỡng mộ về phía Kim Duyên.
Còn Khánh Vân nó vẫn giữ nụ cười đó và chờ bàn tay của Kim Duyên bắt vào.
Kim Duyên sau một lúc cũng run rẩy đưa tay lên bắt lại.
Nó thấy thế thì tiến qua chỗ Thanh Tâm đang đứng mà nói với ả
- Không biết lúc nãy bước đi của tôi có cục mịch không, NTK Thanh Tâm? - Ả còn chẳng dám trả lời, chỉ cúi đầu xuống, mặt thì trắng bệch đi.
Và lần này, Khánh Vân đã đi lại chỗ của Mâu Thủy, nở nụ cười tươi
- Chị~~~ Chị muốn nói gì với em thế? - Khánh Vân nhõng nhẽo lên, Mâu Thủy thở ra một cái rồi đột nhiên nắm lấy lỗ tai của Khánh Vân mà lôi nó ra ngoài.
Tất cả mọi người liền ngay lập tức nép lại bên cánh cửa đưa mắt nhìn ra hành lang nơi Mâu Thủy và Khánh Vân đang đứng.
Duy chỉ có Kim Duyên là vẫn đứng im một chỗ, người run cả lên
- Nguyễn Trần Khánh Vân! Tại sao em lại có mặt ở đây? - Mâu Thủy nghiêm trọng hỏi.
Khánh Vân liền cười khì khì, đáp lại "Thì lâu lâu em muốn sải bước trên sàn catwalk cho bước đi không bị cứng đó mà".
Khánh Vân trả lời xong thì liền nắm lấy tay Mâu Thủy, đầu thì cạ cạ vào hõm cổ của cô mà nhõng nhẽo tiếp
- Chị, chị đừng để tờ báo nào đăng mặt của em lên nha! Mấy tờ báo kia mà biết thì cuộc sống của em loạn lên luôn.
Nha! Nha! Chị ~~~ Mâu Thủy lại thở ra, đưa tay bẹo má Khánh Vân "Vâng, tôi biết rồi cô nương.
Tôi cảm thấy là tôi đang quá nuông chiều cô nương khi bà và mẹ của cô nương mất đấy!"
- Yêu chị Thủy nhiều nhiều lắm!!! - Khánh Vân nói xong thì cũng vô tư hôn một cái vào má Mâu Thủy.
"Cô gái đó là ai vậy?" - Mâu Thủy bình tĩnh hỏi tiếp.
"Thì là NTK Kim Duyên, một trong những thí sinh của cuộc thi này".
Mâu Thủy cảm thấy Khánh Vân đang cố tình hiểu sai câu hỏi của mình nên lấy tay nhéo vào eo nó một cái xong cũng hỏi lại
- Chị muốn hỏi là cô ấy có lai lịch thế nào mà khiến em của chị phá lệ và xuất hiện trên sàn catwalk? - Khanh hơi sượng lại khi nghe được câu hỏi này, nhưng rồi nó cũng lên tiếng "Cô ấy chỉ là một người bình thường thôi.
Tại cô ấy giúp em, thì em giúp lại.
Với lại cát-xê cô ấy trả em cũng cao nên em đồng ý
- Cát-xê hả, Nguyễn Trần Khánh Vân? - Mâu Thủy bỗng gằng giọng làm Khánh Vân hơi sợ.
"Này, chị của em đã van xin em làm mẫu cho tạp chí của chị bao nhiêu lần nhưng em vẫn nhất quyết từ chối.
Còn mấy tạp chí khác hay những buổi trình diễn thời trang thì gọi điện khủng bố chị, nói là chỉ cần em đồng ý xuất hiện thì bao nhiêu tiền họ cũng trả.
Vậy mà em vẫn kiên quyết lắc đầu.
Thế mà, cát-xê của cô Kim Duyên trả thì em lại đồng ý sao? Bao nhiêu thế, nói chị nghe xem?"
- Ba nụ hôn! - Khánh Vân vui vẻ trả lời trong khi tay thì giơ lên số 3.
Mâu Thủy hơi bất ngờ nhưng rồi bỗng đẩy Khánh Vân đứng sát dính vào bức tường, nắm lấy cổ áo nó mà chất vấn "Cô gái đó có biết em thích con gái không đấy?".
Khánh Vân khẽ gật đầu, Mâu Thủy hỏi tiếp "Còn cô ấy thì sao?"
- Gái thẳng 90% - Mâu Thủy nghe được vậy hơi buông bàn tay của mình ra "Đúng cái tật mê gái mãi em không bỏ được.
Chị biết rồi.
Sau này, chị sẽ kêu mấy tạp chí kia chuẩn bị gái đẹp cho em hôn thì em sẽ đồng ý làm người mẫu" - Mâu Thủy châm chọc Khánh Vân.
Nó liền quơ quơ cánh tay Mâu Thủy "Chị nghĩ em là loại người gì thế? Tại cô ấy tự nguyện nha! Với lại, sẵn dịp em "bóc tem" môi của em với cô ấy luôn"
- Đừng nói với chị, em là người cướp đi nụ hôn đầu của cô Kim Duyên đấy - Mâu Thủy hoảng sợ hỏi Khánh Vân.
Nó liền lắc đầu "Không phải.
Là nụ hôn thứ nhất, nụ hôn thứ 2 và nụ hôn thứ 3".
Mâu Thủy lại thở dài ngao ngán, vỗ vai Khánh Vân, nói với nó "Em gái! Em giỏi lắm.
À, đến giờ chị phải quay trở ra rồi.
Lát nữa, khi cuộc thi kết thúc thì chị bay về Mỹ luôn.
Không có thời gian dùng cơm với em.
Không buồn chị chứ?"
Khánh Vân tiến lại ôm lấy Mâu Thủy "Tất nhiên là không rồi.
Có một người chị tuyệt vời như chị thì làm sao em buồn được".
Mâu Thủy mỉm cười, vuốt nhẹ mái tóc của Khánh Vân "Em có phải là đã thích cô Kim Duyên đó rồi không?".
Khánh Vân nghe xong hơi đứng dậy, cười trừ với Mâu Thủy và trả lời "Không biết nữa"
Mâu Thủy nở nụ cười, ngắt mũi Khánh Vân một cái và rời đi.
Nó đứng đó vẫy tay liên tục trong khi không biết rằng đám người đằng sau nó đang rộn ràng cả lên "Cô ấy thật sự là em ruột của TBT Mâu Thủy rồi"; "NTK Kim Duyên may mắn thật.
Vừa có trang phục đẹp lại vừa được người mẫu nổi tiếng mặc.
Lần này, giải nhất chắc chắn thuộc về cô ấy rồi"
Kim Duyên sau một hồi đơ như pho tượng thì bỗng mỉm cười khi nghe được những lời này.
Cô quyết định xuôi theo tình huống hiện tại luôn.
Nghĩ vậy, cô đi lại chỗ Thanh Tâm, nở nụ cười châm biếm xong cũng nói với ả
- Bất ngờ lắm phải không? Người mẫu được săn đón nhất thế giới lại đang mặc trang phục do tôi thiết kế.
Tôi đã nói với cô rồi mà.
Người thua trong cuộc thi lần này là chị em cô.
Chuẩn bị quỳ xuống trước mặt tôi để tạ tội về những gì mà cô đã gây ra cho tôi đi.
Kim Duyên nói xong thì Khánh Vân cũng bước vào.
Ai nấy đều nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ.
Rồi bỗng họ nghe tiếng tằng hắng của Hoàng Yến nên đành dạt ra một chút "Kim Duyên, người mẫu của em quay trở lại rồi này.
Mau vào buồng thay bộ đồ thứ 2 cho cô ấy đi"
Nói rồi, Hoàng Yến đẩy Khánh Vân vào buồng và Kim Duyên cũng nói lớn "Vâng, em đến ngay đây".
Trước khi đi, Kim Duyên cũng không quên thì thầm vào tai Thanh Tâm "Lần này, công ty chúng ta mới rất nhiều nhà báo, phóng viên nên chắc ngày mai bản mặt của cô sẽ tràn ngập trên khắp các phương tiện truyền thông"
Kim Duyên dứt lời thì cũng đi vào buồng thay đồ.
Cô đứng đối diện với nó, vẻ mặt nghiêm trọng hỏi nó "Tại sao em lại giấu chị chuyện này?".
Khánh Vân liền cười khẩy một cái "Chị