Lúc Vân Ngữ Tịch đưa đồ đến, Trình Huân vẫn mắng cô một trận như thường lệ.
Sau đó Lưu Nhất Bảo tính khí cũng quái rỡ, nhận được đồ liền đuổi hết đi ra ngoài.
Trình Huân mất mặt, đặc biệt là trước mặt Vân Ngữ Tịch.
Căn hộ cao cấp của Lưu Nhất Bảo nằm ở xa đường chính, nếu muốn bắt xe taxi phải đi một đoạn.
Trình Huân đang nghĩ Vân Ngữ Tich chắc chắn không có xe, chắc chắn hẵn sẽ không cho cô ta đi nhờ.
Kết quả trước cửa đã có một chiếc siêu xe chờ sẵn, Vân Ngữ Tịch trực tiếp ngồi vào bên trong, chiếc xe phóng đi mất dạng.
Hắn nhìn theo biển số xe, là vì nghề nghiệp nên dễ dàng nhận ra, gương mặt méo đi.
Sáng hôm sau, lần đầu tiên điện thoại của Vân Ngữ Tịch không nhận được cuộc gọi từ Trình Huân yêu cầu cô mua bữa sáng hoặc đi lấy đồ.
Khi cô đến công ty, Trình Huân thân thiện khác thường, thậm chí còn không yêu cầu cô xách đồ.
Đêm nay Lưu Thiên Bảo tham gia lễ trao giải của bộ phim thần tượng cậu ta diễn chính, cậu ta rất hy vọng lần này thắng giải.
6h tối, các phóng viên đã chờ đợi xung quanh lối vào của lễ trao giải Kim Vương, các diễn viên nổi tiếng lẫn không nổi tiếng lần lượt xuất hiện.
Nhưng hôm nay người chiếm trọn ánh đèn sân khấu chính là Tống Hiểu Minh, người đi cùng anh hôm nay không phải là ảnh hậu Phi Thiên mà là một cô gái khác.
Gương mặt thanh tú, khí chất lạnh lùng, chiếc váy màu xanh da trời càng khiến cô nổi bật hơn, không thua kém gì các ngôi sao nữ có mặt.
Rất nhiều phóng viên nhận ra đây là cô gái lần đầu tiên xuất hiện bên cạnh Phong Tiêu lần đó.
Bây giờ cô ấy lại xuất hiện bên cạnh Tống Hiểu Minh khiến mọi người có chút bối rối.
Cô gái này là ai? Được hai ông chủ lớn bảo bọc.
Vân Ngữ Tịch hôm nay tan làm sớm vị Lưu Nhất Bảo đã đi đến lễ trao giải, Lục Tiểu Hi liền rủ cô đi mua sắm chút quần áo.
"Tịch Tịch, bây giờ dù sao cậu cũng là người làm việc trong giới giải trí, cho nên phải mua ít nhất hai bộ quần áo thật đẹp." - Lục Tiểu Hi kéo cô vào cửa hàng thời trang, chỉ vào một bộ váy cho cô thử.
Vân Ngữ Tịch thân hình cao gầy, bình thường đều ăn mặc đơn giản nên che đi dáng người của mình.
Mặc bộ váy mới đi ra, Lục Tiểu Hi búng tay tán thưởng, đúng là khiến người ta kinh động, trước sau đều lộ ra đường cong, một thân hình rất đẹp.
"Tiểu thư, bộ váy thật hợp với cô." - nhân viên bán hàng liền khen ngợi.
"Đúng, chính là nó." - Lục Tiểu Hi trầm trồ.
Vân Ngữ Tịch sau khi thay bộ váy ra liền hỏi: "Bộ này bao nhiêu tiền?"
"Vâng, bộ váy này giá gốc là 10 triệu, đang giảm giá 10%." - Cô nhân viên đáp.
Mắc như vậy?
Vân Ngữ Tịch áy náy nở nụ cười, màng bộ váy trả lại: "Xin lỗi, chúng tôi sẽ xem lại."
"Đừng, cậu thích không, tớ tặng cậu." - Lục Tiểu Hi liền nói.
"Chúng ta đi xem một chút, nếu không chọn được cái nào thích hợp, chúng ta sẽ quay lại." - Vân Ngữ Tịch muốn kéo Lục Tiểu Hi đi ra ngoài.
Nhân viên bán hàng nụ cười nhạt đi, rõ ràng biết đây là cửa hàng cao cấp, muốn mua đồ rẻ thì đừng vào.
"Mang bộ váy đó gói lại cho tôi." - Giọng nói của một người phụ nữ vang lên từ phái sau.
Đúng là oan gia ngõ hẹp.
Nhìn thấy Hoắc Phỉ Phỉ đi tới, phía sau là hai cô gái có đường nét hơi giống như cô ta.
Lục Tiểu Hi nhìn thấy cô ta liền xù lông nhím phòng thủ: "Xin lỗi, bộ váy này chúng tôi thử trước, tôi lấy nó, quẹt thẻ đi."
Lục Tiểu Hi đưa thẻ cho cô nhân viên bán hàng.
Vân Ngữ Tịch kéo tay cô nhưng không cản lại.
Hai người đứng bên cạnh Hoắc Phỉ Phỉ tỏ vẻ khinh thường: "Chị Phỉ Phỉ, bộ quần áo này quá tầm thường đối với chị.
Em cứ nghĩ đây là cửa hàng cao cấp, những người đến đều là những người sang trọng, không ngờ loại chó mèo nào cũng có thể vào."
"Tịch Tịch, không phải người ta đã cấm động vật vào trung tâm thương mại sao? Lỡ chúng cắn phải người thì sao, ôi trời ơi không biết vắc xin bệnh dại có hiệu quả hay không?" - Lục Tiểu Hi mắng người chưa bao giờ chịu thua ai.
Quả nhiên hai cô gái bên cạnh Hoắc Phỉ Phỉ đỏ mặt tức giận.
Hai bên trừng mắt nhìn nhau.
Thấy không thể bắt nạt được Lục Tiểu Hi, ánh mắt bọn họ lập tức trừng mắt Vân Ngữ Tịch, vị bạn gái cũ của chồng chị họ này, bọn họ biết.
Năm đó Hoắc Phỉ Phỉ yêu Hạ Nhất Đông nhưng anh ta lúc đó lúc nào cũng ngọt ngào bên cạnh Vân Ngữ Tịch làm trái tim của chị họ đau đớn khóc lóc.
Trong lòng bọn họ Vân Ngữ Tịch là nữ nhân xấu xa nên Hạ Nhất Đông mới từ bỏ và cưới Hoắc Phỉ Phỉ, nên bọn họ muốn dạy dỗ cô ta.
Vân Ngữ Tịch chỉ mỉm cười, không muốn để trong lòng, nếu Lục Tiểu Hi đã quẹt thẻ, cô sẽ trả lại sau.
"Tiểu Hi, chúng ta đi thôi."
Thấy bị Vân Ngữ Tịch ngó lơ, Hoặc Phỉ Phỉ và hai người em họ cảm thấy bất mãn.
Riêng Hoắc Phỉ Phỉ vẫn nhớ đến mất mặt ở bữa tiệc, là do cô ta đã khiến Hạ Nhất Đông lạnh lùng với cô mất mấy ngày.
"Vân Ngữ Tịch."
Trong lúc họ lướt qua nhau, Hoắc Phỉ Phỉ nắm lấy cánh tay cô: "Tôi khuyên cô đừng liên lạc với Nhất Đông nữa, anh ấy đã kết hôn rồi, cô tốt nhất không nên biến thành tiểu tam."
"Haha… không biết ai mới là tiểu tam, cứ thế kết hôn với bạn trai người khác."
Lục Tiểu Hi bật cười, đứng là trơ trẽn.
"Hạ phu nhân, mời cô buông tay ra." - Vân Ngữ Tịch muốn kéo tay lại, Hoắc Phỉ Phỉ lại siết lại, móng tay muốn cắm vào thịt, khiến cô có chút đau: "Hạ phu nhân, thay vì phòng bị người phụ nữ khác tốt hơn nên quản chồng mình.
Nếu anh ta có ý định khác, cô chặn bên tây nhưng không thể chặn bên đông."
Cô không hiểu sao Hoắc Phỉ Phỉ lấy đâu ra thông tin cô và Hạ Nhất Đông còn liên lạc, cô và anh ta đã cắt đứt liên lạc khi anh ta kết hôn.
Cả hai đều đã buông tay, không cần thiết liên lạc.
"Quả nhiên anh đã vẫn liên lạc với cô." - Hoắc Phỉ Phỉ tức giận, gần đây cô ta nhìn thấy