Buổi sáng Lý Ân Tinh đưa Tiểu Như đến trường bằng xe đạp, hắn nói muốn thay đổi không khí, hơn nữa việc đi xe đạp sẽ giúp hắn giảm bớt áp lực từ công việc thường ngày, tuy nhiên Tiểu Như lại cho rằng Lý Ân Tinh chính là muốn lộ diện.
Suốt 2 năm qua hắn luôn là người rất thần bí, bình thường nếu không phải bận việc liền phải ra nước ngoài, những lúc hắn đến đón nó đều chắc chắn nó ra đến cổng hắn mới chịu xuất hiện, hiếm khi bại lộ hoàn toàn như lúc này.
Đến nơi, Huỳnh Tiểu Như bước xuống xe, đi vào trường, còn chưa kịp rời khỏi Lý Ân Tinh từ phía sau đã vươn tay, kéo nó ôm vào lòng.
- Còn chưa hôn tạm biệt đã muốn rời khỏi? Muốn tôi giống như hôm qua trừng phạt em phải không?
Hắn hỏi, thanh âm trầm đáng sợ!
Huỳnh Tiểu Như nhớ đến hôm qua cùng hắn trong phòng tắm, cả người run bần bật, không khỏi khẩn trương nói:
- Đừng mà! Tôi không muốn!
- Không muốn cái gì? Không muốn hôn tôi hay là không muốn thứ đó của tôi chạm vào nơi xinh đẹp của em?
- Không! Đừng nói nữa!
Nó hét, lập tức Lý Ân Tinh cong môi.
Hắn di chuyển đến tai Huỳnh Tiểu Như, cười nham hiểm một cái.
- Nếu như em không muốn hôn tạm biệt tôi cũng không sao, tôi đành tự mình ra tay vậy.
Nói xong, Lý Ân Tinh để Huỳnh Tiểu Như ra một khoảng, nghiêng đầu, khóa chặt môi